Bùi Tịch Hòa lặng linh thuyền, cảm nhận rõ rệt những ánh mắt dò xét xung quanh.
Khuôn mặt đeo Thiên Diện Đinh, trở nên bình thường chút nổi bật. dáng thiếu nữ mười sáu tuổi cao gầy, thon thả như nhành liễu, khí chất trong trẻo và thanh thoát thì thể che giấu. Dù khoác bộ hắc y vải thô đơn giản, nàng vẫn toát lên vẻ riêng biệt.
Khương Minh Châu bước đến bên cạnh, giọng mang theo sự thích thú:
“Sao thế? Đẹp thế mà còn rầu rĩ ?”
Bùi Tịch Hòa mỉm nhẹ nhàng:
“Sư tỷ cứ đùa. Sư tỷ cũng là tuyệt sắc giai nhân, bọn họ tỷ như ?”
“Vì ư? Đơn giản thôi, vì là Khương Minh Châu, thiên chi kiêu nữ của Khương gia.”
Khương Minh Châu trả lời đầy tự tin. Bộ thanh y đạo bào thêu hoa văn bạc chìm càng tôn lên vẻ quý phái và thần bí của nàng.
“Ngươi đắc tội với ả dâm phụ Diệp Hoan Du ?” Khương Minh Châu hỏi thẳng thừng, hề kiêng nể.
Danh tiếng của Diệp Hoan Du lẫy lừng khắp nơi, nam tu nàng thải bổ (hút dương khí) khi đếm xuể.
Bùi Tịch Hòa lắc đầu, ánh mắt thoáng buồn:
Thư Sách
“Muội cũng nữa.”
Nàng thực sự hiểu tại Diệp Hoan Du nhắm . Nếu trò đùa để bình rỗng trong Đào Hoa Mật Tàng gây hậu quả , nàng chắc chắn sẽ .
Khương Minh Châu nhướng mày:
“Ngươi đúng là tai bay vạ gió. Nhìn ánh mắt của Tô Thanh Nhan lúc nãy ? Cứ như ăn tươi nuốt sống ngươi .”
Bùi Tịch Hòa khổ.
Tô Thanh Nhan thích Lục Trường Phong, mà nàng là Lục Trường Phong dẫn đội. Trước đây dung mạo bình thường thì , giờ lộ nhan sắc kinh diễm, thêm việc Lục Trường Phong vẻ ưu ái nàng, Tô Thanh Nhan ghen ghét mới lạ.
Bùi Tịch Hòa tự nhủ giữ cách với Lục Trường Phong.
Lục gia là một trong tứ đại thế gia của Côn Luân, địa vị cao quý. Lục Trường Phong là đích tôn, thiên tư trác tuyệt. Nàng dám trèo cao, cũng dính rắc rối tình cảm.
Sau biến cố thuở nhỏ, trái tim nàng trở nên nhạy cảm và thận trọng hơn nhiều. Đối với Lục Trường Phong, nàng thiện cảm vì giúp đỡ nàng, nhưng đến mức rung động.
Bùi Tịch Hòa và Khương Minh Châu sóng vai .
Một Trúc Cơ tầng bốn, một tầng sáu. Bùi Tịch Hòa rõ, Khương Minh Châu là thiên kiêu Thềm ngọc chín màu, nội lực thâm hậu vô cùng. Việc nàng áp chế tu vi tăng nhanh là để củng cố căn cơ, tránh tình trạng linh lực phù phiếm như Lục Trường Phong .
Linh thuyền dừng .
Đã đến nơi.
Di chỉ Đại La Thiên Tông luôn trong trạng thái mở, ai đến cũng thể . Nơi đây chứa vô truyền thừa nhưng cũng đầy rẫy cạm bẫy và nguy hiểm. Không ít thiên tài bỏ mạng ngay khi đoạt bảo vật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chieu-tien-tu-ten-khac-nu-phu-ac-doc-cam-chat-dao-nu-phu-tu-tien-cam-kich-ban-long-ngao-thien/chuong-102-ngu-hanh-tran.html.]
Vì thế, việc hợp nhất hai đội ngũ là quyết định sáng suốt của Cố Thiếu Khanh và Quan Trường Khanh.
“Tất cả t.ử lệnh, tiến vùng đất truyền thừa!”
Quan Trường Khanh hô lớn, giọng hào sảng vang vọng.
Bùi Tịch Hòa gật đầu chào Khương Minh Châu:
“Sư tỷ, chúng đến .”
Khương Minh Châu nhạt:
“Cần gì ngươi nhắc. Đi thôi, cẩn thận đám Hợp Hoan Tông đấy. Lũ đó là một bọn lẳng lơ đê tiện.”
Lời nhắc nhở của Khương Minh Châu tuy thô nhưng thật. Bùi Tịch Hòa gia thế chống lưng như nàng , nhan sắc quá nổi bật, dễ trở thành mục tiêu của kẻ .
“Đa tạ sư tỷ đề điểm.”
Bùi Tịch Hòa cảm kích đáp. Nàng quyết định sẽ bám sát đội ngũ, tuyệt đối lẻ.
Nàng kiểm tra Thiên Diện Đinh tai, đảm bảo dung mạo che giấu kỹ càng. Cẩn thận vẫn hơn.
Trước mắt đoàn hiện một cái hố khổng lồ hình tròn.
Xung quanh hố dựng năm cây cột đá khổng lồ với năm màu sắc khác : Trắng, Xanh, Đen, Đỏ, Vàng.
Trên cột khắc đầy những phù văn cổ xưa, tỏa ánh sáng huyền ảo và cộng hưởng lẫn .
Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ.
Đây chính là Ngũ Hành Trận Pháp trấn giữ lối Đại La Thiên Tông!