"Hệ thống, đồ chó chết,  nỡ lòng nào  nữ chính ngoan ngoãn của   xông thối c.h.ế.t  "
Lục Sảng Sảng ôm chặt lấy Thẩm Tri Ý.
 
 
Hệ thống nghĩ nghĩ:
【Được ! Cho cô chức năng chuyển đổi tự do!】
 
 
Thẩm Tri Ý bịt mũi, trong lòng giằng co: 
Rốt cuộc  nên vì tình cảm nhiều tháng nay mà nhẫn nhịn Lục Sảng Sảng,  là đá thẳng cô xuống xe?
 
 
 lúc , một mùi hương hoa thoang thoảng bay tới, khiến   sảng khoái tinh thần.
Mùi hôi thối trong  khí cũng  át  hết.
 
 
“Cái trò gì đây? Cô xịt nước hoa ?”
Thẩm Tri Ý ngửi kỹ, chẳng lẽ Lục Sảng Sảng mang theo nước hoa để che  mùi thối   ?
 
 
Lục Sảng Sảng ấm ức “ừ” một tiếng.
“Phải đó! Chứ  thì một  đầy mùi phân như   xứng  ghế  xe cô?”
 
 
Thẩm Tri Ý: “.....”
Không thối là  !
 
 
Cô chỉnh  tư thế, đạp mạnh bàn đạp chuẩn   tiếp.
Nào ngờ mới đạp một cái, xe đạp chẳng   kẹt  thế nào mà  nhúc nhích.
Cô thử thêm vài  nữa, xe vẫn  yên.
 
 
 
“Chậc!”
Thẩm Tri Ý bực bội, ngoái  phía , liền thấy chân Lục Sảng Sảng kẹt ngay bánh , giày còn  cô đạp biến dạng.
Lục Sảng Sảng lúc  mới rút chân .
 
 
“Cô   chứ?”
Thẩm Tri Ý  chột   cô.
 
 
Lục Sảng Sảng cũng giả vờ mặt mày nhăn nhó, như đau đến   nổi.
Thực  cô chẳng thấy đau chút nào.
 
 
Thẩm Tri Ý gãi đầu, ngượng ngùng :
“Xin  nhé!”
 
 
Lục Sảng Sảng chảy hai hàng nước mắt.
“Không , bồi thường cho  hai viên tinh hạch loại  là tha !”
 
 
Thẩm Tri Ý gật đầu.
“Được thôi!  cô còn  nổi ?”
Ánh mắt cô  dừng ở đôi giày  rách của Lục Sảng Sảng, lẩm bẩm.
“Hôm nay chẳng lẽ  hợp xuất hành?”
 
 
Lục Sảng Sảng lấy từ  gian  một đôi giày mới  , còn nhảy nhót vài cái cho Thẩm Tri Ý xem.
“Không ,  thôi!”
 
 
Thẩm Tri Ý  chân cô, trong lòng rùng , chẳng lẽ Lục Sảng Sảng  dị năng trị liệu?
 là khủng khiếp!
 
 
Hai  tiếp tục đạp xe    đánh quái.
Thẩm Tri Ý phụ trách giết, Lục Sảng Sảng phụ trách nhặt.
Cuối cùng,  hai tiếng đồng hồ, họ cũng tới Hải Xuyên sơn trang.
 
 
Nơi   trong khu du lịch của thành phố, tựa lưng  núi, trong núi  hai nhà hàng nổi tiếng.
Còn trang viên tọa lạc  chân núi, phía   hồ lớn, giữa hồ dựng một đình đài phong cách cổ.
Sau lưng là tòa kiến trúc  hướng châu Âu cổ điển.
 
 
Thẩm Tri Ý đạp xe thêm mười phút mới từ cổng ngoài  tới cửa chính.
Vừa dừng xe,   xác sống ngửi mùi mà lao .
Chúng chậm chạp,  Thẩm Tri Ý đá văng dễ dàng.
 
 
Một tên mặc đồng phục xanh, phần lớn  m.á.u nhuộm nâu đen, xem  khi còn sống chắc là bảo vệ.
Cửa mở hé, bên trong  lảo đảo bước  vài xác sống mặc đồ bếp trắng, ngửi thấy mùi   Thẩm Tri Ý liền nhào tới.
Thẩm Tri Ý mỗi tay xử một con, Lục Sảng Sảng tới đào tinh hạch nhưng  thấy gì, rõ ràng chỉ là loại thấp nhất.
 
 
Trong sảnh, mấy xác sống mặc vest đang quanh quẩn  bộ sofa màu champagne cổ điển, miệng rít gào.
Chúng dường như  để ý đến hai .
Đến gần mới phát hiện chúng  xích  tủ tivi bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-vi-di-ve-sinh-toi-tro-thanh-thay-ma/chuong-85-phat-tai.html.]
Vừa thấy Lục Sảng Sảng, chúng điên cuồng giãy giụa,  khi ngửi thấy mùi   cô thì khựng  vài giây,  gào lên.
 
