Trước mắt cô chỉ là một màn nước mưa mờ mịt, thấy gì cả.
Khi thấy tin nhắn từ bố gửi đến, rằng Quý thị phá sản, bố cũng rõ tung tích, Quý Tinh Dao cố gắng nín nhịn . Khi gọi điện cho , cô cũng dám . Khi Mộ Cận Bùi gặp và bỏ cô cơn mưa, cô cảm thấy đáng để . Trong nhà hàng, khi Đường Gia Lai cho cô bộ sự thật, cô cũng tự nhủ rằng .
khi thấy chú Trương, cô thể nhịn nữa.
Lúc , nước mắt cô tuôn rơi ngừng.
Hóa , cô đơn là Mộ Cận Bùi, mà chính là cô.
Khi nước mắt cạn, Quý Tinh Dao tấp xe lề. Cô gọi điện cho Lạc Tùng. “Bác sĩ Lạc, đang ở bệnh viện đúng ? sẽ đến tìm , mong giúp .”
Ngày hôm , trời vẫn mưa nhưng mưa nhỏ hơn hôm một chút. Cả thành phố vẫn chìm trong màn sương xám xịt.
Mộ Cận Bùi cả đêm ngủ. Anh dám trở về căn hộ, nơi đầy rẫy bóng hình Quý Tinh Dao. Đêm qua, ở văn phòng, sáng tắm rửa đồ đến đây chờ.
Anh từng nghĩ rằng thể kiểm soát thứ nhưng cuối cùng thua trắng tay.
Gần chín giờ, Quý Tinh Dao đến. Cô bước xuống từ một chiếc taxi. Toàn bộ xe cộ và tài sản tên cô, bao gồm cả phòng tranh, đều niêm phong. Đêm qua, cô ngủ trong khách sạn.
“Chú tài, phiền chú đợi một lát.” Quý Tinh Dao trả thêm một khoản tiền lớn. Trời mưa khó bắt xe, cô cũng còn sức để chờ.
Cô đeo kính râm, Mộ Cận Bùi thấy cảm xúc trong mắt cô.
Hơn một tháng , họ từng đến đây. Hình ảnh ngày đó vẫn rõ ràng như mới xảy hôm qua.
Khi đó, cô như một đứa trẻ, chút nghịch ngợm. Lúc điền thông tin, cô lén xem gì đánh dấu theo. Sau khi nhận giấy chứng nhận, cô ngắm nó hơn nửa tiếng. Ngày hôm đó, cô cứ dính lấy rời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-141.html.]
Quý Tinh Dao lấy một , bước thẳng cục dân chính, cho Mộ Cận Bùi dù chỉ một ánh mắt thừa.
Mộ Cận Bùi cứ đó lặng lẽ cô. Tất cả những lời xin và giải thích đều trở nên vô nghĩa, chẳng thể đổi gì. Lần gặp cuối cùng cứ thế trôi qua trong im lặng.
Khi đến lượt họ thủ tục, Quý Tinh Dao mặt nhân viên đẩy kính râm lên để họ dễ dàng xác nhận cô chính là trong giấy tờ.
Cả cô và Mộ Cận Bùi đều ngoại hình nổi bật, khí chất hơn , khiến nhân viên khỏi thầm cảm thán trong lòng.
Đến lúc ký tên, tay Mộ Cận Bùi run rẩy, thể kiểm soát . Anh , khi chữ ký đặt xuống, và cô sẽ còn bất kỳ mối liên hệ nào nữa.
Những ký ức trong quá khứ hiện về như một bộ phim rõ nét trong đầu : dáng vẻ nghịch ngợm khi cô cố vẽ bóng lưng ; sự quyết đoán khi cô ký hợp đồng đại diện; sự dịu dàng và tràn đầy cảm xúc khi cô trong vòng tay ; sự chăm chú, ấm áp khi cô truyện cho ; niềm vui và thỏa mãn khi cô mơ về tương lai tươi của họ. Tất cả đều khắc sâu trong trái tim .
Trái tim xé toạc, nỗi đau lan tràn khắp lục phủ ngũ tạng.
Cây bút mãi chạm xuống giấy, cuối cùng vẫn hạ bút.
Khi ngẩng đầu , Quý Tinh Dao ký xong từ lâu.
Rời khỏi cục dân chính, Mộ Cận Bùi bước theo Quý Tinh Dao, ở gần cô thêm chút nữa, cùng cô thêm vài bước, thậm chí chỉ cô gọi tên một nữa.
Tài xế taxi thấy Quý Tinh Dao liền lái xe chậm . Cô cũng tăng tốc bước đến xe.
Mộ Cận Bùi yên tại chỗ, dõi theo bóng dáng gầy guộc, đơn độc của cô giữa màn mưa. Lần chia tay , lẽ là mãi mãi.
Tình yêu của bắt đầu ở thành phố và cũng tự tay chôn vùi tại đây.
Khoảnh khắc đó, chẳng còn gì cả.
Anh vẫn nhớ đầu gặp cô. Khi bước từ cửa an của cầu thang, cô ở bên cửa sổ, bất ngờ đầu . Ánh mắt khiến thời gian như ngừng và cũng trái tim rung động.