Binhai hiện tại, vì phát triển trì trệ, nhiều doanh nghiệp nhà nước lớn, như nhà máy dệt bông, nhà máy dệt len, những doanh nghiệp dệt may nhẹ , đang   bờ vực phá sản, nếu  cẩn thận, công nhân trong nhà máy mà gây rối, sẽ là một đòn giáng  nặng nề  kỳ họp đại biểu nhân dân sắp tới.
 
 
Diệp Thanh Minh và Từ Hàng  bộ từ cơ quan  cổng nhỏ khu gia thuộc, từ xa  thấy Liễu Tư Lan  về phía , Từ Hàng liền đón lên: “Tư Lan, em   đến đây?”
 
 
Liễu Tư Lan : “Em  gọi điện đến văn phòng của ,    rời  , em nghĩ chắc các  sắp về, đúng lúc em  hỏi Thư ký Diệp hai vấn đề, nếu Thư ký Diệp  chê, mời  ghé thăm nhà em.”
 
 
Diệp Thanh Minh  : “Được thôi,    , chỉ sợ vợ chồng các em đừng chê  cứ luôn đến ăn cơm nhà các em là .”
 
 
--- Chương 82: Vấn đề từ sự phát triển ---
 
 
Liễu Tư Lan tự  hai món ăn, sợ  đủ ăn,   căn tin mua thêm hai món nữa, lúc  mới xách về nhà.
 
 
Về đến nhà, Diệp Thanh Minh và Từ Hàng  đang hút thuốc trong phòng khách.
 
 
Liễu Tư Lan  : “Cũng may là Trần Phồn   ở đây nhé, nếu Trần Phồn ở nhà, hai  còn dám hút thuốc thế  trong phòng khách ?”
 
 
Diệp Thanh Minh  dụi tắt điếu thuốc  gạt tàn: “Mấy hôm nay  họp  hút mấy điếu, thật    còn nghiện thuốc nữa .”
 
 
Liễu Tư Lan hỏi Diệp Thanh Minh: “Thư ký Diệp, đơn thuốc   Trần Phồn kê cho   uống hết   ? Cảm thấy thế nào?”
 
 
Diệp Thanh Minh gật đầu: “Cảm thấy khá rõ rệt, sáng dậy  còn chóng mặt, mệt mỏi như thời gian ,  việc lâu hơn một chút, cũng  còn cảm thấy mệt như  nữa.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-162.html.]
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Từ Hàng  hứng thú: “Ôi chao, con gái nuôi của  kê đơn thuốc lợi hại thế ? Lần  gặp mặt, cũng  nhờ Trần Phồn kê cho  một đơn thuốc mới .”
 
 
Liễu Tư Lan liền : “Trần Phồn  kê đơn thuốc cho , điều đó chứng tỏ    bệnh gì, hai chúng  bây giờ mỗi tối uống một chén rượu thuốc,  tưởng là uống  công ?”
 
 
Từ Hàng liền  cái chai rượu  uống gần hết đặt  tủ cạnh bàn ăn trong phòng ăn, kinh ngạc hỏi: “ cứ bảo dạo  ngủ ngon hơn nhiều, hóa  cũng là công lao của Trần Phồn , đợi đến Tết ,  gói cho con bé một bao lì xì thật lớn mới .”
 
 
Ba   bên bàn ăn, Liễu Tư Lan hỏi Diệp Thanh Minh   uống rượu , Diệp Thanh Minh  cho rót rượu: “Hai ngày nay việc nhiều quá, thôi  uống nữa, lỡ  chuyện gì, uống nhiều rượu dễ mất thái độ.”
 
 
Liễu Tư Lan liền múc cho mỗi  một bát cháo kê: “Vậy thì uống cháo kê , đây là kê mua từ vùng núi phía Nam về, nấu  bát cháo kê  thơm  dẻo, bên  còn nổi một lớp váng cháo dày.”
 
 
Diệp Thanh Minh cảm ơn xong, hỏi Liễu Tư Lan: “Chủ tịch Liễu, công ty thương mại của các cô bây giờ hoạt động thế nào ?”
 
 
Liễu Tư Lan tươi  rạng rỡ: “Thư ký Diệp , nhờ phúc , công ty thương mại hoạt động  , bất kể là thêu thùa,  đan cỏ, đan liễu,  nhiều công ty thương mại phía Nam bây giờ chủ động tìm đến chúng  đặt hàng,  Tết còn  thể thu về một khoản tiền hàng  nhỏ, đặc biệt là vỏ gối thêu, mặt chăn, phản hồi thị trường  .”
 
 
“Lần  chúng  đến chỗ Trần Phồn gặp  của bạn học Trần Phồn, bây giờ cô  đang dẫn một nhóm phụ nữ trong thị trấn học thêu thùa, những nữ đồng chí  còn học móc hoa, đan nút thắt Trung Quốc, chỉ cần  thể kiếm tiền là họ đều chủ động  học,  nghiên cứu, nhóm tương trợ  giàu của họ   sản phẩm tinh xảo nhất, giá cả cũng  thể nâng cao lên.”
 
 
Diệp Thanh Minh  vui mừng: “Có thể     thuê bên ngoài, mà ngay tại nhà    thể kiếm  tiền, đối với dân chúng mà , đây là lựa chọn  nhất,   thuê bên ngoài tuy  thể kiếm tiền, nhưng chúng  cũng  xem xét các vấn đề khác  sẽ phát sinh  khi những nông dân    thuê ở nơi khác, họ là sức lao động chính trong nhà, họ  , ai sẽ trồng trọt  đồng ruộng? Người già, trẻ nhỏ trong nhà, ai sẽ phụng dưỡng, nuôi dưỡng? Những vấn đề  đều  thực tế, đều cần chúng   xem xét .”
 
 
Từ Hàng và Liễu Tư Lan đều gật đầu, Diệp Thanh Minh tiếp tục : “Kinh tế  phát triển, cuộc sống khó khăn, sẽ  nhiều vấn đề khác  phát sinh, ở cấp độ gia đình, cấp độ xã hội, nhưng,  khi kinh tế phát triển, cũng sẽ phát sinh những vấn đề khác, một  vấn đề cần  giải quyết ngay lập tức, điều chúng   thể  bây giờ là cố gắng phát triển kinh tế địa phương, để dân chúng   rời bỏ quê hương mà vẫn  thể kiếm  tiền, như , chúng  mới  thể  rằng, kinh tế của chúng ,  phát triển.”
 
 
Liễu Tư Lan  xong lời của Diệp Thanh Minh xong,  : “Những lời  của Thư ký Diệp, em đều  hiểu, nghĩ như , hai vấn đề em  hỏi cũng đều  câu trả lời , mấy tháng nay, em bận rộn xuôi ngược,   nhiều việc, cũng đạt  một  kết quả, thậm chí còn  lãnh đạo đánh giá cao, Thư ký Diệp,  giấu gì , em  việc mấy chục năm , những thành tích đạt   lớn bằng những thành tích đạt  trong mấy tháng .”