Nếu như Nguyễn Mạn là con gái ruột của ba Nguyễn, thì ba Nguyễn sớm để cô công ty , nhưng mấu chốt là, cô .
Chuyện cũng giống một nhà phân chia tài sản , ưu tiên suy xét vĩnh viễn là con cái của chính . Con gái nuôi, con trai nuôi, nếu như thật sự yêu thích, thể chia cho một chút xíu, nhưng tuyệt đối chia đầu to.
Bây giờ ba Nguyễn lựa chọn càng hơn, vì , Nguyễn Tố ở đây, Nguyễn Mạn mãi mãi là sự lựa chọn thứ hai.
Ba Nguyễn nghĩ cũng cần nghĩ liền : "Con gái nhà nhà, cái gì, vất vả, mỗi ngày chín giờ sáng quét thẻ. Nếu để ba a, con gái ba nên sống thoải mái, vui vẻ, cần vì cuộc sống bôn ba mới đúng. Không lúc nhỏ ba với con , cầu con đại phú đại quý, chỉ cần con vui vẻ là ."
Một phen tùy ý, nhưng nơi nơi đều lộ ôn nhu.
Nguyễn Mạn trong lòng ấm áp, cảm thấy cô lẽ nghĩ nhiều quá . Như cô bây giờ luyến tiếc nhà họ Nguyễn, ba nuôi dưỡng cô hai mươi mấy năm, coi như cô con gái ruột, nhưng khác biệt gì ?
* * *
Lúc Nguyễn Tố chuẩn tan ca, chị gái lễ tân gọi cô . Trung tâm kiểm tra sức khỏe lúc ngoại trừ nhân viên công tác cũng ai khác, yên tĩnh thoải mái. Nguyễn Tố thường ngày quan hệ với đồng nghiệp cũng tồi, cô qua, thấy chị gái lễ tân đang ăn salad rau dưa, liền : "Lại giảm cân ?"
Chị gái lễ tân tên gọi là Mã Văn, ở trung tâm kiểm tra sức khỏe cùng một lượt với Nguyễn Tố, giao tình với cô tồi. Vẻ mặt Mã Văn sống còn gì luyến tiếc: " , giảm cân. Không đến hai tháng nữa là tết , đến lúc đó chị về nhà còn tụ tập với bạn học, còn xem mắt, bắt buộc ốm a."
"Chị một chút cũng béo a." Nguyễn Tố : "Em cảm thấy chị như là , thật đấy."
Mã Văn kéo tay Nguyễn Tố: "Tố Tố, em đúng là tiên nữ. Chị an ủi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-69.html.]
Nguyễn Tố nhấp môi : "Em thật lòng đó, chị cũng là tiên nữ. , chị tìm em việc gì ?"
"Xem chị , chuyện với em một hồi chị đều quên mất." Mã Văn cúi xuống, từ trong tủ lấy một bộ quần áo đưa cho cô: "Chị mua mạng đấy, nhưng mà mua nhỏ một chút, chị mặc . Liền tính đợi chị giảm cân thành công thì cũng là chuyện của mấy tháng , mấy tháng là mùa xuân, quần áo thể mặc nữa, để qua năm thời. Tặng cho em đó, chị cảm thấy màu sắc hợp với em, em gầy hơn chị nhiều, khẳng định mặc ."
Nguyễn Tố thấy bộ đồ chất liệu , bèn : "Sao chị trả hàng , bộ chắc là đắt ?"
Mã Văn thở dài một : "Chị đánh giá cao bản quá , cho rằng nhất định sẽ gầy khi đến mùa đông. mỡ chị nó đồng ý, quá kỳ hạn trả hàng ."
Nguyễn Tố hỏi: "Có thể bán các trang mua bán mà nhỉ?"
"Đừng nhắc nữa." Mã Văn khoanh tay ngực: "Chị mua sáu trăm tệ, còn mặc qua, chị là bốn trăm tiếp nhận mặc cả. Kết quả đến tìm chị, hỏi chị một trăm bán . Chị bán cái cọng lông! Vì chịu nỗi cơn phẫn nộ , chị quyết định đem bộ quần áo tặng cho em, quần áo nên mặc tiên nữ!"
Nguyễn Tố cô chọc cho , nhưng sự thúc giục của Mã Văn, cô vẫn cởi bỏ quần áo của mà quần áo Mã Văn tặng.
Mã Văn vỗ tay trầm trồ khen ngợi: "Chị là bộ đồ hợp với em mà, em mặc còn hơn mẫu của cửa hàng. Mắt của chị quả nhiên tồi. Bỏ , em đừng cởi nữa, mặc luôn bộ , tôn lên khí sắc của em cực kỳ~"
Nguyễn Tố soi soi gương, quả nhiên bộ trang phục .
"Mã Văn, em chuyển khoản cho chị nha."
"Vậy là em khách khí , chị sẽ giận đó, cho em liền cho em. Trước đây em cũng cho chị một lọ phấn nền !"