Khánh Lai cũng   nên  chuyện gì với họ. Kỳ thi đại học chính là một ranh giới,  chỉ đưa bạn học cùng lớp đến những trường khác , mà còn cho họ thấy những tương lai  giống . Bây giờ gặp , chắc ngoài việc hỏi thăm tình hình gần đây của bạn bè, thì cũng chẳng còn chủ đề chung nào nữa .
 
 
Món ăn  mang lên khá nhanh, hương vị  ngon, Trần Phồn ăn  vui vẻ. Ăn xong, Khánh Lai  tính tiền,  dẫn Trần Phồn  khỏi cửa khách sạn.
 
 
Vừa   vài bước, liền    phía  gọi Trần Khánh Lai. Trần Phồn  với Khánh Lai: “Anh hai, xem kìa,  thật sự gặp bạn học  .”
 
 
Khánh Lai    , liền thấy một  trông  béo chạy tới,  : “Từ xa   thấy giống  , đến gần xem đúng là  thật , Trần Khánh Lai,  về đây một chuyến mà  liên lạc gì với bạn học cả,    .”
 
 
Khánh Lai vội : “Thật sự xin ,    về là để sáng mai  thắp hương cho ông nội, thắp hương xong là  vội về ngay, thời gian thật sự  kịp. Để   nhé,    về ,  sẽ liên lạc với các .”
 
 
Người bạn học  của Khánh Lai liền : “Trên lầu còn  mấy bạn học của chúng  nữa đó,   đến đây , lên  chuyện vài câu , cũng để chúng  chiêm ngưỡng trình độ của  học ở Kinh thành về chứ.”
 
 
Nói đến nước  , Khánh Lai đành dẫn Trần Phồn  theo  bạn học  lên tầng hai của khách sạn.
 
 
Tầng hai  là phòng riêng,  bạn học  đẩy cửa  xong, lớn tiếng hô: “Các  ơi, xem  dẫn ai đến .”
 
 
Trần Phồn  phía , liền  thấy trong phòng riêng im lặng một lúc,  đó là một tràng kinh ngạc. Có  : “Trần Khánh Lai?  là Trần Khánh Lai thật,  từ  chui  ? Nhanh lên, các , mang ghế cho Trần Khánh Lai nào.”
 
 
Trần Phồn  theo  phòng riêng, liền thấy trong căn phòng  lớn, một bàn tròn tối đa  thể  mười  mà   sáu  vây quanh, cộng thêm  bạn học dẫn họ đến, và hai  họ là chín , khiến phòng riêng chật kín.
 
 
Người thì giúp kê ghế,  thì  gọi nhân viên phục vụ thêm món, còn  một bạn nữ giúp Trần Phồn rót nước giải khát.
 
 
Sau một lúc bận rộn hỗn loạn,   đều    chỗ.
 
 
--- Chương 478 --- Chuyện cũ
 
 
Thật đúng là trùng hợp, sáu  bạn học, năm  cùng lớp với Khánh Lai.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-777.html.]
 
Người bạn học béo  chủ, mời các bạn học từ nơi khác về ăn cơm, và mời vài bạn học đang  việc tại địa phương đến cùng. Không ngờ,  tình cờ gặp  Trần Khánh Lai.
 
 
Người bạn học béo tên Mạnh Phàm Đông, cùng quê với giáo viên chủ nhiệm của Khánh Lai,   còn  quan hệ họ hàng. Ba năm cấp ba Mạnh Phàm Đông luôn học trong lớp thầy Mạnh,  ít   thầy chỉnh đốn. Anh thi đậu Đại học Bân Hải,  nghiệp  phân công về một đơn vị ở huyện, trong  bạn học thì coi như là một trong những   sự nghiệp khá .
 
 
“ thật  ngờ,  gặp  Trần Khánh Lai. Khánh Lai,  thật   gì, về quê mà  liên lạc gì với chúng .”
 
 
Khánh Lai vẫn giải thích: “ ở đây một đêm, sáng mai là  về Trần Điền, thắp hương xong là   ngay.”
 
 
Lại  một bạn học khác hỏi Khánh Lai: “Trần Khánh Lai,     bảo lãnh học thạc sĩ ở trường,   khi  nghiệp thạc sĩ  sẽ  công việc gì?”
 
 
Khánh Lai lắc đầu: “Cái  lúc đó  xem tình hình cụ thể. Nhiều bạn học của chúng  về đây nhỉ?”
 
 
Mạnh Phàm Đông  : “, thật sự  ít. Mấy  cùng phòng , chỉ  Chu Hải Hàng về thôi đúng ?”
 
 
Chu Hải Hàng  khi  nghiệp, trở về huyện,    việc cho công ty của gia đình, còn thông qua Khánh Lai mà nhận  mấy dự án. Khánh Lai  khi về  liên lạc với  , nhưng   vẫn đang  công tác ở miền Nam, nếu , Khánh Lai dù muộn cũng  tìm   ăn cơm trò chuyện.
 
 
“ ,   bây giờ đang  việc cho công ty của gia đình .”
 
 
“Mấy  trong ký túc xá của các  thật sự đáng nể đó, đều đỗ đại học cả. Cả Tôn Nhất Minh cũng  học thạc sĩ . Hồi cấp ba, cả lớp cứ nghĩ Tôn Nhất Minh là học sinh thể thao, thành tích học tập   , ai ngờ    giỏi giang thật, thi đậu trường  như ,  đó   học thạc sĩ. Trần Khánh Lai,   đều , thành tích  của những   đều là công lao của .”
 
 
Khánh Lai vội xua tay: “Đâu  chuyện đó, đều là do   tự cố gắng,   tầm quan trọng của việc học thôi.”
 
 
Mạnh Phàm Đông  : “Khánh Lai,   công việc của  ít nhất cũng  ở đơn vị cấp tỉnh. Đến lúc đó, bạn học cũ tìm  nhờ vả,  đừng  giả vờ  quen  nhé.”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Khánh Lai vội : “Nói thế là ,     quên tình cũ. Bạn học đến cửa nhà ,  đương nhiên nhiệt tình tiếp đãi.”
 
 
Khánh Lai  mấy câu   đó,   chỗ nào để bắt bẻ. Vì sáng mai trời  sáng   dậy sớm chạy về Trần Điền, Khánh Lai  uống rượu, chỉ cầm một ly nước, trò chuyện với bạn học vài câu,  chuyển chủ đề sang Trần Phồn, còn kể chuyện Trần Phồn học cấp ba từng đạt giải nhất thi việt dã  trường.