Nhìn thấy vị lãnh đạo cũ đang  bên trong, mắt Trình Tuế Ninh đỏ hoe ngay lập tức. Vị lãnh đạo cũ  : “Tiểu Trình , mới rời quân đội mấy ngày mà  thích đỏ mắt  ?”
 
 
Trình Tuế Ninh nghiêm chỉnh  thẳng, chào quân lễ với lãnh đạo. Vị lãnh đạo cũ cũng đáp  một quân lễ,  đó  hiệu cho Trình Tuế Ninh  xuống.
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
“Ta đoán là con sẽ  về một chuyến,  chờ đợi bấy lâu nay, cuối cùng cũng chờ  con   .”
 
 
Trình Tuế Ninh hỏi vị lãnh đạo cũ: “Thưa lãnh đạo, rốt cuộc là chuyện gì ? Chuyện  ai  mắt  cũng thấy  vấn đề,  mà cuối cùng mấy  em chúng con   mang kỷ luật mà rời khỏi quân đội.”
 
 
Vị lãnh đạo cũ rót cho Trình Tuế Ninh một tách : “Gốc rễ của chuyện    ở chỗ chúng , mà ở Kinh Thành. Bề ngoài là vì một tập tài liệu tuyệt mật, nhưng thực chất là vì    đầu hàng phản quốc. Tuế Ninh, tập tài liệu đó vô cùng quan trọng,   nhờ con  tìm nó về.”
 
 
Trình Tuế Ninh  xong, vẻ mặt nghiêm nghị: “Thưa lãnh đạo,  giấu gì ngài,  khi đến Côn Thị,     con đường chúng    khi thực hiện nhiệm vụ đó một  nữa, nhưng   bất kỳ phát hiện nào.”
 
 
Vị lãnh đạo cũ lắc đầu: “Con đó,   chút manh mối nào mà cứ  tìm, tìm  mới lạ. Đồng chí  hy sinh  giấu đồ vật ở bên ngoài đường biên giới, nơi đó quanh năm băng tuyết bao phủ, địa thế hiểm trở, hơn nữa còn gần một căn cứ của tổ chức. Tuế Ninh, thực   khó lấy  đồ.”
 
 
Với tâm pháp tu luyện ngày càng tinh tiến, Trình Tuế Ninh giờ đây   đến phi diêm tẩu bích, nhưng so với  đây thì cũng  tăng lên mấy bậc. Địa thế dù hiểm trở đến mấy,  cũng  tự tin lấy  đồ vật về.
 
 
“Thưa lãnh đạo, việc    thể , nhưng  cần sự hỗ trợ. Xuyên qua khu vực  , một     . Phía  còn một đoạn đường  dài cần  bộ, cần  tiếp tế vật tư và liên lạc thông tin.”
 
 
Vị lãnh đạo cũ gật đầu: “Tuế Ninh, con cứ yên tâm, nếu con đồng ý thực hiện hành động tuyệt mật ,  sẽ cử    công tác hậu cần cho con.”
 
 
Trình Tuế Ninh gật đầu: “Thưa lãnh đạo,  còn   với ngài một điều, nếu  hành động thuận lợi, tìm  tài liệu về, liệu kỷ luật của mấy  em chúng    xóa bỏ ? Mang theo kỷ luật , về quê  khó sắp xếp công việc.”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-678.html.]
Vị lãnh đạo cũ  : “Tuế Ninh , chỉ cần con  thành nhiệm vụ,  chỉ xóa bỏ kỷ luật của mấy  các con, mà còn triệu tập các con trở . Bồi dưỡng các con  dễ dàng, cũng là vì đại cục mới để các con  chịu uất ức. Chuyện sáng tỏ, nhất định sẽ cho các con một công bằng.”
 
 
Trước khi , Trình Tuế Ninh gọi điện thoại cho Lôi Hỉ Minh, dặn dò  , nếu Tết Nguyên Đán   về kịp, hãy giúp  gửi một ít đặc sản ở đây về quê. Trần Phồn nhận  đặc sản Côn Thị, thực chất là do Lôi Hỉ Minh gửi đến. Lúc , Trình Tuế Ninh thực chất  ở Tạng khu  hai tháng .
 
 
Đồng chí  hy sinh chỉ để  một vị trí đại khái, Trình Tuế Ninh  chỉ  tìm kiếm trong vị trí đại khái đó, mà còn  đề phòng những  của tổ chức nào đó xuất hiện xung quanh .
 
 
Một  nữa từ núi tuyết xuống, Trình Tuế Ninh  về nơi tiếp tế vật tư   chuẩn  cho , một ngôi nhà của  Tạng  phổ biến ở Tạng khu. Trong nhà đều là vật dụng sinh hoạt của  Tạng. Trong hai tháng qua, Trình Tuế Ninh ngoài việc  về bổ sung vật tư, thì chỉ  lên núi tìm kiếm đồ vật. Mặc một bộ áo choàng Tạng,  trông  khác gì  Tạng.
 
 
Nằm  sập, Trình Tuế Ninh vận chuyển tâm pháp. Giống như Trần Phồn  , ở đây, tốc độ vận chuyển tâm pháp nhanh hơn so với những vùng thấp. Kinh mạch của   sự cọ rửa của nội khí càng trở nên ngưng thực.
 
 
Diệp Du từ bên ngoài bước  phòng,  thấy Trình Tuế Ninh đang   sập, hỏi : “Anh Tuế Ninh,  vẫn  tìm thấy đồ ?”
 
 
Trình Tuế Ninh thở dài một tiếng. Diệp Du là  chịu trách nhiệm đưa đồ đến cho . Không  vị lãnh đạo cũ của Trình Tuế Ninh  điều tra rõ mối quan hệ giữa Trình Tuế Ninh và Trần Phồn  , nhưng khi Trình Tuế Ninh phát hiện  đến gặp là Diệp Du, cả hai đều khá ngạc nhiên.
 
 
Diệp Du : “Có  thông tin mà đồng chí  để  cho các  là sai ?”
 
 
Trình Tuế Ninh lắc đầu: “Chắc sẽ   sai sót gì, đây là lời lãnh đạo của chúng  tự   với ,  nghĩ chắc   vấn đề gì.”
 
 
Diệp Du vẫn  yên tâm: “Anh Tuế Ninh,   bao giờ nghĩ rằng chuyện  là do tập tài liệu tuyệt mật  gây  ? Liệu   ai đó  giăng một cái bẫy, chỉ để dụ  đến đó tìm đồ ?”
 
 
Trình Tuế Ninh  dậy: “Cách   của em   vững . Anh  quanh quẩn ở đây hai tháng , chẳng  vẫn   phát hiện ?”
 
 
Diệp Du  khổ: “Anh Tuế Ninh, chỉ với võ công hiện tại của ,  nghĩ  còn là  của  đây ? Bây giờ   thể nhảy cao đến mức nào? Còn  đây   thể nhảy cao đến mức nào?”