Lời  dứt,  thấy Kim Kim từ chân  chạy vụt qua, lẩn  đến cửa,  vội vàng định gọi nó  , nhưng còn  kịp mở miệng,   thấy bên ngoài cửa truyền đến một tiếng kinh ngạc: "Bác sĩ Giang?"
 
 
Giang Vấn Chu sững sờ, ngẩng mắt  theo tiếng, thấy đồng nghiệp cùng đơn vị  đang  ở cửa đối diện.
 
 
Đầu óc  lập tức đoản mạch,  nhớ  Tề Mi   với  từ lâu rằng đối diện nhà cô  đồng nghiệp của  ở, dù   cũng  chuyển đến đây một thời gian , nhưng   nào gặp mặt đối phương. Ngay lập tức,  buột miệng hỏi: "...Bác sĩ Từ cũng sống ở đây ? Thật trùng hợp."
 
 
Bác sĩ Từ "" một tiếng, vẻ mặt vô cùng khó hiểu, đồng thời mang theo chút thăm dò hỏi: "Bác sĩ Giang mới chuyển đến đây hai ngày nay ? Vậy còn cô Tề  đây ở đây..."
 
 
Tề Mi trong nhà  thấy tiếng động ở cửa, vội vàng chạy  bắt mèo, đồng thời  tủm tỉm chào hàng xóm: "Chào buổi tối, Bác sĩ Từ."
 
 
"À..." Bác sĩ Từ  chút kinh ngạc, ánh mắt đảo  đảo  giữa hai  họ mấy vòng, "Hai vị đây là...?"
 
 
Hàng xóm của  và đồng nghiệp của  đang hẹn hò ? Làm quen kiểu gì ? Tò mò, hóng hớt,  hóng.
 
 
"Đây là  trai ."
 
 
"Bạn gái ."
 
 
Hai  đồng thanh đáp, trả lời xong   hẹn mà cùng  đối phương, ồ ồ, trật lất .
 
 
Bác sĩ Từ rõ ràng vô cùng ngạc nhiên  câu trả lời , Tề Mi nhất thời thấy ngại, vội vàng giải thích: "Mẹ   thật sự là  của ."
 
 
Lời    thì  ,   liền thấy sắc mặt Giang Vấn Chu lập tức sa sầm xuống, Tề Mi    thầm kêu khổ trong lòng, hỏng !
 
 
Bác sĩ Từ thấy  khí  chút  đúng, lập tức cáo từ, mở cửa nhà   chuồn mất.
 
 
Giang Vấn Chu cúi  đeo dây dắt cho Niên Niên, đưa ngón trỏ chọc chọc  trán Tề Mi, nghiến răng nghiến lợi: "Cô đừng ngủ vội, đợi  về sẽ 'xử' cô."
 
 
Tề Mi: "..."
 
 
--- Chương 57 (Hai chương gộp ) Quên mất   với bố, con... ---
 
 
Giang Vấn Chu dắt chó  dạo về,  là hơn một tiếng , lúc đó  quá chín giờ tối.
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Tề Mi  tắm rửa xong bước ,  nghiêng  lau tóc ở cửa phòng tắm, một bên dây áo ngủ hai dây còn trượt xuống, vướng  cánh tay.
 
 
Thấy Giang Vấn Chu về liền hỏi: "Sao  dạo lâu ,   xa lắm ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chia-tay-roi-cung-phai-ve-nha-chung/chuong-284.html.]
 
"Không, chỉ  từ  nhà đến trạm chuyển phát nhanh thôi." Giang Vấn Chu cúi  tháo dây dắt của Niên Niên, để nó chạy  uống nước, "Gặp bạn  của nó , là con Border Collie màu đá  băng tên Cam ."
 
 
Tề Mi "ồ ồ" hai tiếng: "À Cam , đúng là  , chúng nó chơi với   lắm, Cam đặc biệt thông minh, nhưng    với Niên Niên."
 
 
Niên Niên đôi khi chơi quên cả trời đất, chạy  xa, Cam đều sẽ  tìm và đưa nó về, thỉnh thoảng cũng  chó con hung dữ với Niên Niên, Cam cũng sẽ  giúp nó.
 
 
"Nó thật sự siêu thông minh, nhưng nó  thích mèo con lắm, đôi khi sẽ rình cơ hội mở cửa cho mèo nhà chạy  ngoài, phóng sinh đối phương." Tề Mi  lau tóc  kể với  một cách thích thú chuyện bố  của Cam  tìm mèo khắp khu chung cư.
 
 
Giang Vấn Chu  xong thấy  thú vị: "May mà mèo con ch.ó con nhà  chơi  với ,  thì chắc là 'gà bay chó sủa' ."
 
 
Anh     về phía cô, định  phòng ngủ lấy quần áo .
 
 
"Tại vì tính cách chúng nó đều  mà." Tề Mi thuận miệng đáp, khi  đến gần thì ngửi thấy một mùi khói thuốc thoang thoảng, lập tức hít mũi hai cái: "Anh hút thuốc ?"
 
 
Giang Vấn Chu  sững ,  đó liền phản ứng , giải thích: "Bố của Cam hút thuốc,  lẽ quần áo  ám mùi."
 
 
Tề Mi thở phào nhẹ nhõm,   nghiêm túc  với : "Anh   hút thuốc."
 
 
"Biết ." Giang Vấn Chu  đưa tay véo má cô,  mật gọi cô là bà chủ nhỏ.
 
 
Tiếp đó  cầm quần áo  tắm rửa, phát hiện hết kem đánh răng, còn hỏi Tề Mi kem đánh răng mới ở .
 
 
Mọi chuyện như thường lệ, câu "đợi  về sẽ 'xử' cô" mà  đe dọa  khi  ngoài dường như chỉ là một lời  đùa bâng quơ.
 
 
Những lời  đùa tương tự thực     từng xuất hiện, nhưng thường thì chẳng  kết quả gì, thấy  bây giờ cũng thể hiện như , Tề Mi liền nghĩ  giống như  đây,  chỉ  bâng quơ thôi.
 
 
Thế là cô yên tâm,  khi sấy khô tóc thì tìm một tập chương trình tạp kỹ,  cắt móng tay  xem tivi, Kim Kim và Niên Niên một đứa leo lên cột cào móng, một đứa  ườn bên cạnh điều hòa, đều lim dim mắt bắt đầu ngủ gật.
 
 
Có tiếng nước nhỏ truyền  từ phòng tắm, đêm về yên tĩnh và bình thường, Tề Mi  một khoảnh khắc cảm thấy họ như   về những ngày còn ở trọ Thân Thành.
 
 
Thật mong những ngày như thế  sẽ  định mãi mãi, sống cả đời như  là  nhất, Tề Mi nghĩ thầm.
 
 
Một tập chương trình  qua  hai phần ba, Giang Vấn Chu bước ,  đó tiếng máy sấy tóc ù ù vang lên, Tề Mi đột nhiên nhớ : "A! Đồ chuyển phát nhanh của !"
 
 
Cô lập tức  dậy  tìm mấy gói hàng chuyển phát nhanh mà Giang Vấn Chu giúp cô lấy về, chúng đang  đặt  tủ giày ở lối .
 
 
"Mua gì thế?" Giang Vấn Chu hỏi.