Đậu Tương lúc    nhiều. Bây giờ Quý Minh Sùng tỉnh  , còn  thể dùng mắt động nghi để đáp  nó vài câu, nhiệt tình của nó nháy mắt tăng vọt. Một bên mát xa cho Quý Minh Sùng, một bên chia sẽ chuyện thú vị ở nhà trẻ: "Tiểu Mẫn  thích ăn cà rốt, buổi trưa ăn cơm luôn thừa lúc cô giáo Bánh Quy  để ý, lén đưa cho con. Hết cách , con chỉ đành ăn. Thím , ăn nhiều cà rốt   cho mắt,  đúng ?"
 
Quý Minh Sùng nhớ đến đôi mắt  của Nguyễn Tố.
 
Đích xác sáng ngời  trong suốt.
 
Có lẽ cô cũng ăn  nhiều cà rốt.
 
Mắt động nghi phát  âm thanh: " ."
 
Đậu Tương tức khắc  an ủi  ít: "Con   thím sẽ  lừa con mà. Thím  cận thị  đau khổ, thím cho con ăn  nhiều cà rốt, còn ăn nhiều dâu tây.  , thím còn  cho con xem ti vi, xem điện thoại quá lâu.."
 
Kỳ thật Đậu Tương cùng Quý Minh Sùng  về Nguyễn tố là nhiều nhất.
 
Thằng bé quá thích thím, gặp  liền  thím nó  như thế nào, nghiễm nhiêm đủ tư cách để trở thành một tiểu fanboy.
 
Mắt động nghi một  nữa phát  tiếng: "Nghe lời thím."
 
Đậu Tương dùng sức mà gật đầu: "Con  lời thím, thím đối  với con, con . Con còn , thím  chỉ  với con, còn  với bà nội, cũng cực kỳ  với chú!"
 
"Ồ."
 
Quý Minh Sùng: "..."
 
Cái mắt động nghi  dùng  , nhưng cũng  lúc   lắm.
 
Nếu như   thể  chuyện,    lẽ sẽ  là: "Ồ?"
 
Đây là một loại nghi vấn, ý tứ là cổ vũ đối phương tiếp tục .
 
 mắt động nghi   chính là  bình đạm "ồ", giống như đối với chuyện   hề quan tâm đến, hơn nữa giọng điệu  thiếu đòn.
 
Còn may Đậu Tương chỉ là một đứa bé đơn thuần, còn  hiểu quá nhiều thứ, chỉ cần chú đáp lời nó, nó liền  thể  tiếp. Ngữ khí bình bình "ồ"    tiêu diệt  nhiệt tình của nó. Nó đếm  đầu ngón tay : "Thím mỗi ngày đều chăm sóc chú, buổi tối đều thức dậy mấy . Còn , thím sẽ hỏi bà nội,  đây chú thích cái gì. Khi còn ở nhà, thím nấu cơm đều sẽ  một món mà chú thích ăn, thím còn đẩy chú  tắm nắng. Dù  thì thím đối xử với chú  !"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-67.html.]
Không đợi Quý Minh Sùng trả lời cái gì, Đậu Tương chau mày,  chút tức giận nắm chặt tay: "Cái cây nho  quá quá đáng , suốt ngày bắt nạt thím. Trong hôn lễ  đây, cô  còn  nhạo thím   nhẫn! Chú, con  chú đáp ứng thím , đợi  khi chú tỉnh , nhất định sẽ mua cho thím chiếc nhẫn to nhất  nhất. Chú nhớ ? Con   chú đáp ứng !"
 
Quý Minh Sùng trong chốc lát cũng     tiếp cái chủ đề .
 
Con nít  đôi khi đơn giản,  đôi khi cũng sẽ đặc biệt tinh ý. Thời gian trầm mặc ngắn ngủi  hiển nhiên  Đậu Tương hiểu lầm, vẻ mặt nó  thể tưởng tượng  mà : "Chú, chú    đáp ứng chứ? Không  chứ?"
 
Nó cảm thấy chuyện mua nhẫn là chuyện vô cùng đơn giản.
 
Nếu   nó   tiền, thím cũng   nhận nhẫn của nó, thì nó  sớm mua cho thím !
 
Chuyện đơn giản như  mà chú cũng    ?
 
Trước khi Đậu Tương phát điên, mắt động nghi cuối cùng cũng phát  âm thanh: "Con còn nhỏ."
 
Đậu Tương tuy rằng phần lớn thời điểm đều  ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhưng nó rốt cuộc vẫn là con nít. Con nít  nghĩ phức tạp như  lớn, thấy yêu cầu nhỏ như  cũng  bác bỏ, nó khiếp sợ cực kỳ!
 
Chú cũng  chịu mua nhẫn cho thím! Vậy   cũng sẽ  mua xe  điều khiển từ xa cho nó! Máy bay càng là  cần nghĩ đến!
 
Thế giới quan của Đậu Tương đều  điên đảo .
 
Theo như nó   hiểu  , chú là  lợi hại nhất  đời , nhưng bây giờ là  chuyện gì ?
 
Sập nhà !
 
Không chỉ Đậu Tương  ý kiến, chiếc nhẫn nam  ngón áp út của Quý Minh Sùng cũng bắt đầu bất mãn nhỏ giọng lầm bầm.
 
"Chúng    ?"
 
"Chúng    ? Tại   đổi chúng ? Không chấp nhận!"
 
"Chủ nhân, chúng  là Tố Tố liếc mắt một cái liền  trúng, cùng những cái đồ đê tiện yêu diễm bên ngoài  giống . Những cái đó đều là  mã dẻ cùi,   nội hàm!"
 
"Quả nhiên là vợ   đúng, đàn ông nhân loại đều là dễ  đổi,  núi  trông núi nọ.. vẫn là Tố Tố  nhất, cô  khẳng định sẽ  vứt bỏ chúng ."
 
Quý Minh Sùng cảm thấy  đau đầu: "..."