Cô đưa tay sờ sờ mặt , nóng hổi, trong lòng  khỏi khẽ động: “Say  ?”
 
 
Cái đầu  vai cô lắc lắc hai cái.
 
 
“Người say ai cũng    say hết.” Tề Mi nghiêm túc trêu .
 
 
Giang Vấn Chu “hừ” một tiếng , vẫn   gì.
 
 
Cứ thế ôm ấp mè nheo gần mười phút, Tề Mi đẩy  một cái, nhắc nhở  ngày mai còn   , Giang Vấn Chu lúc  mới  miễn cưỡng buông tay.
 
 
Về đến nhà  quá mười hai giờ, gần mười hai rưỡi , khu chung cư yên tĩnh lạ thường, chỉ  lác đác vài ô cửa sổ còn ánh đèn xuyên .
 
 
Trong thang máy chỉ  hai  họ, Giang Vấn Chu liền yên tâm dựa  Tề Mi, ôm eo cô, cúi đầu vùi mặt  hõm cổ cô, lẩm bẩm gọi tên cô.
 
 
“Tây Tây, Tây Tây.”
 
 
Tề Mi “ừm” một tiếng, hỏi : “Sao  ?”
 
 
Anh cũng   gì, cứ thế dựa  cô, “hừ” một tiếng .
 
 
Dính dính chặt chặt, hình như là đang  nũng, Tề Mi thấy  như  thật thú vị, đưa tay véo má .
 
 
Cười trêu : “Anh trai em đúng là đồ quỷ mặt dày đó nha.”
 
 
Giang Vấn Chu “chậc” một tiếng: “Em là vợ của đồ quỷ mặt dày,  mà em còn vui vẻ ?”
 
 
Tề Mi nghẹn lời: “…Ai là vợ ? Đồ vô liêm sỉ.”
 
 
Giang Vấn Chu    bật : “Ừm, em   vợ , em là chị dâu của em.”
 
 
Nói xong dừng một chút, cảm thấy  sự mơ hồ,  bổ sung: “Anh  là bên nhà   .”
 
 
Tề Mi lập tức đỏ bừng mặt.
 
 
Tốt lắm,  qua mấy tiếng đồng hồ ,  đúng, là chuyện của ngày hôm qua ,  mà giờ    mang  !
 
 
“…Ghét !” Cô bực bội đẩy  một cái, đẩy Giang Vấn Chu đang  hề phòng   vách thang máy.
 
 
Nghe thấy tiếng “bốp” một cái,  định đỡ  dậy, liền  thấy tiếng “đing” báo hiệu của thang máy, cửa thang máy ngay  đó mở .
 
 
Tề Mi lập tức rụt tay về, “hừ”  một tiếng: “Anh đáng đời!”
 
 
“Đây   là lời em tự  ?” Giang Vấn Chu giả vờ tủi , đuổi theo cô  khỏi thang máy, lời  cứ liên tiếp tuôn , “Em tự  thì ,   thì   ? Hơn nữa, lời  sai ở chỗ nào, em   là chị dâu của chính em ?”
 
 
“Tây Tây, em  nhận  trai  nữa đúng ?”
 
 
Tề Mi: “…” Á á á! Người  thật phiền quá  mất!!!
 
 
Cô nén giận, chịu đựng tiếng ồn, mãi cho đến khi mở cửa  nhà.
 
 
Chìa khóa và túi xách đều đặt xuống, lúc  mới   đẩy một cái, ép Giang Vấn Chu  cánh cửa, túm lấy cổ áo , hung dữ  lệnh: “Anh im miệng ngay!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chia-tay-roi-cung-phai-ve-nha-chung/chuong-263.html.]
 
Giang Vấn Chu tức thì  nhịn  , cúi đầu ngậm lấy môi cô mút nhẹ một cái,  cắn môi  của cô  : “Vậy mới  chứ.”
 
 
Trong giọng   giấu nổi ý , Tề Mi  thấy tai  nóng ran từng đợt,  thấy  hổ. Rõ ràng chỉ là những lời  bâng quơ lúc hứng khởi,  mà   nhớ rõ đến thế, còn mang  trêu chọc cô!
 
 
Muốn phản bác thì    hôn đến mức  còn tâm trí bận tâm chuyện khác, cuối cùng đành bỏ cuộc,  chút cam chịu vòng tay ôm lấy cổ .
 
 
Cô dần dần say trong nụ hôn của .
 
 
Nửa đêm, các yếu tố khác  hòa quyện  , khiến nhiệt độ ngày càng tăng cao, cuối cùng đạt đến một điểm giới hạn nào đó.
 
 
Chỉ cần tiến thêm một bước nữa, sợi dây lý trí sẽ   đứt phựt.
 
 
Tề Mi    ôm   tủ giày ở lối , mấy chiếc cúc áo sơ mi của Giang Vấn Chu cũng   cô kéo bung , tiếng hôn hít liên tục vang lên, men rượu quấn quýt đầu lưỡi, hòa quyện thành vị ngọt ngào say đắm đến mê hồn.
 
 
“Miu –”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
“Gâu –”
 
 
Tiếng mèo và chó kêu đột ngột vang lên,  giật  cặp tình nhân đang đắm say, bầu  khí lãng mạn  xé toạc một kẽ hở, gió lạnh đột ngột thổi .
 
 
Cả Giang Vấn Chu và Tề Mi đều chợt tỉnh táo, động tác nhất thời cứng đờ.
 
 
Họ ôm chặt lấy ,  chút ngượng ngùng  đầu  sang, thì , một mèo một chó đang  xổm một bên  họ.
 
 
Kim Kim   Niên Niên, ngẩng đầu, cùng với Niên Niên, hai đôi mắt chăm chú  họ, tràn đầy vẻ nghiêm túc và tò mò.
 
 
Trời ơi, càng thêm ngại.
 
 
Tề Mi vội vàng buông cổ Giang Vấn Chu , đẩy vai , khẽ : “… Tránh, tránh … Em   tắm.”
 
 
Giang Vấn Chu  chút  tình nguyện, nhưng cũng thật sự hết cách, đành cúi đầu cọ cọ cổ cô, thở dài, lầm bầm một câu: “Nuôi trẻ con  gì  chứ, chẳng  chút nào.”
 
 
Tề Mi  nhịn  , đưa tay xoa xoa tai .
 
 
Đợi cô về phòng tìm quần áo xong  phòng tắm, khi đóng cửa , vẫn  thấy giọng  lọt qua khe cửa: “Hai đứa  yên đó,  đây chải lông.”
 
 
“Không  chạy! Ai cho mày chạy… Hóng chuyện mà chạy nhanh thế?”
 
 
“Không  kêu! Đáng đời, ai bảo mày  ngủ sớm, cứ thích hóng chuyện, bố  mày hôn   lắm ?”
 
 
“Sớm muộn gì cũng tống cổ hết về nhà ông bà nội…”
 
 
Hết câu  đến câu khác,  đầy vẻ oán giận,   còn tưởng mèo con ch.ó con   gì  cơ chứ.
 
 
Tề Mi ở trong đó ,    , ngẩng đầu   gương, chỉ thấy nụ   mặt  rạng rỡ vô cùng.
 
 
Cô sững  một lúc,  chợt thấy mắt   cay cay một cách khó hiểu.
 
 
Khoảng thời gian tồi tệ và khó khăn nhất  qua , đúng ?
 
 
—————