Mộ Cận Bùi mất ngắn ngủi hai ba giây cho một cái ôm, Quý Tinh Dao bỏ hơn nửa phút mới định thần.
Lần bế cô đến thang máy ai khác nhưng là ôm mặt nhiều .
Mộ Cận Bùi hỏi: "Bữa tiệc lúc mấy giờ?"
Quý Tinh Dao cố gắng để giọng điệu của gì gợn sóng, cô : "Bốn giờ, về nhà trang điểm."
Hai trò chuyện ngoài, bề ngoài vẻ bình tĩnh như thể cái ôm từng xảy .
Xe đón Mộ Cận Bùi chờ sẵn ở cửa, tổng cộng ba chiếc, đều đắt tiền nhưng biển xe phô trương, tổ hợp và chữ bình thường.
Bác Trương đưa Quý Tinh Dao đến sân bay, trở về cô thuận đường xe Mộ Cận Bùi, tài xế tự giác buông vách ngăn trong xe xuống dành cho họ một gian riêng.
Đi nửa đường Quý Tinh Dao mới nhớ đến một chuyện, cô lấy đồng hồ trong túi xách trả cho , " dùng xong , cảm ơn ."
"Không gì." Mộ Cận Bùi nhận, đưa cổ tay qua cho cô.
Đây là thứ hai Quý Tinh Dao đeo đồng hồ cho , đeo cô nhướng mi , đúng lúc bắt gặp tầm mắt của , cũng đang cô.
Đáy mắt như đầm sâu, vòng xoáy, nếu chú ý sẽ cuốn .
Cô nhanh chóng thu hồi tầm mắt, giả vờ từ tốn thắt khóa đồng hồ cho .
Đeo xong đồng hồ, cô chỉnh cổ tay áo sơ mi để che một phần ba mặt đồng hồ.
"Mộ tổng, xin hỏi một vấn đề." Quý Tinh Dao điềm nhiên như việc gì về phía nhưng khi Mộ Cận Bùi đối mặt với cô, cô vẫn đưa mắt sang một bên và đáp xuống cửa sổ xe.
Theo phép lịch sự, thỉnh thoảng cô mới .
Mộ Cận Bùi hiệu cho cô hỏi.
Quý Tinh Dao trông bình tĩnh và tự nhiên: "Mộ tổng thích ?"
Sợ đột ngột, cô giải thích: "Bữa tiệc hôm nay khác với lúc ." Rốt cuộc vì khác, cô nghĩ hiểu rõ lý do, hôm nay chút giống như gặp mặt phụ , gọi là hai bên mắt.
" sợ đến lúc đó ảnh hưởng đến tình cảm riêng tư của , như sẽ cảm thấy khó xử."
Đây là đầu tiên cô ở mặt Mộ Cận Bùi hỏi về chuyện tình cảm, khác hỏi là dám mà bởi vì Mộ Cận Bùi sẽ trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-49.html.]
Đến lúc đó chỉ tự chuốc nhục thôi.
Mộ Cận Bùi dường như đang suy nghĩ, : "Hiện ."
Quý Tinh Dao cẩn thận suy nghĩ, câu mấy hàm nghĩa, một là đây từng thích một nhưng bây giờ thích nữa, còn tình yêu hoặc là cảnh còn mất.
Còn một tình huống khác đó là từ đến nay từng thích ai nhưng về sẽ .
Cô tạm thời coi ý nghĩa lời của ở trường hợp thứ hai.
Tài xế lái xe một đường đến cổng tiểu khu của Quý Tinh Dao, Mộ Cận Bùi cũng xuống xe tiễn cô vài bước, "Em lên , ở đây chờ em."
Quý Tinh Dao khéo léo : "Anh về nhà nghỉ ngơi một lát ?"
Ý của cô là mười mấy tiếng máy bay về nhà tắm rửa nghỉ ngơi một tí đó quần áo dự tiệc?
Mộ Cận Bùi: " máy bay riêng." Anh tắm rửa máy bay, lát nữa sẽ quần áo đang mặc thành một bộ âu phục.
Quý Tinh Dao giật , chẳng trách khi ôm cô ở sân bay hương thơm tươi mát dễ chịu như , còn cả mùi nước cạo râu mát lạnh.
Cô trang điểm tóc cũng mất một hai giờ nên ngại ngùng để đợi lầu.
Cô mời : "Nếu ngại lên một lát ."
Cô , "Nhà bừa bộn."
Mộ Cận Bùi lịch sự hỏi: "Có bất tiện ?"
Quý Tinh Dao: "Không gì bất tiện cả, ở một ở cùng khác, chờ lát nữa thợ trang điểm sẽ đến."
Mộ Cận Bùi xe cầm âu phục lên theo cô lên lầu.
Quý Tinh Dao sai, trong nhà bừa bộn.
Phong cách trang trí tổng thể của căn hộ là tông màu lạnh, ghế sô pha là màu gạo trắng.
Phòng khách bày mấy giá vẽ, từ bàn đến sàn nhà bao gồm cả những tủ âm tường, khắp nơi đều cất giữ những bộ sưu tập nghệ thuật, còn trưng bày đủ các loại tranh cảnh khác .
Mộ Cận Bùi quen thuộc với phòng việc và phòng sách của nên cũng hiểu những đồ trang trí , ngược còn cảm thấy chúng ngay ngắn trật tự.
Quý Tinh Dao rót cho một cốc nước ấm, "Anh cứ tự nhiên , đắp mặt nạ đây."
Mộ Cận Bùi cởi bộ vest , "Trong nhà máy pha cà phê ?"
Quý Tinh Dao chỉ căn bếp mở, "Máy cà phê và hạt cà phê đều , giống với những thứ trong phòng vẽ tranh của ." Căn bếp sạch sẽ tì vết nhuốm chút khói lửa.
Mộ Cận Bùi cởi khuy tay áo, "Em bận , pha cà phê."