“Cái gì mà hồ ly tinh thắt cổ? Thủ đoạn  lão nương từng chơi mòn ở Bách Hoa Lầu mấy năm  ! Giờ dám bày trò   mặt  ư?”
“Vương phi yên tâm,  hiền hậu thì cứ hiền hậu, nhưng Vân nương   dễ bắt nạt! Ta nhất định tranh một trận, cho con hồ ly   thế nào là   tôn ti!”
Nguyệt nương thì chỉ nhẹ giọng than:
“Tân nhân , cố nhân  —  khổ mà thôi.”
Nói đoạn, nàng rảo bước rời .
Ta mím môi, lòng dấy lên dự cảm: vương phủ , từ nay e rằng khó  ngày yên tĩnh.
Ba ngày hồi môn, phụ  quả nhiên đem Phó Tư Dao trục xuất khỏi tông tịch Phó gia.
Nàng từ nay cải danh Liễu Tư Dao.
annynguyen
Di nương run rẩy nắm tay nàng:
“Nếu  uất ức, nhớ về  với nương.”
Phụ  lạnh giọng cắt ngang:
“Không cần. Nay con   còn là  của phủ Tĩnh Viễn Hầu,  khổ thì tự chịu. Nếu ngươi thương con,   thể  thư giải thê, để ngươi rời phủ theo nó.”
Liễu Tư Dao nghẹn ngào, lệ rơi như mưa:
“Phụ  thật nhẫn tâm... Dao nhi nhớ kỹ, nếu    ngày hiển quý, cũng tuyệt  liên can gì đến Phó gia!”
Nói đoạn, nàng tựa  lòng Ninh Vương, khẽ thở dài:
“Vương gia, nay  chỉ còn   là  nhân.”
Trên đường trở về, nàng ghé sát bên , thấp giọng  lạnh:
“Tỷ tỷ cho rằng  chính phi là  thể áp chế   ? Chúng  cứ chờ xem. Dù  là ,  cũng sẽ thắng tỷ bằng .”
Ta  đáp, chỉ khẽ nâng màn xe.
Bên ngoài, mây cuộn mờ trời — trận chiến trong phủ,  bắt đầu .
Khi trở  phủ Ninh Vương,   qua chính môn, còn Tư Dao  trong cỗ kiệu hồng nhạt, thong thả tiến  cửa bên.
Hai mỹ    đợi. Vừa thấy Tư Dao bước xuống, nàng chẳng hành lễ, chỉ e ấp tựa vai Ninh Vương:
“Điện hạ, vương phủ lớn như ,  chỉ mong  gần  thêm một chút.”
Ninh Vương mỉm :
“Được. Vương phi, hãy sắp xếp cho Dao nhi ở viện Vân Tụ, gần chính viện một chút.”
Vân nương lập tức kêu lên:
“Điện hạ! Hôm   còn  viện Vân Tụ hợp với tên , định ban cho  ở mà! Nay  nuốt lời?”
“Hay là để vị   mới đến ở viện Dương Liễu? Hiện giờ xuân sắc đang , liễu rủ ven hồ, hợp với họ nàng, chẳng    ?”
Ninh Vương bật :
“Hay lắm,  ở viện Dương Liễu.”
Viện Dương Liễu là nơi hẻo lánh nhất trong phủ. Xuân hạ còn đỡ, đến đông gió buốt, chẳng ai  ở.
Tư Dao giận đến suýt xé rách khăn tay, nhưng vì là ngày đầu nhập phủ nên đành nuốt giận.
Để bù , Ninh Vương ban thưởng hậu hĩnh,  gần như dọn hẳn đến viện Dương Liễu hai tháng liền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chinh-phi-doat-menh/chuong-3-ke-thang-trong-tran-dau.html.]
Tư Dao  sủng đến nỗi dương dương tự đắc.
Đến bái kiến  cũng cố tình trễ mất một canh giờ:
“Tỷ tỷ thứ , đêm qua vương gia  rộn đến khuya, sáng nay còn dặn  nghỉ ngơi dưỡng sức  hãy đến thỉnh an. Tỷ tỷ sẽ  trách  chứ?”
Ta tất nhiên  trách — nhưng   khác sẽ   trách.
“Mạo phạm! Một ả  thất nho nhỏ, mà dám chậm trễ thỉnh an vương phi?”
“Chẳng trách đến tai Thục phi nương nương,  còn : vương gia sủng  diệt thê, mê đắm hồ ly tinh!”
Là mụ v.ú bên cạnh Thục phi —  cố nhịn suốt nửa tháng, chỉ chờ ngày .
Quả nhiên, Tư Dao cố tình phạm lễ,  vặn đụng   của Thục phi.
Mụ nghiêm giọng quát:
“Quỳ xuống! Một  thất mà dám kiêu căng như thế? Người , theo lệnh nương nương, bắt nàng quỳ giữa sân, chép mười  Nữ Tắc! Xong mới   dậy!”
Tư Dao hoảng hốt, thấy sắp  kéo , liền gào :
“Tỷ tỷ! Tỷ   thể mặc kệ ? Đợi vương gia ,  sẽ  tha cho tỷ !”
Ta vờ kinh hãi:
“Mụ vú, nếu vương gia giận thì ?”
Mụ v.ú trừng mắt:
“Người là Vương phi, sợ cái gì? Trong phủ Ninh Vương, ngoài vương gia ,   chủ!”
Tư Dao  phơi nắng chép Nữ Tắc suốt hai canh giờ. Hai mỹ    bóng cây,  c.ắ.n hạt sen   xem trò vui.
Ta chỉ lặng lẽ  tỳ nữ của nàng lén rời  —
chắc là  báo tin.
Hai nén hương , Ninh Vương quả nhiên vội vã hồi phủ.
Tư Dao thấy , liền òa  như mưa:
“Điện hạ! Nếu  về chậm một khắc thôi, Dao nhi e rằng   còn mạng để gặp  nữa …”
“Hu hu… là vương phi  hại , bắt  quỳ  trời nắng chép Nữ Tắc…”
Ta  định  lên phân trần: “Không  , là…”
Ninh Vương sầm mặt xông tới, “bốp” một tiếng, tát  ngã nhào xuống đất.
Vân nương và Nguyệt nương thất thanh kêu lên: “Vương phi!”
Hắn giận dữ quát: “Bổn vương từng nghĩ nàng hiền hậu,  ngờ  là kẻ ghen tuông độc ác! Vì tranh sủng mà dám đối xử với Dao Nhi như thế, nàng khiến  thất vọng quá đỗi!”
Ta ôm mặt, môi run rẩy, giọng nghẹn: “Điện hạ… là mệnh lệnh của Quý phi nương nương, do mụ v.ú trong cung truyền xuống,  liên quan đến …”
Phó Tư Dao nhào  lòng , nước mắt giàn giụa: “Dao Nhi sợ lắm… bụng đau dữ dội… điện hạ… kinh nguyệt của   trễ mấy ngày,  lẽ…   thai… bụng  đau quá…”
Ninh Vương thất sắc: “Truyền thái y!”
Rồi   trừng mắt  : “Nếu đứa bé trong bụng Dao Nhi  mệnh hệ gì, bổn vương lập tức phế nàng!”
Phó Tư Dao nép trong lòng , khẽ liếc , môi mấp máy: “Nàng… thua .”
Ta  nghiêng  đất, che miệng, nén nụ  chua chát nơi khóe môi.