Nguyễn Tố ngơ ngẩn, tựa hồ tưởng tượng đến hình ảnh Quý Minh Sùng ôm đứa bé.
"Bà nội , lúc đầu chú nghĩ con là con gái, cả nhà đều cho rằng là như . Khi công tác ở nước ngoài, chú còn mua cho con một con búp bê Barbie." Đậu Tương đến đây chút tiếc nuối : "Đáng tiếc, những thứ đó đều thấy, nếu con thể tặng Tiểu Mẫn con búp bê Barbie . Thím Tiểu Mẫn ?"
"Không , là bạn của con ?"
"Là bạn mẫu giáo của con. Cậu đối với con , thường cho con ăn thạch trái cây. Vào sinh nhật của Tiểu Mẫn, ba mua cái bánh kem to. Cả lớp con cùng ăn, ai cũng tặng quà cho . Con tặng, nhưng con gấp cho một chiếc máy bay giấy." Đậu Tương nhỏ giọng : "Bà nội , chú con là giỏi nhất đời, đợi chú tỉnh sẽ mua thứ cho con. Con với Tiểu Mẫn, hãy lấy chiếc máy bay giấy đổi với con chiếc máy bay thật. mà đợi chú tỉnh mới ."
"Thông minh lắm, Tiểu Mẫn vui lắm ?"
"Đương nhiên , giữ chiếc máy bay giấy thật cẩn thận. Thím ơi, thím chú con tỉnh ?"
Nguyễn Tố do dự một lúc, thật loại chuyện thể lạc quan một cách mù quáng .
Cô , khả năng tỉnh cao lắm.
"Thím " Nguyễn Tố , " thím nghĩ, Chú nhất định tỉnh ."
Đậu Tương ngáp một cái, tay mũm mĩm dụi dụi mắt: "Con buồn ngủ !"
"Ngủ !"
Đợi Đậu Tương ngủ say Nguyễn Tố lúc mới dậy bế lấy nó.
Nguyễn Tố chút vất vả, Đậu Tương hơn năm tuổi . Thời gian trở đây tuy là ốm một chút nhưng nó vẫn trong hàng ngũ những đứa trẻ béo.
Cái giường lớn, lát nữa cô vẫn cách hai giờ thức dậy một , cô sợ Đậu Tương thức giấc chỉ đành bế nó về phòng.
Nào ngờ chỉ mới bế Đậu Tương khỏi phòng, liền thấy Quý từ trong phòng bà bước .
Mẹ chồng nàng dâu , ai lời nào. Mẹ Quý từ trong lòng Nguyễn Tố đón lấy Đậu Tương, phòng.
Sáng sớm hôm , Nguyễn Tố nhận điện thoại Nguyễn gọi đến, hỏi cô khi nào thì về nhà. Nguyễn Tố cùng Nguyễn đối với đều là khách khí thừa. Mẹ Nguyễn thiết với Nguyễn Tố giống như trong phim truyền hình, nhưng cũng là như trong tưởng tượng của Nguyễn Tố.
Nếu rõ hơn, Nguyễn khống giống với hình tượng mà giống với họ hàng hơn. Ban đầu Nguyễn cũng đồng ý gả con gái ruột của cho Quý Minh Sùng, nhưng bà cũng nỡ gả Nguyễn Mạn. Một bên là con gái ruột cùng huyết thống mà tình cảm, một bên là con gái nuôi tình cảm nhưng cùng huyết thống. Bà cũng do dự.
Sau Này Nguyễn Tố chủ động chấp nhận mối hôn sự , Nguyễn mới thở dài nhẹ nhõm. Đồng thời một tia đau lòng đối với đứa con gái và thêm một phần ngăn cách với con gái nuôi Nguyễn Mạn.
Nguyễn Tố về nhà, nhưng đây là phong tục, thể đồng ý với Nguyễn.
Ngày kết hôn là ngày đầu tiên, hôm nay là ngày thứ ba, là ngày mà cô dâu mới về nhà đẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-9.html.]
Không chỉ nhà họ Nguyễn, mà bà con họ hàng cũng sẽ đến ăn cơm.
Sau khi gác điện thoại, Nguyễn Tố việc với Quý: "Mẹ con con trở về ăn bữa cơm, họ hàng trong nhà cũng đến ."
Mẹ Quý nóng lạnh: "Đi !"
Nguyễn Tố về phòng quần áo.
Đậu Tương nãy giờ cũng thấy lời Nguyễn Tố, lúc cũng khẩn trương, lôi kéo Quý. Nó ở một bên gấp đến độ dậm chân: "Thím về nhà !"
Mẹ Quý quét mắt liếc nó một cái, "Làm , luyến tiếc ? Thím hôm nay nhất định trở về nhà."
Hôm nay là ngày về nhà, nếu Nguyễn Tố mà về, nhà họ Nguyễn chắc chắn sẽ ý kiến, hơn nữa cũng mất lễ nghĩa.
Nguyễn Tố và nhà họ Nguyễn tuy là thiết nhưng cũng kết thù.
Đậu Tương gấp đến độ đều nắm chặt nắm tay nhỏ: "Thím nếu trở về, cây nho đó chắc chắn sẽ bắt nạt thím."
Mẹ Quý nhàn nhạt : "Đó cũng là nó đáng như , ai bảo nó yếu đuối."
Nguyễn Mạn vốn là con gái nuôi, bây giờ một đứa con nuôi thể bắt nạt chế nhạo con gái ruột nhà họ Nguyễn, trắng chính là bề nhà họ Nguyễn cũng góp phần.
Trước đây bà ưa nhà họ Nguyễn .
" mà.. nhưng mà.." Đậu tương lẩm bẩm: "Thím nếu về nhà trở nữa thì ? Con thích thím."
Mẹ Nguyễn chau mày: "Mua cho con một chiếc xe điều khiển, nấu đồ ngon cho con ăn, con liền thích ?"
"Ai chứ, con mới là thực tế như ."
Đậu Tương phục ồn ào: "Con thích thím bởi vì những cái đó!"
Cuối cùng thích Nguyễn Tố ở điểm gì, Đậu Tương cũng , nhưng nó chính là cảm thấy thím !
Mẹ Quý thế nhưng . Trước đây cái nhà chỉ ba , nhưng thực sự chuyện, sống chung đụng với thì chỉ bà và đứa cháu trai . Bà lớn tuổi , cháu trai bầu bạn mà bà dần dần cũng cách nào đảm đương cái vai trò .
Mẹ Quý giọng điệu dịu hẳn : "Vậy con thế nào?"
Bà vẫn hiểu cháu trai của , chắc chắn là chủ ý gì đây.
Quả nhiên, Đậu Tương lời ánh mắt liền sáng lên, giơ tay lên, giòn giã : "Chúng cùng thím, cho cái cây nho ức h.i.ế.p thím!"