Chiêu Tiên Từ (Tên khác: Nữ Phụ Ác Độc Cầm Chặt Đao / Nữ Phụ Tu Tiên Cầm Kịch Bản Long Ngạo Thiên) - Chương 124: Tình khởi (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-08 03:59:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Xin ." Bùi Tiểu Nha thầm nhủ trong lòng.

Thân hình nhỏ bé của nàng ẩn náu trong bóng tối, khó phát hiện. Nàng cần Lý trạch trở nên hỗn loạn, cần thu hút sự chú ý, và cặp đôi chính là những ứng cử viên nhất.

Dưới tác dụng của dầu, ngọn lửa lan nhanh chóng mặt, càng lúc càng lớn, càng lúc càng hung dữ. Không ít hầu trong Lý trạch vội vã chạy đến cứu hỏa, khi thấy đôi nam nữ đang yêu đương vụng trộm thì khỏi kinh ngạc một phen.

Sự chú ý của sớm tập trung hết nơi .

Bùi Tiểu Nha xoay rời . Nàng men theo những lối rẽ quen thuộc mà âm thầm thăm dò vô , thuận lợi tiến về phía .

Hai tên gia đinh canh gác cổng lớn vẫn nhúc nhích, nhưng giữ cửa thì sớm chạy xem náo nhiệt khi phong phanh vụ bê bối. Nàng nhân cơ hội lẻn ngoài từ cửa .

Đây là đầu tiên tám năm, nàng bước chân khỏi Lý trạch. Tòa nhà cao cửa rộng dần lùi xa trong tầm mắt.

Nàng quan sát cảnh sắc xung quanh đang dần đổi. Với bộ dạng lôi thôi của một tên tiểu t.ử lang thang đầu đường, chẳng ai buồn để ý phân biệt nàng là ai.

Nàng đến đầu trấn. Những tán cây trong rừng sừng sững trong đêm tối khiến nàng cảm thấy cao ngất. Đây là dáng vẻ mà những cái cây cảnh trong sân vườn thể mọc thành.

Đêm tối tịch mịch.

Trong khoảnh khắc, nàng cảm thấy bầu trời đen kịt đến lạ lùng.

Bùi Tiểu Nha vì đêm tối , mà là vì tâm trạng của nàng khác. Nàng thoát khỏi tòa nhà cao cửa rộng từng giam cầm , thoát khỏi cuộc sống ăn mặc lo mà bao hằng mơ ước.

Nghe vẻ ngớ ngẩn, nhưng nàng cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Niềm vui sướng từng dâng trào trong lòng, nàng hít thở thật sâu bầu khí tự do, trái tim đập thình thịch như nhảy khỏi lồng ngực. Bước , rốt cuộc cũng là do chính nàng quyết định. Không ai thể sắp đặt cuộc đời nàng nữa.

Nàng dự liệu hết khổ cực thể gặp khi bước khỏi cánh cổng . Dù cuối cùng lưu lạc đầu đường xó chợ, c.h.ế.t đói gặp t.a.i n.ạ.n bất ngờ, nàng cũng cam lòng.

Bước chân tự do mang cảm giác thoải mái từng .

Đôi mắt nàng chớp động, đột nhiên ánh lên tia sáng màu tối sẫm.

Bùi Tiểu Nha, , là Bùi Tịch Hòa.

Ý thức của cô bé Bùi Tiểu Nha mười hai, mười ba tuổi vốn dĩ là của Bùi Tịch Hòa mười sáu tuổi. Nàng xóa ký ức và rơi ảo cảnh vô tận .

Đây chính là nỗi sợ hãi lớn nhất sâu thẳm trong lòng nàng.

Nàng từng vô giả thiết, nếu năm đó tiên nhân đến tìm tử, hoặc giả như nàng linh căn, nắm bắt cơ hội đổi đời , thì nàng sẽ ?

Nếu trong ảo cảnh , nàng chỉ một mực theo sự sắp đặt vận mệnh của khác, Bùi Tịch Hòa sẽ mất tâm thế cầu tiến. Nàng sẽ mơ màng hồ đồ sống trong mộng cảnh , gả cho tên con trai ngốc nghếch của Lý lão gia, chà đạp, chôn vùi cả đời trong tòa nhà lớn đó.

Bùi Tịch Hòa thật sự sẽ cam tâm ? Sẽ cam tâm sống một cuộc đời như ?

Đương nhiên là .

Chính vì thế, nàng bắt đầu ngừng phủ định chính , nghi ngờ chính . Nếu khuất phục cái gọi là mệnh , con đường tu hành của Bùi Tịch Hòa coi như chấm dứt.

Ảo cảnh xung quanh bắt đầu vỡ vụn.

Thân hình nàng khôi phục dáng vẻ thiếu nữ mười sáu tuổi, dung nhan diễm lệ đến cực điểm.

Bùi Tịch Hòa thoát khỏi cơn ác mộng trong lòng. Dù ở bất cứ , bất cứ lúc nào, nàng cũng sẽ khuất phục bất kỳ điều gì. Nàng sẽ phá tan lồng giam trói buộc .

Nhờ đó, tâm cầu đạo của Bùi Tịch Hòa trong khoảnh khắc trở nên kiên định từng .

Niệm lực của nàng bùng nổ dữ dội. Niệm lực màu tối sẫm đặc trưng của U Đồng nồng đậm đến cực điểm, hóa thành từng đàn bướm đen bay lượn nhẹ nhàng.

