Chiếm Hữu Thụ Không Phải Là Gay - Chương 1:

Cập nhật lúc: 2025-09-13 14:33:12
Lượt xem: 1

Không gian bao trùm một màu đen tăm tối, những tiếng bước chân dồn dập trong sự sợ hãi, cùng tiếng thở lớn như đang thiếu ô xi phát từ một thanh niên, với hình nhỏ nhắn, khuôn mặt ngũ quan góc cạnh trong trai. đôi mắt đọng những giọt nước mắt, lẽ là nhiều. Thậm chí đầu còn chảy m.á.u nữa chứ? Như xảy một cuộc xung đột gì đó.

 

Từ đằng xa là một nhóm , bọn chúng với khuôn mặt vô cùng dữ tợn khác gì những tên ác bá , chúng lẽ là đang đuổi theo để bắt với những lời rằng: “Mau bắt Dương Thiếu Gia . Đừng để ngài chạy thoát...”

 

Cậu thanh niên với bộ y phục màu trắng cả khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, chìm trong những suy nghĩ của bản rằng: “Mình gì đây chứ? Làm gì để thoát khỏi bọn chúng bây giờ?”

 

Vừa chạy hớt ha hớt hải trong sự lo lắng, mà chìm trong suy nghĩ gì để thoát khỏi chúng.

 

ngờ rằng ở mặt đất nơi sắp chạy qua, hiện tại đang một gốc cây chắn ngang, điều khiến vô tình vấp ngã xuống mặt đất trong sự lo lắng đến tột cùng.

 

Nét mặt mang theo sự hoang mang, chân cảm thấy đau vô cùng, giống như là gãy , tay lúc ôm chầm lấy chân. Mang theo tiếng la lên đầy đau đớn: “A!!!”

 

Tiếng la dứt những suy nghĩ bắt đầu ùa về trong tâm trí : “Mình gì đây chứ? Trong khi chân đau. Có lẽ nữa . Vậy để thoát khỏi bọn chúng bây giờ?”

 

Cậu vẫn đang chìm trong những suy nghĩ của , lúc bọn cũng đuổi đến chỗ của , đang mặt của bọn chúng, mà chúng nở nụ đầy nham hiểm, chốc lát lên tiếng thì thầm với rằng: “Hưa... Dương Thiếu Gia đang ở mặt của kìa...”

 

“Phải cuối cùng cũng bắt Dương Thiếu Gia , tin chắc rằng đại ca sẽ tha cho ngài !”

 

Đám đó nở nụ đắc ý, chốc lát cũng tiến đến chỗ của , với vẻ vô cùng nham hiểm, chẳng khác gì những con thú dữ, bắt một con cừu non béo mỡ .

 

Nhìn bọn chúng một lúc một tiến đến gần , mà vô cùng lo lắng, chốc lát lên tiếng trong sự hoảng loạn: “Này các qua đây ? Nếu các tiến đến sẽ tha !"

 

Bọn chúng bật trong sự đắc ý đáp: “Vậy thì ngài sẽ gì nào? Hãy thử !”

 

Cậu chẳng hết, chỉ thể nhắm mắt cầu nguyện: “Ông trời ơi! Làm ơn hãy giúp đỡ con , con gì trong tình huống đây? Khi mặt của con là những con quỷ, trong khi chân của con thương , điều đó khiến con thể chống trả bọn chúng, Không lẽ hôm nay con sẽ bọn chúng bắt ? Và sẽ chịu nhiều khổ đau, bởi tên cầm thú đằng bọn chúng hả?”

 

Cậu nức nở, cầu xin ông trời hãy giúp đỡ , lúc đột nhiên trong đầu của , bỗng xuất hiện một luồng suy nghĩ rằng, tay liền chạm xuống mặt đất : “Cát thể dùng cát , ném mặt của bọn chúng khi bọn chúng đến đây, như thì sẽ khiến bọn chúng nhắm mắt , vì né tránh bụi bẩn, sẽ cố gắng hết sức, để dậy mà thoát khỏi đây!”

 

Thoát khỏi những suy nghĩ , cũng điều đó, tay liền chạm xuống mặt đất, cảm nhận sự cứng đờ của những hạt cát, giờ đây hốt cát mặt đất, mà ném về phía hai tên khi bọn chúng tiến đến để bắt , với sự lo lắng và hốt hoảng đến tột cùng đang hiện rõ khuôn mặt, như đang hoang mang một điều gì đó...

 

Bọn chúng quăng cát mặt, cho đôi mắt cảm thấy khó chịu, che chắn tầm bọn chúng thấy gì cả...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu-thu-khong-phai-la-gay/chuong-1.html.]

