“Lục Sảng Sảng, thì  cô thích cái đó ?”
Thây ma vương bắt  thông tin quan trọng trong lời  của Thẩm Tri Ý.
 
 
Lục Sảng Sảng mặt đỏ bừng:
“Sao nào, mỗi  đều  sở thích riêng,  thì mất mặt lắm ?”
 
 
“Vậy sở thích của cô là cơ bụng của nhân loại?”
Lục Sảng Sảng gật đầu thừa nhận.
 
 
“Hừ...    tìm một dị năng giả cường tráng, cắt một miếng cho cô!”
Thây ma vương .
 
 
Lục Sảng Sảng lập tức xụi lơ.
Vãi!
Sao Thây ma vương cứ thích ngay lúc cô đang ăn  thảy phân  bát ?
 
 
Thẩm Tri Ý bật :
“Sảng Sảng, chúng  về thôi?”
 
 
Ánh mắt Thẩm Tri Ý vẫn dán chặt  Thây ma vương, chỉ cần   động tĩnh, dị năng của cô sẽ lập tức xuất thủ.
 
 
Thây ma vương nhíu mày, lạnh lùng liếc Thẩm Tri Ý:
“Con kiến tự chui đầu  lưới!”
 
 
Thẩm Tri Ý nháy mắt  hiệu với Lục Sảng Sảng, vẻ mặt rõ ràng đang hỏi:
“Không  cô  Thây ma vương là đàn em của cô ?”
 
 
Lục Sảng Sảng  hổ gãi đầu:
“À... Tiểu Vương!
 còn  việc, để    chuyện tiếp!”
 
 
Thây ma vương: ???
Không đúng!
Cô  gọi  là gì?
Dù gì  cũng là một vị vương đó!
Ít nhất cũng  gọi một tiếng Vương ca chứ?
 
 
Lục Sảng Sảng kéo tay Thẩm Tri Ý bỏ chạy.
Thẩm Tri Ý vốn còn định  thêm mấy câu kiểu:
“Các  đúng là lợi hại, đến thây ma cũng   ”.
 lực kéo của Lục Sảng Sảng càng lúc càng mạnh, khiến cô cũng bất giác chạy theo.
 
 
“Chạy cái gì ?”
Thẩm Tri Ý  kéo thẳng một mạch về hướng căn cứ.
 
 
Lục Sảng Sảng   đầu :
“Đột nhiên  chạy bộ buổi tối thôi!”
 
 
Thẩm Tri Ý liếc  , thấy Thây ma vương đang tức giận đuổi theo.
Cái miệng  đúng là cứng thật!
Cô cũng chạy theo Lục Sảng Sảng, thỉnh thoảng còn phóng dị năng băng  cản bước chân Thây ma vương.
 tốc độ của  quá nhanh, thấy sắp thoát   thì  tăng tốc đuổi sát ngay, rõ ràng chỉ đang trêu đùa hai .
 
 
Lục Sảng Sảng thở hổn hển, suýt  thở nổi, định dừng  chui   gian.
Thẩm Tri Ý nghĩ cô chạy hết nổi, lập tức phun một ngọn lửa về phía Thây ma vương,  đó kéo cô chạy tiếp.
 
 
Lục Sảng Sảng chạy đến mức mắt trợn ngược.
Thây ma vương hình như còn đang cố ý quấy rối đường trở về căn cứ, căn bản  hề  bắt .
 
 
Thẩm Tri Ý cũng nhận  điểm ,  vặn  ngang một khúc ngoặt, thấy  căn nhà ẩn kín, liền đẩy cửa định trốn.
Nào ngờ cửa  mở, lập tức lóe lên mấy đạo ánh sáng xanh lục, vô  gương mặt thối rữa xanh xám lộ , ánh mắt trừng trừng  hai .
 
 
“Vãi!”
Thẩm Tri Ý hốt hoảng, nhanh như chớp xốc lấy Lục Sảng Sảng  đá cửa , vội vã chạy về xa.
Vừa mới thở  một , Lục Sảng Sảng   kéo chạy đến mức trắng cả mắt.
Không hổ là con cưng của trời, thể lực, tốc độ ...  khi nữ quỷ trong phim cũng đuổi  kịp.
 
 
“Không...”
Lục Sảng Sảng    chuyện.
  há miệng  hít ngay một ngụm gió, mùi hôi thối trong  khí cũng đậm đặc thêm.
Phía , một bầy thây ma đồng loạt đuổi theo.
 
 
“Chết tiệt!”
Thẩm Tri Ý  đầu .
“Lơ là !”
 
 
Thây ma vương bất ngờ xuất hiện chặn ngay phía ,  lưng  là bầy thây ma đông như sói đói.
Thẩm Tri Ý khựng , ánh mắt đảo qua  giữa Thây ma vương và bầy thây ma .
 
 
“Sảng Sảng, nhớ đốt nhiều tiền giấy cho  nhé!”
Cô bất đắc dĩ xoa trán, chắn   Lục Sảng Sảng.
Lục Sảng Sảng thực sự chạy  nổi nữa,  xổm xuống đất nôn khan.
 
