Ở bên Cố Trì Yến nhiều năm,   quá quen thuộc với cậu . Dù cách xa ba năm,  chắc chắn  thể nhận   chỉ trong nháy mắt.
 lúc    do dự.
Người  mắt  rốt cuộc là thật,  chỉ là ảo giác xuất hiện vì  nhớ nhung quá mức?
Cổ họng  khô khốc, mãi mới khàn giọng thốt   một câu:
"... Anh là ai?"
Đối diện vang lên một tiếng  khẽ.
Giọng  trầm thấp, cuốn hút, tựa như tiếng dã//thú đang ẩn nấp trong bóng tối, mang theo //thở nguy h//iểm tột cùng.
"Trí nhớ vẫn kém như  nhỉ,  mà  quên   ."
Anh  bước về phía , từng bước một như giẫm//thẳng lên tim//.
"  ,  sẽ khiến chị nhớ ."
 khẽ run, gần như theo phản xạ mà lùi  một bước.
 phía   đụng// cánh cửa.
Không còn đường thoát.
Ngẩng đầu lên, Cố Trì Yến   ngay  mặt .
Anh  cúi đầu, từ  cao  xuống  . Khóe môi chậm rãi nhếch lên một nụ , nhưng trong ánh mắt  tối tăm, khó lường.
“ Đã lâu  gặp, chị “
.
 
Cố Trì Yến bây giờ còn cao hơn .
Khi   mặt , bóng dáng cậu ấy phủ xuống,   bao trùm  trong bóng tối.
Giống như một chiếc lồng//giam mà   thể nào thoát  .
Anh từ tốn :
"Ba năm  gặp, chị   gì   ?"
Làm   thể ?
Dù  mặt  cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng  sớm dậy sóng, bàng hoàng  thôi 
Cố Trì Yến chẳng  là một nhân vật trong sách ? Tại  bây giờ   thể  sờ sờ  mặt !
Cậu ấy   cách nào để đến đây?
Cậu ấy    là  xuyên sách ?
Giữa hàng loạt câu hỏi chất chồng, mãi lâu   mới khó nhọc thốt  một câu:
"Sao cậu  đến đây?"
Cố Trì Yến khẽ  một tiếng:
"Rất  gặp chị một  nữa, nên  đến thôi. Không  ?"
Không ngờ    câu trả lời như ,   khỏi sững sờ.
"Vậy còn chị thì ?"
Chưa để  kịp  hồn, Cố Trì Yến  bước thêm một bước, tiến  gần hơn, cúi đầu  thẳng  mắt :
"Có từng nghĩ đến  ?"
Cổ họng  nghẹn :
"Cái gì......"
Anh  chút nể tình mà ngắt lời:
"Trong 1.095 ngày bỏ//rơi ,  ngày nào chị nhớ đến  ?"
Tim  như  một mũi//nhọn đâm//sâu .
Mắt  bất giác nóng lên.
Ký ức ba năm  theo từng lời của Cố Trì Yến càng trở nên rõ ràng, sắc//bén.
Lời chúc mừng sinh nhật giả tạo,  yêu  chia//cắt hai nơi, thời gian đếm ngược t//àn nh//ẫn......
Dù lúc đầu đúng là  tiếp cận Cố Trì Yến để  thành nhiệm vụ, nhưng  là con ,   một cỗ máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chinh-phuc-phan-dien-benh-kieu/chuong-4.html.]
DPT 
đừng mang đi nơi khác T^T
Page fb : Mê Ngôn Tình Với Đảo Phim Trung
Bị é//p  chia tay vĩnh viễn với   yêu, lúc đó  cũng đa//u đớ//n  kém.
Một thời gian dài,  tự gi//ày vò  bằng cách đếm từng ngày từ lúc chúng  xa .
Từ một ngày, đến một ngàn ngày.
Trong suốt quãng thời gian đó,  gì  ngày nào là   nghĩ đến ?
Tất cả những tủi  tích tụ qua bao năm bỗng trào dâng.  cố gắng đ//è n//én nó xuống, nhưng giọng  vẫn  kìm  mà run rẩy:
"Không ."
"Không  ,   cố ý bỏ rơi cậu."
"Thật  khi đó  cũng   cố gắng để ở , nhưng thực sự  thể.   bao giờ  lừ//a d//ối ..."
Đang , bỗng  một  ấm chạm nhẹ lên//môi .
Lời  của  lập tức nghẹn .
Chỉ thấy một ngón tay thon dài với các khớp xương rõ ̀ng, đang đặt lên môi .
Giọng  trầm thấp của Cố Trì Yến vang lên  đỉnh//đầu:
" ."
  tin nổi, mở to mắt  cậu ấy.
Cố Trì Yến cúi đầu, ánh mắt chăm chú  ,  lặp  một cách nghiêm túc:
" ."
Ngón tay  dịch lên, lau  giọt nước mắt    rơi  từ khi nào  má .
"  khi đó chị rời bỏ  là  nỗi//khổ riêng, cũng  chị   cố gắng để ở ."
"Vì thế,    ý trách chị. Từ đầu đến cuối,  chỉ   một điều ——"
Khóe môi Cố Trì Yến khẽ nhếch lên.
"Chị  từng nghĩ đến  ?"
Cả  thở của  cũng như dừng  trong khoảnh khắc .
Lẽ  bây giờ  nên hỏi cậu      chuyện của  và  được bao nhiêu.
 giọng của Cố Trì Yến  dịu dàng và kiên nhẫn, giống như một lời//nguyền mê hoặc khiến  mất// lý trí.
Chỉ  vài câu,   như  cám//dỗ, vô thức  thốt  đáp án trong lòng:
",  đương nhiên......"
Rất nhớ .
"Đinh linh linh!"
Chỉ  điều ba chữ cuối cùng  kịp  , thì một tiếng chuông điện thoại chói//tai  vang lên.
Đầu//óc  tôimơ màng lập tức tỉnh táo  một chút.
 cúi xuống , chỉ thấy  điện thoại hiện lên hai chữ "Tần Mộc".
Không  tại , phản ứng đầu tiên của  là  Cố Trì Yến,  vội giải thích:
"...... Một khách hàng."
 nụ   mặt Cố Trì Yến  hề  đổi,  còn gật đầu.
Có vẻ như   quan tâm lắm.
Lúc   mới thở phào nhẹ nhõm, ấn nút nhận cuộc gọi.
Giọng  quan tâm của  đàn ông lập tức vang lên, trong đêm tối càng thêm rõ ràng:
"Cô Hạ, cô  về đến nhà ?"
"Đã về ."
"Vậy  ," bên  thở phào nhẹ nhõm: "Hôm nay mưa lớn như ,    gửi tin nhắn cho cô mà  thấy cô trả lời.  cứ lo//lắng mãi, sợ cô  những   đàng hoàng  phiền..."
Chưa  xong, một cảm giác lạnh lẽo mạnh mẽ đột ngột truyền đến từ bên cạnh.
 lập tức cảm thấy da//đầu tê//dại.
Quay đầu ,  mới thấy khuôn mặt của Tần Mộc lúc   khó coi, đúng như những gì người đàn ông kìa   về "  đàng hoàng".
Nụ   môi Cố Trì Yến  biến mất. Anh đang dùng một tay quấn từng vòng tóc , nhẹ nhàng chơi đùa.
Dù động tác  dịu dàng, âu yếm, nhưng  hiểu   khiến  cảm nhận  một sự tàn//bạo.
"Vẫn luôn... lo lắng?"