Quý Thường Thịnh rời khỏi khách sạn đó đến công ty một chuyến, trời rạng sáng, chỉ còn vài ô cửa sổ của tòa nhà tập đoàn Quý thị vẫn còn sáng đèn.
Phùng Lương phân tích việc Mộ Cận Bùi tham gia bữa tiệc đêm nay cho Quý Thường Thịnh , "Nếu Mộ Cận Bùi là con trai của nhà họ Cố, với tính cách của Mộ Cận Bùi sẽ tiếp cận Tinh Dao để ngài sinh lòng hoài nghi, như sẽ chỉ ngược ."
"Hơn nữa, nếu Mộ Cận Bùi trả thù, cũng sẽ âm thầm tiến hành thần quỷ .
Cái giá để tự hành động là quá cao, rủi rỏ cao mà phần thành công thấp, chừng sẽ mất tất cả.
Điều phù hợp với bản tính thương nhân của ."
"Còn một khả năng là Mộ Cận Bùi lẽ thật sự là con trai của nhà họ Cố nhưng thế thật sự của , gia đình họ Mộ cũng che giấu điều đó với bên ngoài.
Nếu đúng như thì Mộ Cận Bùi theo đuổi Tinh Dao cũng gì là hợp lý cả."
"À, Quý đổng, theo thông tin chính xác, Tết Nguyên Đán năm nay Tạ Quân Nghị sẽ trở về Bắc Kinh, ngài qua chúc tết ?"
Trong lúc Phùng Lương chuyện, Quý Thường Thịnh một lời, xoay xoay chiếc cốc trong tay, buổi tối uống nhiều rượu nên cổ họng phát khô.
Nước lạnh, ông uống một ngụm.
Ông đặt cốc xuống xem những tư liệu liên quan đến Tạ Quân Nghị, đây là những thông tin mà gần đây Phùng Lương điều tra .
"Hẹn một bữa ăn tối với Tạ Quân Nghị trong dịp tết.
Phùng Lương: "Vâng, sẽ sắp xếp."
Quý Thường Thịnh phất tay, "Cậu về ."
Phùng Lương phiền Quý Thường Thịnh nữa, kéo cửa lên rời .
Mỗi ngày ở bên cạnh Quý Thường đều giống như băng mỏng, cũng may dựa tư liệu về quá khứ của Tạ Quân Nghị mới thêm sự tin tưởng của Quý Thường Thịnh.
Quý Thường Thịnh uống hết cốc nước lạnh, nhập một dãy gọi .
"Tìm để ý đến lão Đường gần đây, việc gì bất thường lập tức báo ."
Ông tín nhiệm Phùng Lương nhưng cũng để Phùng Lương sắp xếp việc.
Giống như ông xưa nay sẽ đặt trứng gà cùng một giỏ xách.
Đêm khuya.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-56.html.]
Người ngủ còn Hứa Duệ, cô giường lăn qua lăn trằn trọc.
"Bà cô của ơi, cô đang chiên mực ?" Tề Sâm buồn ngủ vô cùng, duỗi tay ôm Từ Duệ lòng, dùng chăn che kín đầu cô , "Ngoan, ngủ ."
Hứa Duệ khó chịu, liên tục đá tới đá lui.
Tề Sâm: "..."
Mẹ nó, đau đến tỉnh ngủ.
Làm bạn với cọp cái như bạn với vua.
Thật hiếm khi ôm cô, hơn nữa đêm nay cũng so đo với cô, dù nãy cũng ăn no thỏa mãn, lưng phía cô ngủ.
"Này!" Hứa Duệ đá một cước, " chuyện với ."
Tề Sâm kiên nhẫn: "Cứ ."
Hứa Duệ cân nhắc liên tục, "Ngày mai đến M.K tìm Mộ Cận Bùi.
Căn phòng yên tĩnh mấy giây.
Tề Sâm khẽ giật , xác định lầm, lăn một phát dậy bật đèn "Cô thật sự tìm ? Cô lừa đó chứ?"
Hứa Duệ híp mắt xem kích động cỡ nào.
Vẻ mặt Tề Sâm nghiêm túc: "Đến khi cô theo đuổi Mộ Cận Bùi, sẽ tặng cho hai một phần quà cưới thật lớn, tiền mừng tuổi cho đứa nhỏ cũng thiếu."
Một giây , đập đầu giường, "Fu**!" Hắn đau đớn nhe răng trợn mắt.
Chân Hứa Duệ suýt chút nữa đá c.h.ế.t , thật sự là đạp chỗ chết.
Hắn chống tay đầu giường dậy, xoa đầu, lòng đầy căm phẫn: "Hứa Duệ, cô đừng ở trong phúc mà phúc, tìm một đàn ông như ?"
Hứa Duệ: " tìm chuyện chính sự như nghĩ xa như , với một tiếng là vì xem là công cụ trình độ, đừng dát vàng lên mặt !"
Tề Sâm hừ lạnh, "Cô và thì thể chuyện gì! Còn đêm nay thấy Mộ Cận Bùi nắm tay ngôi nhỏ, dấm chua trong lòng đều chảy mắt cô ? Cô thừa nhận cũng gì hổ cả, dù cũng sẽ chế giễu cô, nhiều lắm là nỗi đau của khác mấy ngày."
Hứa Duệ lười giải thích, dù cô cũng với , cô ngủ.
Tề Sâm một chút cũng khi buồn ngủ nữa, ngủ cũng cho Hứa Duệ ngủ ngon vì vén chăn cô lên, "Cô với chuyện gì nghiêm túc mà ! Chẳng lẽ chuyện ăn?"
Hứa Duệ gối lên cánh tay , cũng đánh nữa nếu tới "Ngủ , buồn ngủ ."
"Không , ngày mai sẽ gặp trong lòng, cô còn ngủ ?"
"Cút!"
"Chậc chậc chậc, mới thế nào? Nói cái gì mà chuyện đắn, xem cô chặn ngang xen , trúng tim đen của cô nên cô bắt đầu mất bình tĩnh chứ gì."
Hắn gãi cằm của cô , " em nè Duệ Duệ, chúng quen từ nhỏ, trong lòng em nghĩ gì ?"