“Sau đó… Lâm thị và Trì tướng quân  tình cảm sâu đậm, thần nữ và Trì tướng quân hủy hôn, Lâm Hiền vội vàng chuyển  Trì phủ, một  sách vở và quần áo vẫn  kịp lấy . Trong đó,  quyển sách cổ .”
 
Thánh thượng ánh mắt sắc bén: “Giang Chiêu, ngươi   qua quyển sách  ?”
 
Ta lắc đầu: “Thần nữ  .”
 
Lâm Hiền hoảng hốt, nàng  đúng là  một  quần áo và sách vở để  trong gia đình Giang Quốc công. Ba năm , khi nàng  trèo lên cành cao, gây ầm ĩ,  dám  trở  lấy. Lâm Hiền vội vàng :
 
“Giang Chiêu  ngươi dám lừa dối Thánh thượng,  , ngươi còn   phương thuốc đó!”
 
Ta liếc  Lâm Hiền một cái:
 
“Ta   quyển sách đó, phương thuốc đó là Lâm Hiền ngươi  dùng để cứu chữa dân làng ở ngoại ô kinh thành, ngươi từng  rằng phương thuốc   trong quyển sách cổ đó,  chỉ  trả  vật cho chủ cũ.”
 
“Lúc Lâm Hiền cứu  dân đó, cũng   ít lang quân và nữ lang  cùng, tất cả đều  thể  chứng.”
 
Lâm Hiền lập tức sắc mặt tái mét, mồ hôi như hạt đậu từ trán lăn xuống.
 
Ta , nàng  chắc hẳn  nhớ  .
 
Ba năm ,  một đêm ở ngoại ô kinh thành, nàng  cứu một đứa trẻ đang phát bệnh, cơn bệnh phát lên lưng. Hôm đó, nàng   lột bỏ áo của đứa trẻ, châm cứu cho đứa trẻ,  đó vô tình đưa cho mẫu  đứa trẻ một phương thuốc.
 
Ta khen nàng  y thuật cao minh, Lâm Hiền   rằng nàng  học từ một quyển sách cổ, quyển sách đó ở trong phủ Quốc công.
 
Lâm Hiền còn  tiếp tục biện minh: “Sao   quyển sách đó là của …”
 
Ta khom : “Thánh thượng minh xét,  trong phủ Trì tướng quân  mang quyển sách cổ về, hiện giờ đang ở ngoài điện, chỉ cần kiểm tra là  ngay.”
 
Lâm Hiền  một thói quen, mỗi cuốn sách  bản thảo của , nàng  sẽ  một chữ "Lâm" nhỏ ở trang đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chieu-chieu-ta-hoi-han-roi/chuong-12.html.]
 
Vì , khi trả quyển sách về đúng chủ,   để ý, bọc nó  trong một lớp giấy, khéo léo để phần trang đầu  trong lớp giấy đó.
 
Nàng  quá vội vàng.
 
Không kịp mở lớp giấy  xem.
 
Quyển sách cổ  lưu truyền hơn trăm năm, chữ nghĩa khó hiểu,  lẽ thật sự  vài câu  thể trích dẫn, trong chốc lát  thể lấy mạng của một .
 
 giờ đây, quyển sách cổ  chính là của Lâm Hiền.
 
Ta  tin rằng nàng  thật sự  tâm nguyện cứu  nhưng trong cái thế giới phồn hoa của kinh thành, y thuật  trở thành công cụ để nàng  bám víu  Trì Yến.
 
Nàng  chỉ quan tâm   Trì Yến kinh ngạc  , chẳng quan tâm đến phương thuốc  bệnh nhân nữa…
 
Lâm Hiền  giam  đại lao, tội trạng nặng nề.
 
Lẽ  nàng    xử án c.h.é.m đầu  mùa thu nhưng   phụ tử Trì gia bảo vệ.
 
Trì Yến cùng phụ   cầu xin Thánh thượng, xin cho Lâm Hiền  giữ  mạng sống.
 
Nàng   lẽ sẽ  sống phần đời còn  trong ngục tù.
 
Lâm Hiền, nàng    con với Trì Yến.
 
Và đó là đứa con duy nhất của Trì Yến.
 
Mấy ngày ,   mới bàn tán về việc vì  mẫu  của Trì Yến nhất quyết   hoà ly với Lâm Hiền,    chuyện đó  lặng lẽ trôi qua, trong những cuộc tán gẫu của  đời,  ghép  một phần sự thật.
 
Khi Trì Yến và Lâm Hiền mới cưới, thật  tình cảm  , dù  đó cũng là mối lương duyên mà Trì Yến  nỗ lực cầu xin nhiều .  Lâm Hiền  sớm hưởng lợi từ những lời nịnh hót khi ở bên cạnh ,  mang những chiêu đó áp dụng  trong phủ Trì tướng quân.