“Thích hợp cho gia đình sử dụng.” Giang Vấn Chu tùy miệng đáp, dùng sức bóp nhẹ bắp chân cô,  cô kêu “ái” một tiếng đau đớn, lập tức giữ c.h.ặ.t c.h.â.n cô  cho rút về, dịu dàng , “Thả lỏng chút ,  khi vận động mà  kịp thời thả lỏng, ngày mai em sẽ  tay đấy, quên cảm giác chạy tám trăm mét kiểm tra thể lực xong ngày hôm    nổi nữa  ?”
 
 
Cảm giác đó thật sự  tê tái, Tề Mi cắn môi nhịn,   rằng cô cảm thấy thực      do  bộ nhiều mới  nông nỗi .
 
 
“Hôm qua  chơi khu Đại học còn  ?” Giang Vấn Chu tiếp tục trò chuyện với cô.
 
 
Sự chú ý của Tề Mi  chuyển hướng, ừ một tiếng: “Cảm giác môi trường cũng  tệ, chỉ là  thành phố  bất tiện.”
 
 
“Bên đó gần khu di tích trường quân sự cũ hơn một chút,  tiện thể  chơi ?”
 
 
“Không ạ, em  nghĩ đến.” Tề Mi  động tác  xoa bóp bắp chân , ánh mắt dịu , ngay cả giọng  cũng trở nên mềm mại hơn, “Lần  chúng  cùng  nhé? Em nhớ nhà thi đấu bên đó thường xuyên  hòa nhạc,   chúng  cũng  ,  ?”
 
 
“Đương nhiên là  .” Giang Vấn Chu  đáp.
 
 
Đây là một trong những việc cô thích  nhất  đây,  với    thế ,   thế , bất kể cuối cùng  thực hiện   , tóm   thật .
 
 
Khiến họ cảm thấy vẫn còn  nhiều tương lai, còn  nhiều thời gian để cùng   nhiều việc.
 
 
Giang Vấn Chu  bao giờ  với Tề Mi,   thích cảm giác .
 
 
Tề Mi  đến đây, dứt khoát mở trang web mua vé, phát hiện   buổi hòa nhạc nào hứng thú, ngược  thấy  vài bộ phim khá .
 
 
Thế là cô  thẳng dậy, giơ điện thoại  gần Giang Vấn Chu, “Hay là đổi ngày khác chúng   xem phim nhé? Lâu lắm   cùng   rạp chiếu phim.”
 
 
Vừa  lời , Giang Vấn Chu lập tức lật  chuyện cũ trêu chọc cô: “Tại  lâu lắm   cùng  xem phim, ai đó trong lòng  tự  chút nào ?”
 
 
Tề Mi    định lật  chuyện cũ, lập tức “ai da ai da” cọ   ,  mắng  nhưng  đủ tự tin, cuối cùng biến thành hờn dỗi như  nũng: “Anh là  thế nào  chứ,     rõ là chuyện cũ thì cứ để nó qua  !”
 
 
Giang Vấn Chu  cô cọ  cho  , nắm gáy cô cúi xuống hôn, há miệng nhẹ nhàng ngậm lấy môi cô,  chút đắc ý : “Tuyệt chiêu hữu dụng như ,   nỡ  dùng chứ.”
 
 
Chuyện  dễ nắm bắt cô nhất, chỉ cần  nhắc đến, cô sẽ... như bây giờ .
 
 
Giang Vấn Chu giữ eo cô, ấn cô  lên đùi , nhẹ nhàng cạy mở hàm răng cô, đầu lưỡi lướt  bên trong, đầu tiên là nhẹ nhàng trêu đùa cô, đợi đến khi cảm thấy cô    thả lỏng,  mới dần dần thêm  động tác mút mát.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chia-tay-roi-cung-phai-ve-nha-chung/chuong-319.html.]
 
Cơn mưa rào dịu mát hiếm  giữa mùa hè  những  ngừng , mà trái  dần biến thành cuồng phong bão táp, Tề Mi cảm thấy  khí ngày càng ngột ngạt, áp suất giảm rõ rệt, cô  chút khó thở.
 
 
Oxy trong lồng n.g.ự.c cô ngày càng loãng, cô cuối cùng  chịu nổi nữa mà giãy giụa.
 
 
Sự cựa quậy của cô đánh thức  đàn ông đang chìm đắm trong nụ hôn nồng cháy với  yêu, Giang Vấn Chu quyến luyến buông môi cô,  khi rút lưỡi  còn dùng đầu lưỡi khẽ lướt qua môi  của cô.
 
 
Không khí trong lành tranh  ùa  đường hô hấp, Tề Mi hít thở từng ngụm lớn, cả  run rẩy   tự kiềm chế ,   mềm nhũn chẳng còn chút sức lực, chỉ  thể dựa  n.g.ự.c Giang Vấn Chu, giống như  rút hết xương cốt.
 
 
22_Giang Vấn Chu hôn nhẹ  xương quai xanh của cô, kìm nén **thôi thúc**  cắn xé,   lát nữa cô về nhà   dám gặp ai.
 
 
  những suy nghĩ cứ chực trỗi dậy  thể kìm nén,  nhẫn nhịn mãi, nhưng vẫn  nhịn , liền dứt khoát hỏi: “Tây Tây,   , ở đây?”
 
 
--- Chương 63 (Hai trong một) ---
 
 
Một cảm giác khó tả...
 
 
Khoang  rộng rãi của chiếc SUV   từ lúc nào  trở nên chật chội.
 
 
Không khí cũng trở nên ngọt ngào dính dính, như sợi đường bám  khoai lang bọc đường   lò, quấn lấy   đến nghẹt thở.
 
 
Và nóng nữa, như ở trong lồng hấp giữa mùa hè ,  lạnh thổi qua  đó cứ như một ảo giác, Tề Mi cảm thấy  như đang ở trong phòng xông ,   ướt đẫm mồ hôi dính nhớp.
 
 
Trong cơn mơ màng, cô  cảm thấy  như một con cá mắc lưới,  những sợi lưới mảnh mai quấn chặt giam hãm trong lưới, bất kể  về hướng nào, cũng  còn đường thoát.
 
 
Một cách  tình cờ, trong đầu cô chợt lóe lên một tia tỉnh táo, cô mơ hồ nhớ , đây là xe của Giang Vấn Chu, chứ   biển cả, ... bọn họ đang  gì?
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Tề Mi  chút hoang mang,   tại   biến thành thế , họ   đang trò chuyện , còn    xem phim,  đột nhiên ...
 
 
Cô quỳ   đùi Giang Vấn Chu, quần áo  đến nỗi quá xộc xệch, nhưng tuyệt đối  chỉnh tề, dây buộc  vai   cởi , dải lụa đen rũ xuống n.g.ự.c cô, khẽ lay động.
 
 
Dải lụa đung đưa, như  một sức quyến rũ mê hoặc lòng .
 
 
Giang Vấn Chu nắm lấy dải lụa đó, quấn hai vòng  lòng bàn tay,  đó giữ gáy cô, nửa dẫn dắt nửa ép buộc khiến Tề Mi chủ động hôn .