Đến trạm thì xuống xe.
Trên vỉa hè, Lương Dật Châu đút tay  túi, chắn  mặt  và Giang Tư Dự, nghiến răng nghiến lợi: "Tốt lắm,  chúc phúc cho hai ."
 lườm   một cái, ngẩng đầu cong mắt  nũng với Giang Tư Dự.
"Bảo bối, vui ? Cuối cùng cũng cho  một danh phận  nhé."
"Bên ngoài  là mấy đứa  xí."
"Không ai sánh bằng , em thích  nhất."
Mặt Lương Dật Châu càng đen hơn.
"Mẹ kiếp,  chúc hai  tối nay chia tay!" Anh   lạnh, khí thế quanh  càng thêm u ám.
Như  thể chịu đựng thêm  nữa,  xong câu đó liền  rời .
"Chờ chút,  đừng !"  gọi   .
"Ôi chao,  nỡ xa  ?"
Lương Dật Châu dừng bước, đắc ý nhướng mày với Giang Tư Dự.
"Anh nghĩ nhiều , ý  là  đừng  bộ, chậm quá."
"Chạy , mau cút khỏi tầm mắt của ."
...
Lương Dật Châu mặt đen sì bỏ ,  cũng thôi .
Hai tay chắp , nhanh chóng xin  Giang Tư Dự,  vẫn luôn im lặng bên cạnh.
"Giang đồng học, xin ,  nhất thời nổi hứng nên  hươu  vượn."
"Lương Dật Châu là   sĩ diện,  yên tâm,   chắc chắn sẽ   lung tung chuyện  bịa  ."
" đảm bảo, tuyệt đối sẽ  ảnh hưởng đến , còn  cảm ơn   phối hợp với  nữa, cảm ơn  nhiều lắm."
6
“Không .” Giang Tư Tự lễ phép gật đầu.
Gió đêm mùa hè thật dịu dàng.
Mang theo  mát của soda chanh muối biển, xua tan  cái oi bức của cả ngày.
Cậu  mặc quần đen, giày thể thao đơn giản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chia-tay-dau-gau-ta-cua-cam-hoc-ba/chuong-2.html.]
Áo khoác là chiếc hoodie xám rộng rãi, kéo khóa lên đến ngực,
hở  một chút cổ áo thun trắng và xương quai xanh  đẽ.
Dáng  cao ráo.
Cả  toát lên vẻ  trầm tĩnh  nổi bật.
  cắn   một cái quá.
Người  tâm thiện,   thật  hu hu.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
“Giang đồng học,  mời   ăn cơm nhé.”
Giang Tư Tự từ chối.
 cứ nài nỉ mãi, cuối cùng   chỉ  cửa hàng tiện lợi cách đó  xa, bất đắc dĩ :
“Ăn cơm thì thôi, mời  ăn kem .”
……
Mua kem xong,  add WeChat của Giang Tư Tự.
Một cây kem   đủ chứ? Sau   cơ hội nhất định   mời    ăn cơm.
Chia tay  ,  bắt xe về trường.
Vốn tối nay định cùng Lương Dật Châu  công viên rừng xem đom đóm.
Anh   chạy chiếc moto hầm hố đó, bảo cùng  chen chúc  xe buýt sẽ lãng mạn hơn.
Ai ngờ hai đứa cãi  suốt dọc đường, chia tay trong vui vẻ.
Mình mở WeChat, rảnh rỗi lướt newsfeed.
Tiết Thuần  đăng một bài mới——
“Đừng buồn nha ~ Chia tay  gì to tát , tớ sẽ luôn ở bên  mà ~ (ôm)(ôm)”
Mình thấy ghê tởm quá .
Trà xanh nhỏ cuối cùng cũng đạt  mục đích, từng câu từng chữ đều  giấu nổi sự hả hê của cô .
 nuốt  trôi cục tức , hốc mắt đỏ bừng.
Hung hăng gõ xuống một dòng bình luận——
“Tao thổi kèn đám ma cho  mày!”