Không khí trong phòng ngủ dần trở nên quấn quýt và nồng nàn.
 
 
Hai ngày , Tề Mi và Nhiệm Thanh Gia đặc biệt đóng cửa tiệm một ngày, một là để tiễn tiểu Tống, hai là cũng tiện thể mời   trong quán  ăn tối.
 
 
Giang Vấn Chu và Lục Dương tất nhiên cũng đến, cộng thêm trưởng phòng thu mua và hai nhân viên pha cà phê,  đủ một bàn.
 
 
Địa điểm ăn uống là một khách sạn do chính Lục Dương quản lý, khi bước  cửa   khoác vai Giang Vấn Chu hỏi: “Thế nào,   tổ chức tiệc cưới ở đây cũng khá  đấy chứ?”
 
 
Anh  chỉ tay lên : “Tầng   hai sảnh tiệc  lớn, ba bốn chục bàn tiệc  thành vấn đề .”
 
 
Giang Vấn Chu gật đầu: “Cậu và chị dâu… cuối cùng  chốt  ngày cưới  ?”
 
 
Tháng ,  ngày lễ Thất Tịch, trùng  ngày  việc, cả hai  dậy sớm  cục dân chính xếp hàng, kết quả là   ý định giống họ đông  tả xiết, mãi đến gần trưa mới lấy  giấy chứng nhận.
 
 
“  đúng , sang năm  Tết , thời tiết  lạnh  nóng mặc váy cưới sẽ thoải mái, đến lúc đó  và Tây Tây cũng  thể ở đây.” Lục Dương  hớn hở đáp.
 
 
Giang Vấn Chu  xong  định đồng ý, thì thấy Tề Mi đang  phía  đột nhiên  đầu , nghiêm túc hỏi: “Phí địa điểm  giảm giá ?”
 
 
Lục Dương phất tay, hào phóng : “Người nhà với  thì  mấy chuyện   gì, miễn phí cho   dùng.”
 
 
Còn  chuyện  như  ? Tề Mi lập tức buông tay Nhiệm Thanh Gia, rút điện thoại , mở chức năng ghi âm, nghiêm túc  với  : “Cậu    nữa ,  ghi âm .”
 
 
Mọi  liền bật ,  cô đúng là cẩn thận.
 
 
Khi ăn cơm,    đủ thứ chuyện, cuối cùng chuyện   lâu nhất là dặn dò tiểu Tống.
 
 
“Học hành chăm chỉ nhé, thi đại học xong  hãy đến,    thu học phí của  nữa, còn trả lương cho , hai tháng chắc cũng tiết kiệm  mười mấy triệu  đấy, để dành   đó là vốn khởi nghiệp của .”
 
 
“Cố gắng thi  trường Nông Đại xem ? Nông Đại bên Lăng Thành, với cả Dung Đại và Dung Khoa Đại bên Dung Thành đều  khoa Nông nghiệp, chuyên ngành thực phẩm cũng . Nếu là cao đẳng thì  nhớ  một  trường  chuyên ngành công nghệ nấu rượu, đến lúc đó   thể xem xét.”
 
 
“Đến hè vẫn  thể đến đây nha, còn nhiều thứ để học lắm đấy  bé.”
 
 
“Lên đại học   thể suy nghĩ kỹ xem    mở quán,   bartender,    thi đấu . Còn mấy năm nữa  mới  , mấy năm   thể tìm hiểu thêm,  cần vội vàng đưa  quyết định, thị trường  thời kỳ  nhất  qua lâu .”
 
 
Tiểu Tống    gật đầu, Giang Vấn Chu  thần thái của , thấy   còn thái độ qua loa chỉ  cho  như lúc mới đến, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chia-tay-roi-cung-phai-ve-nha-chung/chuong-458.html.]
Trẻ con mà, chỉ cần thông suốt thì  chuyện đều dễ giải quyết.
 
 
Tiễn tiểu Tống  , Tề Mi bước  trạng thái   mấy ngày, sáng giao ca bên  là sang bên  nhận ca, may mà  thiếu chỗ ở, mấy ngày  về nhà cũng  thành vấn đề lớn.
 
 
Ngày Quốc khánh Giang Vấn Chu   , sáng sớm  từ làng về thành phố, mang vali đến sân bay cho cô, đồng thời còn mang theo mấy hộp đặc sản địa phương mà cô dặn dò.
 
 
Đến nơi đúng lúc ăn trưa, trong trạm y tế chỉ  một  Tề Mi, đồng nghiệp trực ca   ăn  .
 
 
Cô hỏi Giang Vấn Chu   ăn trưa  hẵng về : “Bên cạnh là KFC, phía  còn  các chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh khác,    xem thử, tiện thể mang cơm về cho em?”
 
 
Giang Vấn Chu còn  kịp đồng ý, thì cô y tá trực ca  ăn  trở về.
 
 
Thấy Giang Vấn Chu ở đây,  còn thấy một chiếc vali, ban đầu cô  tưởng là hành khách  khỏe, nhưng  chào Tề Mi xong, liền  cô tiếp tục  với đối phương: “ lúc,  là em đưa   ăn ở nhà ăn của đơn vị  nhé?”
 
 
Giang Vấn Chu vốn định  KFC bên cạnh cũng  ,   thì  khựng , gật đầu ừ một tiếng.
 
 
Đi nhà ăn của đơn vị ư…
 
 
“A Mi, đây là… bạn trai ?” Đồng nghiệp trực ca lúc  mới phản ứng , tò mò hóng chuyện.
 
 
Tề Mi  tủm tỉm gật đầu, đơn giản  một câu: “Mai em  xa,   đến đưa hành lý cho em.”
 
 
Nói xong liền lấy thẻ ăn ,  hiệu cho Giang Vấn Chu: “Đi thôi, chúng   ăn.”
 
 
Giang Vấn Chu ừ một tiếng,     ngoài , đến cửa, tay  vòng  ,  vặn nắm lấy tay Tề Mi.
 
 
Tề Mi theo kịp , bước chân nhẹ nhàng  tự chủ mà nhảy hai cái,  híp mắt hỏi : “Em   nhà,  định đón Quốc khánh thế nào đây?”
 
 
“Về làng trồng trọt.” Giang Vấn Chu nghiêm túc đáp.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tề Mi “a” một tiếng,  định hỏi bây giờ trồng gì chứ, liền    tiếp: “Chôn ảnh của em xuống đất, đến lúc đó sẽ mọc  một Tề Tây Tây, như  dù em  ở nhà  , cũng  Tây Tây ở bên  .”
 
 
Tề Mi: “...” Cái  đúng  ???
 
 
Bị cô đánh hai cái, Giang Vấn Chu mới   thật: “Mẹ bảo  trồng rau mùi, hành lá các thứ,   nhà  cần mua nữa. Rồi trồng thêm ít cà rốt nhỏ, em  thích ăn salad , cà rốt  dinh dưỡng mà.”
 
 
Tề Mi  híp mắt đáp: “Rau mùi em cũng thích ăn, hành lá chiên trứng em cũng thích ăn.”