Dưới sự giám sát của Trầm Hoài Châu,   đợi cơn sốt hạ mới  thể  phòng của Ôn Niên.
Ôn Niên  rút kinh nghiệm,   chỉ mang theo thẻ và tiền mặt.
Cô  nhận lấy chứng minh thư từ tay  và hỏi: "Cậu   cùng tớ ?"
 lắc đầu: "Nếu cùng , thì  sẽ  thể rời khỏi đây."
Hơn nữa—
Trầm Hoài Châu đối xử với  cũng  tệ.
Thay vì cả hai cùng rời ,  hơn là để Ôn Niên  .
Thấy Ôn Niên mắt đỏ hoe,  ôm cô  một cái: "Yên tâm , khi   định xong , tớ sẽ liên lạc . Nói  chừng tớ sẽ đến tìm  sớm thôi."
Ôn Niên nở một nụ  mờ nhạt.
 tiếp tục : "Trầm Tu Bạch tối nay sẽ  về nhà,  nên để  chút ít dấu vết giả."
Ôn Niên gật đầu.
Dưới sự cho phép của Trầm Hoài Châu, cô  dễ dàng rời khỏi.
Để tránh  Trầm Tu Bạch nghi ngờ, cô  thỉnh thoảng gọi video để đánh lạc hướng.
Tối đến,  khi nhận  tin Ôn Niên  hạ cánh an ,  mới thở phào nhẹ nhõm.
....
Trầm Hoài Châu cứ quấn lấy  để đòi quà.
Khi tình cảm lên đến đỉnh điểm,   cúi đầu   và : "Thư Du, em hãy kết hôn với  nhé."
Lập tức, lý trí của   ,  ấp úng đáp: "Anh đừng  linh tinh."
Anh  nhất thời hứng khởi, nếu  thật sự tin  điều đó sẽ  ?
Hơn nữa, Ôn Niên và Trầm Tu Bạch   vết nứt .
Nếu  kết hôn với Trầm Hoài Châu,   chẳng còn ai để trò chuyện cùng nữa.
Điều    trái ngược với kế hoạch ban đầu của chúng .
Khi  còn đang do dự, Trầm Hoài Châu nhíu mày: "Em   ?"
   nên  gì: "Hay là, chờ  tỉnh dậy  nghĩ  cho kỹ, chuyện   thể  đùa  ."
 càng  thì giọng càng nhỏ: "Hơn nữa,  cũng   thích  đến mức đó, lỡ     ly hôn thì …"
  rõ vị trí của .
Chỉ là một con chim hoàng yến  đưa đến để trả nợ mà thôi.
Mà những gia đình quyền quý  luôn đề cao môn đăng hộ đối.
Nếu  của Trầm Hoài Châu  đồng ý, mà Ôn Niên    ở đây,
Thế thì    sẽ   đơn độc ?
Trầm Hoài Châu sắc mặt trầm xuống: " cầu hôn em, em   chuyện ly hôn?"
 cũng chỉ chuẩn   thôi mà?
 khi   ánh mắt của Trầm Hoài Châu,   dám  thêm gì  mất vui.
 vội kéo chăn lên cao: "Anh đợi  ngủ một giấc  suy nghĩ  nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chim-hoang-yen-bo-tron/chuong-7.html.]
Trầm Hoài Châu cũng   khó , chỉ  bên cạnh.
Khi  sắp ngủ thì bỗng cảm thấy  chọc  vai : "Cái gì mà ‘  thích em đến mức đó’?"
Theo lẽ thường,   chắc chắn sẽ dùng những lời đường mật để   vui.
Vì ,  nhắm chặt mắt, giả vờ như  ngủ.
Chỉ  trả lời thẳng thừng câu hỏi của .
Trầm Hoài Châu cũng  hỏi thêm gì nữa.
...
Sáng hôm ,  đợi cho đến khi Trầm Hoài Châu rời khỏi nhà mới dám mở mắt.
Việc đầu tiên là lấy điện thoại  và gửi tin nhắn cho Ôn Niên:
【Thế nào ,  việc  suôn sẻ ?】
Ôn Niên ngay lập tức trả lời:
【Suôn sẻ,   định xong cả . Còn bên  thế nào?】
 vội vàng kể cho cô  về việc Trầm Hoài Châu cầu hôn  tối qua.
Sau khi kể xong,  hỏi:
【Giờ   thế nào đây?】
Màn hình hiển thị một lúc lâu "Đối phương đang nhập…"
Mất một hồi, Ôn Niên mới trả lời:
【Cậu nghĩ thế nào? Thực  tớ thấy Trầm Hoài Châu khá , hơn hẳn cái thằng em trai .】
 thở dài, đáp :
【 cũng thấy   khá , nhưng chúng   đưa đến Trầm gia là để trả nợ, việc con chim hoàng yến trở thành chính thức gì đó chỉ  trong tiểu thuyết thôi.】
【Hơn nữa, tớ cũng  chắc chắn Trầm Hoài Châu  nghiêm túc .】
Ôn Niên   trả lời chậm hơn.
Khi  sắp  kiên nhẫn và chuẩn  nhấn gọi , cô  trả lời:
【Vậy thì thử xem ? Dù  thì tớ thấy   quả thật  chút thích .】
Gửi xong tin nhắn, Ôn Niên  im bặt.
 hỏi tiếp:
【Thử thế nào?】
Phát hiện     thích   ly hôn?
Cái    lắm ?
Ôn Niên  biến mất.
 lo lắng  yên, đợi một tiếng đồng hồ  gửi cho cô  một cuộc gọi video.
Dù  kết nối ngay lập tức, nhưng    thấy mặt cô .
Chỉ  thấy tiếng cô  mắng mỏ: "Trầm Tu Bạch,  là chó ? Ưm——"
 lập tức cúp máy.
Trời ạ, cô    bắt  nhanh như  ?