“Cái đéo gì đang xảy chứ? A mắt tao méo thấy gì cả!”

 

Thấy bọn chúng cát bay mắt, cảm thấy nhẹ nhõm và vui mừng, với sự hả hê của bản , khiến cảm thấy phấn khích, như nắm chắc phần thắng trong tay...

 

Giờ đây cố gắng dậy với những suy nghĩ trong đầu rằng: “Ông trời ơn hãy giúp con với. Hãy giúp con dậy mà!”

 

Cậu la lên trong sự đau đớn cũng dậy giờ đây thấy một khúc cây gần đó nó dài tầm 30 cm, thậm chí là to hơn cả một bắp tay, điều khiến thở phào nhẹ nhõm trong sự thư giãn, trong

đầu chợt nghĩa một ý tưởng rằng...

“Ở đằng một khúc cây. Có lẽ nên lấy nó , vì với khúc cây thể, chống bọn chúng, những âm mưu xa của họ!”

 

Nói xông kiên quyết nhật khúc cây lên...

chăm chăm họ, với những lời trong sự tức giận:

 

“Hỡi lũ ác quỷ, các nghĩ rằng những việc xa mà các , thể chiến thắng cái thiện ? Các Lầm ...Điều đó bao giờ xảy , còn bây giờ sẽ cho các thấy , cái sẽ vượt qua cái như thế nào, giống như cái cách lũ đám xa khác đang bắt nạt , và trả giá cho điều đó...”

 

Cậu bước tới chỗ của bọn chúng, mặc cho đôi chân đau buốt. Quyết tâm vượt qua đau đớn, với ý định dùng khúc cây đánh về phía họ để tìm con đường trốn thoát...

 

Cậu . Khúc cây trong tay vung lên, đánh họ tơi bời... Từng vung cây xuống đánh cho bọn họ, khiến cho họ la lên trong sự đau đớn, bởi vì chẳng thể chống trả , cảm thấy vô cùng vui mừng, giống như là đang nắm giữ chiến thắng trong tay của ...

 

sự hoang mang ập đến khi thấy tên độc ác đó, m.á.u me be bét, cơ thể đầy mà vô cùng hoang mang, sững sờ với cơ thể rung rẫy, tay thậm chí như thể cầm chắc cây gậy nữa, chìm trong những suy nghĩ rằng:

 

“Mình đánh quá mạnh như , liệu rằng c.h.ế.t ? Và nên dừng việc chứ? Bởi hiện tại chân của đau, nó khiến cho thể chạy khỏi nơi , nếu như đánh như , bây giờ một tên ngã xuống đất chẳng sống chết, còn tên nữa đang trong sự sợ hãi thế , nên gì tiếp đây?”

 

Cậu vẫn chìm trong sự hoang mang gì trong khi tên , mà cũng chợt nhận rằng, cầu mất sự bình tĩnh của bản , nên quyết định sẽ tiến đến, với ý định giật cây gậy từ tay của , mà đánh trả...

 

Thoát khỏi những suy nghĩ của bản , cũng bắt đầu điều đó, giờ đây nhân lúc cảnh giác, liền lao đến chụp lấy cây gậy từ tay của , hai lúc xảy sự tranh giành, giành quá giành một hồi liền xô ngã xuống mặt đất, khiến đầu đập đá chảy máu, còn cây gậy cũng rơi xuống mặt đất, chìm trong sự bất lực gì, chỉ cảm nhận một nỗi đau vô hình đỉnh đầu ...

 

Hắn chăm chăm đang mặt đất mà nở nụ đắc ý môi của , bởi rằng đạt mục tiêu, chốc lát lên tiếng : “Này Dương Thiếu Gia hãy kháng cự nữa , để xem thử rốt cuộc ngài thể gì hả? Thậm chí bây giờ ngài cũng chỉ thể bất lực mà thôi, khi trong tay của bọn , còn bây giờ hãy ngoan ngoãn chấp nhận phận của bản !”

 

Tài

Sau khi dứt lời cũng , khom xuống mà nhấc lên của , với ý định bế với những lời đắc ý rằng: “Bây giờ sẽ mang ngài về cho đại ca của , để đại ca của xử ngài, còn thì sẽ nhận tiền từ ...”

 

Dương Minh Đức đến đây mà hoang mang đến tột cùng, nhưng bất lực thể gì, khi bản của chẳng thể vùng vẫy, để thoát khỏi tên ác bá đang bắt lấy , mang về cho con quỷ thật sự đằng , kẻ khiến cho đau đớn, kẻ cho tổn thương, và cũng chính là nỗi khiếp sợ

đến tột cùng của ...

Loading...