Chỉ trong nháy mắt, đạo thuật U Đồng bước cảnh giới viên mãn.

dường như chuyện vẫn dừng ở đó.

Ảo cảnh xung quanh vỡ tan như những mảnh gương. Hiện lên là sự vật chân thật, mà là một luồng ánh sáng chói lòa. Cảm giác choáng váng quen thuộc ập đến, nàng một nữa chìm hôn mê.

“Cô nương.”

Bùi Tịch Hòa mới hồi thần liền phát hiện đang bàn trang điểm. Một nha áo hồng bên cạnh khẽ gọi nàng.

Bùi Tịch Hòa rũ mắt xuống.

Đây là ý gì? Nàng xóa ký ức như ảo cảnh . Nàng vẫn nhớ rõ thứ thuộc về .

Trong gương đồng, khuôn mặt nàng hiện lên rõ ràng. Tóc đen như thác nước, đôi môi tô son đỏ thắm, nhan sắc rực rỡ nhưng vẫn toát lên vẻ thanh khiết tì vết như đóa sen mới nở.

Đó chính là khuôn mặt của nàng.

Vậy rốt cuộc chuyện ?

Đột nhiên, một luồng ký ức ùa trong đầu nàng. Một thứ cảm xúc mà nàng từng trải qua dâng lên trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chieu-tien-tu-ten-khac-nu-phu-ac-doc-cam-chat-dao-nu-phu-tu-tien-cam-kich-ban-long-ngao-thien/chuong-124-tinh-khoi-1.html.]

Tình yêu là gì?

Là chiếm hữu? Là thành ?

Là hy sinh, là cống hiến?

Là điên cuồng, là đòi hỏi?

Bùi Tịch Hòa bao giờ trải nghiệm cảm giác đang cuồn cuộn trong lồng n.g.ự.c lúc . Nàng đột ngột gục xuống bàn trang điểm.

Nha bên cạnh sợ đến hoa dung thất sắc: “Tiểu thư!”

Bùi Tịch Hòa thở hổn hển: “Ngươi ngoài !”

Tiểu nha từng thấy cô nương nhà chuyện như , nàng sững sờ tại chỗ, nhưng nỗi lo lắng vẫn lấn át sự sợ hãi.

Bùi Tịch Hòa cảm thấy cảm xúc trong dịu một chút. Nàng nhắm mắt , khóe mắt vương ý hồng và đọng nước.

Nàng .

“Cô nương?” Giọng tiểu nha nghẹn ngào, “Người rốt cuộc ? Có thấy khó thở ? Nô tỳ tìm tướng quân đại nhân xin đại nội thỉnh ngự y ngay đây.”

Bùi Tịch Hòa cố nén cảm xúc đang cuộn trào như biển trong lòng: “Băng Hồ, cần , đỡ hơn nhiều .”

Thư Sách

Tiểu nha đầu mắt đỏ hoe, vô cùng lo lắng cô nương nhà nhưng vẫn ngoan ngoãn lời.

Bùi Tịch Hòa mở mắt, nước mắt lăn dài.

“Cô nương, .” Băng Hồ dậm chân, sốt ruột.

Bùi Tịch Hòa lắc đầu: “Ta , ngươi lui xuống . Đừng báo chuyện cho phụ .”

Tiểu nha lay chuyển cô nương nhà , cuối cùng đành đỏ hoe mắt bước khỏi phòng.

Cảm nhận gian xung quanh yên tĩnh, Bùi Tịch Hòa mới trong gương. Đôi mắt đỏ hoe vì .

Đó là một loại cảm xúc nàng từng trải nghiệm.

Vừa yêu hận.

Lần đầu tiên nàng cảm nhận thứ cảm xúc . Yêu một .

Mười sáu năm cuộc đời, Bùi Tịch Hòa từng nếm trải chuyện tình ái. Ảo cảnh nàng cảm nhận cái gọi là tình yêu, đó đ.á.n.h sập phòng tuyến tâm lý của nàng ?

Những ký ức xuất hiện trong đầu thuộc về Bùi Tịch Hòa nguyên bản. Sự uất ức và giãy giụa cuồn cuộn trong lồng n.g.ự.c khiến nàng đến giờ vẫn thấy khó thở.

Ảo cảnh thật lợi hại. Những cảm xúc dường như cưỡng ép nhồi nhét , mà tự nảy sinh từ chính trái tim nàng.

Phần ký ức và tình cảm nồng liệt đến tột cùng thuộc về phận hiện tại của nàng: Mộ Nguyệt Tịch.

Nàng là con gái duy nhất của Thần Uy đại tướng quân, sinh là lá ngọc cành vàng. Nói nàng sinh ngậm thìa vàng cũng ngoa. Xuất hiển hách, tài hoa, dung mạo, phẩm hạnh, nàng thiếu thứ gì.

nàng vấp ngã thất bại lớn nhất đời : Công t.ử nhà Thủ phụ - Lý Thiếu Ngôn.

Rõ ràng là một đôi bích nhân tương tri tương hứa, yêu thương trân trọng . Hai nhà trao đổi tín vật, định hôn ước.

Vậy mà giờ đây rơi nông nỗi khiến Bùi Tịch Hòa – đang tiêm nhiễm cảm xúc của Mộ Nguyệt Tịch – cũng kiềm chế lớn.

Tại nông nỗi ?

Bùi Tịch Hòa lau nước mắt nơi khóe mi. Đôi mắt đỏ hoe, nhưng bàn tay nàng nắm chặt.

Nhìn trong gương, nàng thốt lên:

“Bởi vì là một tên tiện nhân.”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...