Quý Tinh Dao tỉnh , mơ mơ màng màng mở mắt , cô hoảng hốt chốc lát bỗng nhiên đang ở .
Mộ Cận Bùi thấp giọng : "Ngủ , ôm em lên giường."
Trên máy bay hẳn phòng nghỉ ngơi riêng tư độc lập, bên trong giường và ghế sô pha, còn phòng tắm, vật dụng thứ đều đầy đủ.
Quý Tinh Dao chợt nhận đây là máy bay, giọng cô khàn khàn ngái ngủ, "Vậy ngủ ở ?"
"Ghế sô pha cũng giống như giường thôi, em ngủ ." Anh bế cô phòng nghỉ.
Bên trong chỉ ngọn đèn vàng sẫm duy nhất, chói mắt.
Quý Tinh Dao quanh một vòng, gian phòng xa hoa và mát mẻ.
Mộ Cận Bùi thả cô xuống giường, "Vali của em ở ngay cửa, phòng tắm đồ dùng vệ sinh cá nhân của em, tắm xong ngủ sớm một chút, ngủ ngon." Anh hôn lên trán cô một cái.
"Ngủ ngon."
Cửa đóng , căn phòng yên tĩnh đến mức thể thấy nhịp tim của chính .
Quý Tinh Dao xuống, mùi hương giường giống mùi .
Mộ Cận Bùi trở khu việc tiếp tục việc, Trữ Chinh thời gian, hai giờ sáng, hỏi sếp: "Mộ tổng, ngài nghỉ ngơi ? Chúng ngày mai tiếp tục."
"Không cần." Mộ Cận Bùi bảo đầu bếp chuẩn bữa khuya cùng một chút hoa quả, mấy ngày nay hơn phân nửa thời gian đều cùng Quý Tinh Dao nên còn nhiều việc còn xử lý.
Từ khi việc cho đến nay Trữ Chinh quen tăng ca, vì sếp mệt nên cũng treo lên mười hai phần tinh thần, đem những phần tài liệu cần ký lật .
Mộ Cận Bùi theo bản năng tìm bút máy nhưng bàn , lúc mới nhớ tới đó cho Quý Tinh Dao mượn để vẽ tranh, bút máy và giấy vẫn ở phía bên bàn.
Trữ Chinh nhận sếp đang tìm bút, lấy nó và mang nó cùng bức tranh đến, "Mộ tổng."
"Cái gì?" Mộ Cận Bùi cầm lên xem, là bức vẽ đang việc, gò má và tay vẽ sống động, giống ở ngoài như đúc.
Sau khi chiêm ngưỡng hơn năm phút cẩn thận gấp bức tranh và đặt nó cuốn sổ tay của .
Quý Tinh Dao lúc ngủ một giấc thật say, sáu tiếng tự nhiên tỉnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-75.html.]
Bên ngoài trời vẫn còn tối, còn hơn một giờ thì đến Manhattan.
Mộ Cận Bùi gõ cửa , Quý Tinh Dao mặc áo choàng tắm tựa ghế sô pha ngoài cửa sổ, "Em dậy khi nào?" Anh hỏi.
Em mới dậy, cảnh đêm phía quá." Cô chỉ ngoài cửa sổ.
Mộ Cận Bùi: "Em rửa mặt , mặc quần áo xong là máy bay hạ cánh."
Quý Tinh Dao dậy giang hai tay, cả đều trông vẻ lười biếng.
Ban đầu Mộ Cận Bùi nghĩ rằng cô đang duỗi tay nhưng kết quả là tay cô một mực để xuống còn chằm chằm, Mộ Cận Bùi hiểu ý bước tới ôm cô.
Sau một tiếng, máy bay hạ cánh.
Lần cùng còn bác Trương, dù các biện pháp an ninh của Mộ Cận Bùi mạnh hơn mấy bậc so với Quý Tinh Dao nhưng bác Trương vẫn yên tâm nên tự theo tới.
Cuộc sống về đêm của New York mới bắt đầu, Quý Tinh Dao ngủ cả quãng đường nên hiện tại tinh thần tràn đầy năng lượng, cô hỏi Mộ Cận Bùi buổi tối kế hoạch gì .
Mộ Cận Bùi thật đúng là sắp xếp nhưng thời gian cùng cô chơi.
"Anh đến nhà cô một chuyến, em thể dạo phố, ngày mai chúng đến nhà ông bà nội ."
Quý Tinh Dao hỏi muộn như còn đến nhà cô, ngược còn chờ mong ngày mai đến trang viên.
Mộ Cận Bùi mang Quý Tinh Dao trở về biệt thự, căn hộ thường ở thuận tiện bằng biệt thự.
Ô tô lái trong sân, Quý Tinh Dao: "Em còn tưởng ở chung cư." Anh giống như cô thích ngắm thành phố.
Mộ Cận Bùi giải thích: "Bình thường ở chung cư, bên đó đang sửa , hiện chỉ một phòng ngủ." Còn một phòng đổi thành phòng họp và phòng khách.
Quý Tinh Dao xuống xe, vườn hoa trong biệt thự hấp dẫn, đủ loại bụi cây cắt tỉa theo phong cách độc đáo, tao nhã và nghệ thuật, chúng còn yểu điệu đong đưa trong gió lạnh.
"Những cây cắt tỉa theo thẩm mỹ của cô Bùi ?"
" ." Mộ Cận Bùi tự xách va li cho cô, "Vào nhà , bên ngoài lạnh lắm." Thấy cô vườn hoa chằm chằm, , "Nếu em thích, cho phép em vẽ nó."
Quý Tinh Dao: "Em sẽ vẽ bóng lưng , em sẽ vẽ nó khi về Bắc Kinh."
Đến phòng khách Mộ Cận đặt va li xuống, "Em ở tầng hai, quản gia sẽ dẫn em lên phòng, tầng một phòng tập thể thao, bể bơi, rạp chiếu phim, còn phòng vẽ tranh, em gì cứ trực tiếp với quản gia."