6.
Vào buổi chiều, em trai   trở về.
Còn  cả bạn gái của  em trai , Tiểu Nguyệt.
Chưa kịp  cửa,    thấy tiếng Tiểu Nguyệt   hét lên: “Con *m thối!”
“Con hồ ly tinh, mày  đây cho tao!”
 vội vã chạy đến gần cửa sổ, từ trong    thấy em trai  đang  Tiểu Nguyệt véo tai kéo .
Tiểu Nguyệt liếc  và ngay lập tức thấy Lệ Chi trong sân. Ánh mắt cô  trở nên sắc bén, “Cô là ai?”
Lý Lệ Chi bình thản  dậy, “ là… bạn của  Tổ Quân…”
Chưa kịp để cô   hết, cái tát của Tiểu Nguyệt  vung tới.
 thầm kêu một tiếng  , vội vàng chạy  ngoài. Em trai  cũng nhanh chóng tách hai  .
Tiểu Nguyệt  chống hông chỉ thẳng  mặt Lệ Chi  lớn:
“Chính là con hồ l/y t/inh đó  !”
“Nói ! Cô từ  tới? Cô    và  Tổ Quân đang ở cùng  ?”
Ánh mắt của Tiểu Nguyệt như  phun lửa, nhưng Lý Lệ Chi một tay che mặt, thậm chí còn  thành tiếng. Cô  khẽ cong môi, “ và  Tổ Quân là trong sạch.”
Không  còn đỡ,   xong thì  đối diện lập tức nổi giận.
“Trong sạch á?”
Nói xong, Tiểu Nguyệt liền kéo mở cổ áo của em trai  xuống, “Vậy cô giải thích cho  xem,    là cái gì?”
Lý Lệ Chi liếc  dấu hôn hằn bên  Tổ Quân  một cái đầy khiêu khích    gì thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chiec-suon-xam-ma-quai/6.html.]
Khi trận chiến  vẻ như sắp bùng nổ, em trai  liên tục  hiệu cho  bằng ánh mắt.  chỉ  thể cắn răng, tiến lên phía , “Tiểu Nguyệt, em hiểu lầm .”
“Thực  Lệ Chi là họ hàng xa của nhà chúng , là em họ của  và Tổ Quân”
“Nhà cô   chuyện, nên đến nhà chúng  tránh tạm.”
Tiểu Nguyệt   một cách nghi ngờ, “Chị, chị  lừa em chứ?”
Thấy.  lên tiếng giải thích, Tiểu Nguyệt dần bình tĩnh .  nuốt nước bọt, kéo Lý Lệ Chi   lưng .
“Chị  lừa em , Lệ Chi chỉ ở nhà chúng  vài ngày  sẽ .”
Em trai  thấy Tiểu Nguyệt chịu lắng  ,  khỏi thở phào nhẹ nhõm.
 Tiểu Nguyệt vẫn  chịu bỏ qua, cô  tức giận chỉ  những vết đỏ   em trai .
“Vậy còn những cái  thì ?”
“Chị, chị  cho em  những cái  là gì?”
Dù câu hỏi là dành cho , nhưng ánh mắt của cô   đặt lên Lý Lệ Chi   lưng .
Không    là cảm giác sai lầm , nhưng  cảm thấy phía  , Lệ Chi  chút sợ hãi.
Tiểu Nguyệt trợn mắt chờ  giải thích. Không còn cách nào khác,  đành  bịa  một lý do,
“Có lẽ là khi Tổ Quân  việc ngoài đồng,  muỗi cắn.”
Nói xong,  đưa tay kéo Tiểu Nguyệt  gần .
“Thật mà… em còn  tin chị ?”
“Hôm qua Tổ Quân bảo sẽ mua quà sinh nhật cho em, từ khi về từ đồng đất  nghỉ ngơi một chút nào, liền vội vàng   thành phố.”
“Đi  về về như , cũng  dễ dàng gì.”