“Không gì.” Lương Uyển Nhân : “Chỉ là một đối tác lâu năm đ.â.m lưng. Người đó dẫn theo mấy thành viên trong đội, Tinh Vân Khoa Kỹ mời chào với mức lương cao, một nhà đầu tư ban đầu cũng rút vốn. Bây giờ Tẩy Nghiễn đang thương lượng với bà Diệp, ai mà kết quả thế nào. Vì , mới , bận, cô đừng gây thêm phiền phức lúc .”
Nói đến đây, cô trầm ngâm, nheo mắt Thiên Đại Lan.
“Cô cũng mà.” Cô : “Chỉ cần cô đến mặt tỏ đáng thương một chút, chắc chắn sẽ giúp cô. chuyện nhỏ như , thực sự đáng để tay.”
Thiên Đại Lan hỏi: “Tại Tẩy Nghiễn thương lượng với bà Diệp để nhận đầu tư?”
Gia đình cô hòa thuận, bố luôn ủng hộ lựa chọn của cô vô điều kiện, vì , cô nhất thời hiểu logic .
“Cô tưởng đời bữa ăn nào miễn phí chắc?” Lương Uyển Nhân cúi mắt cô: “Cô nghĩ bao năm qua Tẩy Nghiễn tự gây dựng sự nghiệp là vì điều gì? Dù bà Diệp cổ phần trong Tinh Vân Khoa Kỹ, vẫn chọn rời khỏi đó.”
“Tại ?”
“Bởi vì một khi chấp nhận sắp xếp đầu tư của bà Diệp, tức là ruột nắm chặt mạch sống.” Lương Uyển Nhân Thiên Đại Lan với ánh mắt thương hại: “Sau dù kết hôn yêu đương, cũng còn là chuyện của nữa… Cô quên vì cô và Hi Kinh chia tay ?”
Thiên Đại Lan cảm thấy môi khô khốc.
“ và Hi Kinh chia tay là vì nhận rằng tình cảm dành cho đủ để đáp ứng nhu cầu của .” Cô : “Đây mới là lý do thực sự.”
“ quan tâm quan hệ của hai .” Lương Uyển Nhân bình luận gì, tháo sợi dây chuyền ngọc trai xuống, đưa cho Thiên Đại Lan: “ tại cô chọn ngành tiếng Pháp của Đại học Phúc Đán, cũng cô thực sự nỗ lực. Vụ việc năm 2008, đúng là sai, lúc đó còn trẻ, lễ độ. xin cô.”
Thiên Đại Lan : “Không , hôm nay chị giúp , coi như hòa .”
“Sau vẫn sẽ tiếp tục giúp cô.” Lương Uyển Nhân : “Chỉ một điều, từ hôm nay trở , đừng chút chuyện nhỏ là chạy đến phiền Diệp Tẩy Nghiễn nữa, OK? Anh nhiều chuyện lo hơn cô tưởng, đừng chạy tới gây rối, OK?”
“Không .”
Mùa thu ở Thâm Quyến mưa nhiều, sương mù giăng phủ.
Diệp Tây Nghiễn cảm, giọng nghẹt mũi.
Uống t.h.u.ố.c cảm xong, súc miệng, lạnh lùng nhắc : “Không . Mấy cái kế hoạch trong bảy ngày? Bên cạnh còn ai nữa? Được, gọi cả Thất Đạt và Đào Hoa qua đây, bật loa ngoài . , một đám các nộp một bản kế hoạch ngớ ngẩn thế , chẳng qua là trải nghiệm cảm giác sỉ nhục tập thể.”
Anh quấn một chiếc chăn cashmere, cầm điện thoại, chỉ cần vài câu ngắn gọn, thốt một lời tục tĩu nào mà khiến cả nhóm hổ đến mức ngóc đầu lên nổi. Sau đó, lạnh lùng yêu cầu họ về .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-277-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]
Cho bọn họ nhiều nhất thêm ba ngày nữa.
Cơn sốt nhẹ khiến Diệp Tây Nghiễn đau đầu, giảm nghiêm trọng sự kiên nhẫn của . Việc đồng đội phản bội càng khiến thất vọng hơn.
Tối qua sốt cao đến 40 độ nhưng chịu truyền nước, chỉ uống t.h.u.ố.c hạ sốt. Đến sáng thì hạ, nhưng đến chiều tối, nhiệt độ tăng lên.
Mê Truyện Dịch
Anh thành việc duyệt bản kế hoạch game mới khi cơn sốt mất lý trí.
Đây là nhiệm vụ bắt buộc trong hôm nay. Ngày mai, còn bay đến Hàng Châu. Lúc , điện thoại đổ chuông. Là Thiên Đại Lan gọi đến.
Diệp Tây Nghiễn bắt máy.
[Đại Lan.] Anh hạ giọng: [Có chuyện gì ?]
Anh xoa nhẹ thái dương, cảm nhận nó giật thình thịch liên tục.
[Không gì .] Giọng Thiên Đại Lan mơ hồ, rõ ràng: [Cây ngô đồng Pháp ở cổng Đông bắt đầu rụng lá . Em nhặt một chiếc siêu to, siêu , cho xem.]
[Gửi qua WeChat cho .] Diệp Tẩy Nghiễn , hy vọng giọng nghẹt mũi vì cảm của lộ quá rõ,: [Anh xem thử.]
[À… gửi qua WeChat ? máy ảnh chụp vẻ của nó.] Thiên Đại Lan : [Em thấy tận mắt hơn.]
Đã lâu cô dùng giọng điệu nũng nịu với , thể mềm lòng cho ? Đàn ông ai cưỡng kiểu tấn công . Mà đàn ông đích thực thì càng cưỡng .
Diệp Tẩy Nghiễn theo bản năng liếc lịch trình của , dày đặc đến mức huyệt thái dương của còn đau hơn cả khi thấy bản kế hoạch ngu ngốc .
Anh : [Xin , Đại Lan, bây giờ thời gian…]
[Hắt xì! Hắt xì!!!]
Hai tiếng hắt , cắt ngang lời .
Diệp Tây Nghiễn rõ tiếng mưa rơi tí tách ô từ bên phía cô.