Chủ tịch Tề , "Ông và lão Quý đến thời kì mãn kinh ? Suốt ngày quan tâm mù quáng, mấy ngày lão Quý cũng tìm tới hỏi ai thích hợp giới thiệu cho Tinh Dao quen."
Đường Hoành Khang xoa mũi, vô cùng bất đắc dĩ: "Đây là còn cách nào khác, cứ nó mà xem, ăn tết xong thì Gia Lai cũng ba mươi , giờ mà còn chịu yêu đương, sầu c.h.ế.t ."
Về phần Tinh Dao, "Nó còn tệ hơn, ngoại trừ vẽ tranh nó cũng giao du với ai, cũng cùng Gia Lai còn thể chơi một chút.
Mấy đứa nhỏ thấu hiểu cho nỗi lòng của ba chút nào, chúng gì thì , thích sống một cuộc sống mỹ vì ."
"Không giống mấy ông, lo lắng gì cả." Chủ tịch tề chế giễu bản : " lo lắng gì? Không mấy ông thằng con trai ăn hại của ."
Đường Hoành Khang: " ít ông còn đứa con dâu , đứa nhỏ Hứa Duệ cũng cho yên tâm hơn nhiều."
là .
Đây là niềm an ủi duy nhất trong lòng chủ tịch Tề, Hứa Duệ và Tề Sâm bằng tuổi , cùng lớn lên, Hứa Duệ lời hiểu chuyện còn thông minh lanh lợi từ nhỏ.
Lúc ông đưa Hứa Duệ về nhà nuôi nấng như con gái của , vợ ông cũng thích Hứa Duệ, chỉ ước thể đem Tề Sâm đổi sang gia đình của Hứa Duệ.
Cuối cùng giờ đây Hứa Duệ thành con dâu của nhà họ Tề.
Đường Hoành Khang nâng tách lên uống mấy ngụm, ghét bỏ: "Sắp xếp một cuộc xem mắt riêng tư cho nó thì nó đưa vài trăm lý do để , nghĩ đến việc tìm một nơi nhiều nhưng nó vẫn hợp tác."
"Hôm nay phản tác dụng ."
Chủ tịch Tề cho ý kiến: "Không tiệc liên hoan cuối năm của tập đoàn Quý thị của mấy ông sắp diễn ? Đến lúc đó chỉ cần thông báo cho tụi nó tham dự là , đừng gây áp lực cho bọn nhỏ, như bọn nhỏ mới phản nghịch thể xuống bình tĩnh chuyện thoải mái với những vài câu."
Đường Hoành Khang gật đầu, cũng còn cách nào khác.
Sau khi chuyện phiếm vài câu chủ tịch Tề trở chuyện công việc, " cho hẹn Mộ Cận Bùi nhưng vẫn hẹn , trẻ tuổi so với cha còn khó đối phó hơn."
Đường Hoành Khang chỉ một câu: "Hổ phụ sinh hổ tử."
Sảnh bên ngoài hành lang của phòng tiệc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-44.html.]
Quý Tinh Dao và Đường Gia Lai bảo tài xế đến đưa áo khoác, hai bên cửa sổ uống rượu.
"Chị Gia Lai, em hỏi chị một chuyện." Quý Tinh Dao xoay lưng tựa bệ cửa sổ.
Đường Gia Lai : "Còn điều gì chị mà em hả?"
"Nhiều đấy." Quý Tinh Dao thẳng: "Chị từng chủ động theo đuổi nào ?"
Đường Gia Lai lắc ly rượu đỏ trong tay, mấy giây cô : "Giờ đang đường theo đuổi ."
"Hả?" Quý Tinh Dao kinh ngạc, cô cứ ngỡ lầm.
Đường Gia Lai màn đêm bên ngoài cửa sổ, trời tối đen vô tận.
Giọng cô nhẹ nhàng: "Chị ăn máng khác đến M.K cũng coi là vì , mai sẽ thế nào." Cô chủ động tiết lộ thêm: "Anh là họ của Mộ Cận Bùi, phó tổng giám đốc của tập đoàn M.K, Tạ Quân Trình."
Quý Tinh Dao tiêu hóa tin tức một lúc, trụ sở chính của tập đoàn M.K ở Manhattan, hoạt động kinh doanh chủ yếu cũng ở Âu Mỹ, Tạ Quân Trình là phó tổng nên phần lớn thời gian đều ở New York.
"Tại chị ứng tuyển trụ sở chính của M.K? Cơ hội gặp ở Bắc Kinh là bằng ."
Đường Gia Lai há hốc mồm, thôi, nên bắt đầu từ .
Quý Tinh Dao hiểu: "Trước đây chị quen với Tạ Quân Trình ?"
Đường Gia Lai: "Ừm, nhiều năm ."
Quý Tinh Dao hỏi nữa, cô nâng ly: "Chúc chị vạn sự như ý, hi vọng thể sớm ăn kẹo cưới của chị."
Đường Gia Lai mỉm , "Vậy chị mượn lời chúc phúc của em." Cô ngoài cửa sổ, bỗng nhiên nhíu mày, "Ôi, Tinh Dao em mau kìa, tuyết rơi đúng ?"
Thật đúng là tuyết rơi .
Những bông tuyết nhỏ phiêu tán rơi lả tả, tuyết mềm mại rơi xuống trong nháy mắt tan .
Mộ Cận Bùi xuống máy bay, ngay khi lên xe trời liền đổ tuyết.
Anh thèm ngắm cảnh, dùng sức xoa huyệt thái dương, hai ngày nay đầu đau như nổ tung.