Hắn thật là khó chịu.
Ta  chút đau lòng vì  lau mồ hôi, trấn an : "Đừng vội, chờ một chút, chờ chút nữa c.h.ế.t , sẽ  hơn."
Hoàng đế hai mắt trợn tròn, hậu tri hậu giác: "Ngay cả họ tên trẫm là gì nàng cũng  ! Nàng...... Vẫn đang diễn kịch?"
Hắn thật thống khổ ......
Thật  nên,      nhịn   thế ?
Màn kịch   diễn đến giờ phút  ,  nên  mới .
Ta chậm rãi nở nụ   mắt, đưa tay vuốt cho  dễ thở: "Không ."
Ta chân thành  : "Ta trong hoàng cung  rơi mỗi một giọt nước mắt, nở mỗi một nụ , đều là thật."
"Nước mắt, là cho hoàng tỷ; Cười, là cho hôm nay."
Ta hôn mu bàn tay khô gầy của : "Bởi vì  ngươi yêu,   vui. Ngươi càng yêu  nhiều, thì bệnh đến càng nhanh. Thật  a...... Ngoại trừ hoàng tỷ, còn   yêu  như thế , yêu đến mức đem  nâng cho ."
Ta thấp giọng bật , ngăn  , tiếng  liền càng lúc càng lớn.
Lần nữa  bày  bộ dáng hồn nhiên  đầu tiên gặp  , Ta hỏi : "Hoàng Thượng, hương trong điện của ,  dễ ngửi ?"
Hoàng đế mờ mịt hồi lâu , cuối cùng cũng kịp phản ứng: "Hương ......"
"Phải , mùi hương mà Hoàng đế  quen thuộc  , Dễ ngửi,  cho lòng  vui vẻ." Ta từ trong n.g.ự.c móc  bình sứ: "Đáng tiếc Hoàng Thượng vẫn là đề phòng , giải dược   ngày nào cũng ăn , Trị đau đầu , Cũng là giải độc. Hoàng Thượng  đụng cũng  thèm động ."
"Ngươi sợ  hạ độc cho ngươi chứ gì? Ngươi thật lòng yêu  , Không đành lòng g.i.ế.c , nhưng  sợ  g.i.ế.c ngươi. Ngươi  cái gì? Ta cùng ngươi tương ái tương sát? Vĩnh thế dây dưa? Vừa yêu  đau?"
"Ngươi   mơ !"
Ta từ  eo rút  chủy thủ, từng bước một tới gần Hoàng đế.
"Đến đây!——"
Hoàng đế kinh hô   che miệng .
Đến hôm nay, rốt cục cũng đến hôm nay!
Ta chờ   , Chờ  yêu  yêu  kềm chế , chờ  tin  yêu  yêu đến mức buông xuống cừu hận; Lại chờ  bệnh nặng, chờ  sa  sự chăm sóc của .
Hắn hết thảy , Ta đều !
Thân thể , linh hồn , trái tim ,   hết hủy hết thảy!
Rốt cục.
Chúng  chờ  !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chieu-hoa-cong-chua/end.html.]
"Hoàng Thượng, bồi thường cho  vài thứ ." Ta  giơ chủy thủ lên.
28
Lúc  phong trần mệt mỏi chạy về nhà, Đại Hạ  loạn.
Hoàng đế c.h.ế.t bệnh , Bị một mồi lửa cháy hết sạch.  Đại Hạ  giang sơn lớn như thế,   nhiều vùng đất màu mỡ , các hoàng tử đều  .
Cho nên bọn họ tranh đấu lẫn  , Thậm chí  thèm để ý   .
   giấu.
Hoàng tỷ c.h.ế.t trong hoàng cung Đại Hạ , Đơn giản là   tròn chức trách của một công chúa, bảo trụ từng tấc đất Tề quốc chúng .
Nguyện vọng của hoàng tỷ , Chính là nguyện vọng của .
Ta thấp giọng ngâm nga một bài hát , cầm theo một cái gói   Hoàng Lăng.
Mọi  thủ lăng tưởng như gặp quỷ, nhưng cuối cùng mới nhận  .
Ta đến  lăng Hoàng tỷ , Ngồi quỳ chân  mặt đất đem cái gói  mở .
Một cỗ mùi khó mà diễn tả từ trong gói bốc lên.
"Công chúa , Đây là?" Người thủ lăng cẩn thận từng li từng tí hỏi .
Ta  để ý tới , lấy  hộp cơm phía trong, mở .
Đục ngầu nước bẩn, mùi khó  lên lời, khối thịt rắn đen đen đỏ đỏ, giòi bọ c.h.ế.t chìm......
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta  chằm chằm thứ trong hộp cơm, : "Hoàng tỷ, tất cả đồ Hoàng đế lấy  của tỷ,  đều bắt  bồi thường cho tỷ."
Sắc mặt  thủ lăng biến sắc hóa ngàn vạn , Lờ mờ nhớ tới ngày t.h.i t.h.ể Quân Hoa công chúa  đưa về, rốt cục cũng kịp phản ứng trong hộp cơm là thứ gì.
"Ọe!——"
Hắn nhịn  ,  kịp xin  liền nôn.
......
“............ Hoàng đế ngửi mùi hương  chế thì liền vui vẻ , Vui vẻ liền sẽ lưu tại trong cung của  , Thời gian lâu dài,  liền sẽ yêu . Không gặp   ngửi  thấy hương liền sẽ khổ sở."
Ta vuốt ve tên của hoàng tỷ  bia mộ, ,  chảy nước mắt: "Tỷ  , hoàng tỷ,   sẽ chế  thuốc  cho   vĩnh viễn thích ,    ."
Quay đầu  trời , Mặt trời đang toả nắng chói chang.
Ta híp mắt  thẳng ánh nắng nóng rực, dùng ngón tay  theo góc của bia mộ.
—— Hoàng tỷ, kiếp   vẫn    của tỷ nhé,   ?
( Hoàn  văn)