 
Thẩm Tri Ý    chắn hướng nào, bất đắc dĩ :
“Thôi, để con mèo của cô về báo tin , bảo Thiên Thiên đốt nhiều cho chúng  một chút.”
 
 
“Cô mang thai ?”
Thây ma vương bất ngờ xuất hiện ngay  mặt Lục Sảng Sảng, ánh mắt dán chặt  môi cô.
Bầy thây ma phía  lập tức dừng , ngoan ngoãn  yên.
 
 
Thẩm Tri Ý  Thây ma vương,   Lục Sảng Sảng,    Thây ma vương.
Lục Sảng Sảng khạc  một bãi đàm cuối cùng, mới ngẩng đầu  .
 
 
“Nói !”
Thây ma vương lạnh giọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-vi-di-ve-sinh-toi-tro-thanh-thay-ma/chuong-129-trung-thanh.html.]
 
 
Lục Sảng Sảng chỉ xuống đống vật thể  rõ  đất:
“Đứa nhỏ ở đây,   thì nhặt lên ăn !”
 
 
Dù  hiểu rõ chữ “sạch sẽ”, Thây ma vương cũng nhíu mày.
 
 
“Anh  thời gian đuổi , chi bằng về thu xác cho em trai  !”
Lục Sảng Sảng kéo tay Thẩm Tri Ý, cảnh giác  chằm chằm .
 
 
Thây ma vương sững , đúng là mải đuổi cô mà quên mất.
Hắn liếc bầy thây ma  lưng, sắc mặt dịu  chút ít.
Thây ma đều   giấu ở đây, Dương Hy Hòa hẳn vẫn an .
 
 
“Cô  cùng cô   về căn cứ?”
Thây ma vương  hai  đang nắm tay , thoáng thất thần.
“Chỉ vì cô  ở trong căn cứ?”
 
 
Lục Sảng Sảng lắc đầu:
“Không, vì lãnh đạo ở trong căn cứ!”
 
 
“Lãnh đạo?
Cái tên hói đó?”
Thây ma vương  hiểu, chuyện   liên quan gì đến ?
 
 
Lục Sảng Sảng bày  vẻ mặt sùng bái:
“Bởi vì ông   ,  hiền lành.
Anh cũng , từ nhỏ     cha  thương yêu.
Hiếm khi mới   đối xử  với  như ,    mà  động lòng?”
 
 
“Á?”
Thẩm Tri Ý cạn lời.
Không  chứ, Sảng Sảng, cô   đang  gì ?
 
 
An Dịch  già   thích tắm  đành, còn hói đầu nữa!
Quan trọng nhất là chẳng  cơ bụng sáu múi!
Cô chắc chắn Lục Sảng Sảng đang bịa, chỉ  rõ mục đích là gì.
Ngay cả Thây ma vương cũng sững sờ.
 
 
“ ông   vợ  mà?”
Thẩm Tri Ý nhịn   lên tiếng.
 
 
Lục Sảng Sảng thẹn thùng liếc cô một cái:
“Không ,  nguyện ý, dù chỉ l..m t.ì.n.h nhân cũng !”
Sắc mặt Thẩm Tri Ý vặn vẹo,  chút  đ.ấ.m cô một cái.
 
 
“Chậc...”
Sắc mặt Thây ma vương dần khó coi.
 
 
【Ký chủ cao minh!】
Hệ thống khen ngợi.
 
 
Lục Sảng Sảng cắn môi:
"Thấy   quá..."
 
 
 ngẫm , Thây ma vương  bao   nuốt dị năng của cô. 
Cô lợi dụng  một chút cũng chẳng quá đáng.
Thà rằng  phụ thiên hạ, chứ  để thiên hạ phụ .
 
 
【Gõ 1, Phật Tổ tha thứ cho cô!】
Lục Sảng Sảng chậm rãi giơ ngón giữa.
 
 
“Vậy, cô trung thành với ông ?”
Thây ma vương hỏi.
Đây chính là lý do cô  trung thành với  ?
 
 
Lục Sảng Sảng lắc đầu:
“Không, là ái mộ!”
 
 
Nếu Thây ma vương thật sự  lòng chiếm hữu,  sẽ g.i.ế.c lãnh đạo.
Đến lúc đó, cô sẽ   hưởng lợi.
Thực  Lục Sảng Sảng cũng  chắc      .
 
 
【Ký chủ,  là quyến rũ  một chút?】
 
 
Lục Sảng Sảng liếc  hình cao lớn của Thây ma vương:
"Có tính là tai nạn nghề nghiệp ?"
 
 
【Chắc…  …】
 
 
"Vậy im miệng!"
 
 
Thây ma vương khựng .
Trung thành chính là ái mộ ?
Vậy   Lục Sảng Sảng cũng từng trung thành với  ư?
 
 
“Nếu  giết ông , cô  trung thành với  ?”
Thây ma vương hỏi.
 
 
Trong lòng Lục Sảng Sảng thầm khen:
Vẫn là Vương ca hiểu chuyện.
 
 
 cô  thể tỏ  quá lộ liễu, chỉ vuốt cằm, giả vờ thâm sâu:
“Có lẽ !”