 
Lục Sảng Sảng  hiểu, chúng đang cầu xin cô giải thoát.
Cô kéo Thẩm Tri Ý chạy thẳng lên tầng ba.
Phòng ở đây  nhiều, hai  chia  tìm, cuối cùng phát hiện căn nhỏ nhất.
Trên đường còn gặp vài xác sống mặc đồ hầu gái, may mà  ánh mắt của Lục Sảng Sảng dọa lui.
Cô nghĩ: Có thể  đánh thì thôi, nếu phía   đủ sức chỉ  chịu thiệt!
 
 
Mở cửa, bên trong chỉ là phòng bình thường:
Một chiếc giường trải ga xám, một tủ quần áo màu champagne.
So với các phòng khác thì giống phòng giúp việc hơn.
Nếu   Lưu Tinh Nam từng nhắc nhở, cô cũng chẳng nghi ngờ tủ áo  bí mật.
 
 
Mở , bên trong xếp vài chăn bông.
Dọn chăn , lộ  công tắc nhỏ, xoay nhẹ, liền hiện một chiếc két sắt khổng lồ.
Lục Sảng Sảng chạm thử,  nặng.
 
 
“Nhập sai mật mã là chuông báo động kêu liên tục đó!”
Giọng Thẩm Tri Ý vang lên phía .
 
 
Lục Sảng Sảng ngẩng đầu:
“Sao cô ?”
 
 
Thẩm Tri Ý chỉ  nhãn hiệu két.
“Đây là một trong những thương hiệu nhà .”
 
 
Lục Sảng Sảng: “......”
 là giàu thì  gì cũng !
Đã giàu  còn ,    còn may mắn!
Đáng ghét!
 
 
Cô áp tay lên mặt két lạnh lẽo, ý niệm  động,  bộ đồ bên trong lập tức   gian.
Cô cũng chẳng buồn thử mật mã xem thật  giả nữa.
Quan trọng nhất là, vàng   tay!
Cô lấy đồ  bày  đất, Thẩm Tri Ý tròn mắt tán thưởng.
 
 
Lục Sảng Sảng nhếch môi:
"Ghen tị ? Đây là lấy mạng đổi đó!"
 
 
Dưới đất đầy ắp vàng khối nhiều hình dạng, còn   ít tài liệu, hợp đồng.
Lục Sảng Sảng đếm sơ, chủ yếu là giấy tờ nhà đất, cổ phần công ty...
Cô  hiểu mấy, chỉ  chủ nhân két sắt   giàu.
 
 
Ngoài vàng, còn  nhiều châu báu, đồ cổ quý hiếm.
 cô chỉ lấy một chiếc vòng tay  đeo , còn  cất  hết.
Thẻ ngân hàng, tiền mặt giờ  dùng , nhưng cất  chắc chắn  lỗ.
 
 
Thẩm Tri Ý gõ gõ bức tường  két, vang lên âm thanh rỗng.
Lục Sảng Sảng nhướng mày:
“Sao thế?”
 
 
Thẩm Tri Ý  trả lời ngay,  gõ thêm vài , do dự :
“Hình như là rỗng bên trong?”
 
 
Mắt Lục Sảng Sảng sáng rực, chẳng lẽ  mật thất?
Cô thu két sắt   gian,  lùi xa,  đó thả két  ngoài.
 
 
Lấy trong  gian  cái cưa máy, đưa cho Thẩm Tri Ý:
“Cô cưa ,   ngoài canh!”
Thẩm Tri Ý gật đầu.
 
 
Lục Sảng Sảng  ngoài cửa, đóng chặt .
Quả nhiên, tường cách âm  kém, tiếng cưa  vang  thu hút xác sống kéo tới.
Cô ánh mắt lóe lên, lũ xác sống lập tức ngây dại lùi .
 
 
Chẳng bao lâu, tiếng cưa dừng hẳn.
Lục Sảng Sảng liếc đám xác sống canh gác ở cầu thang, xoay   phòng.
 
 
“Xem !”
Thẩm Tri Ý ném cái cưa cùng một tấm ván gỗ xuống, chỉ  bức tường lộ  một lỗ hổng.
 
 
Nắng ngoài cửa sổ rọi , ánh sáng phủ lên trong đó một sắc vàng lấp lánh, mơ mộng như ảo cảnh.
Lỗ hổng  lớn, nhưng cúi đầu    thấy một mảng tường  bằng vàng.
Đằng  đó... là một bức tường xây   từ vàng khối!