Giang Tùy Châu cô, thẳng: “ em sống xa hoa quen, thể chịu cuộc sống tiết kiệm từng đồng .”
Quan Hề: “… Anh đang coi thường ai đấy hả.”
“Không coi thường ai cả, chỉ bảo em đừng tiết kiệm quá gì.” Giang Tùy Châu tiếp, “Thẻ ngân hàng của đưa cho em mà, em vẫn nhẫn tâm như , quẹt một đồng nào của hả?”
“Tất nhiên, em đùa .” Quan Hề khẽ , cô tỏ vẻ tự hào về cuộc sống cần kiệm siêng năng coi tiền như rác mấy ngày gần đây của .
“À , về cần đặt đồ ăn đến chỗ em nữa, em ăn.”
Giang Tùy Châu nhíu mày: “Có em tin thật sự chia tay với em ?”
“…”
“Lần đồng ý cho em thêm thời gian, nhưng thêm thời gian em cũng chẳng nghĩ thông suốt, thế còn trêu hoa ghẹo cỏ, em xem nên cho em thêm thời gian nữa .” Giọng của Giang Tùy Châu lạnh nhạt, ánh mắt toát lên vẻ bất mãn cùng cực.
Tim Quan Hề nhói một nhịp, cô phản bác: “Cái gì mà thêm thời gian với chả thêm thời gian, chúng chia tay … Không đúng, trêu hoa ghẹo cỏ? Em trêu ai nào?”
Giang Tùy Châu nhàn nhạt : “Em mà trêu ghẹo thì cũng tự dán lấy.”
“… Thế thì liên quan gì đến em.” Quan Hề lườm , khi hiểu vấn đề cô liền cố ý chọc tức , “Ai cũng quyền theo đuổi khác, thể bỏ em, nhưng khác theo đuổi em. Ai da bỏ , với mấy cái cũng chẳng hiểu, căn bản chẳng theo đuổi khác là gì.”
Điều thì cô thật, hai đến với bỏ luôn qua giai đoạn tán tỉnh quen, trực tiếp bò lên giường.
“Em theo đuổi em?” Giang Tùy Châu im lặng hồi lâu cuối cùng hỏi .
“Hử??? …Nào .”
“Có thể thử xem.”
“…”
Quan Hề đơ mất hai giây, rõ ràng cô đang chế nhạo mà! Năng lực hiểu của vấn đề hả? Lúc Giang Tùy Châu học tiểu học đúp môn hiểu !
“Hề Hề, lên sàn nhảy , …” lúc , Lãng Ninh Y từ sàn nhảy chạy xuống, trong ghế lô liền thấy Giang Tùy Châu, lời còn hết liền nghẹn giữa cổ họng.
Quan Hề thấy cô nàng đến như thấy cọng rơm cứu mạng, cô bật dậy kéo Lãng Ninh Y chạy mất, “Được, mau!”
Lãng Ninh Y: “Anh …”
“Chuồn mau…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-106.html.]
Giang Tùy Châu vẫn nguyên tại chỗ, dõi theo Quan Hề đến khi dần khuất bóng.
Hôm nay Quan Hề mặc một chiếc váy đen ngắn bó , eo còn thắt một chiếc đai chững chạc cực kỳ quyến rũ. Dáng của cô cộng thêm loại trang phục quả là hấp dẫn c.h.ế.t , lồi vểnh, chân dài thẳng tắp khiến chú ý đến cũng khó.
Giang Tùy Châu nhíu mày, cố gắng áp chế suy nghĩ “Đóng gói xách về”, đầu con trai đang cạnh – Trương Tiến.
Âm nhạc trong quán bar ầm ĩ, Giang Tùy Châu ghé sát tai Quan Hề chuyện nên Trương Tiến thấy gì. Vậy nên khi bắt gặp ánh mắt Giang Tùy Châu, m.ô.n.g lung .
Giang Tùy Châu: “Anh quen cô quen từ .”
Trương Tiến liền đang nhắc tới Quan Hề, “ , mới quen Quan Hề.”
Giang Tùy Châu: “Anh theo đuổi cô ?”
Trương Tiến sững sờ, ngờ hỏi thẳng như .
Thật lúc khi Lãng Ninh Y sẽ giới thiệu bạn cho vẫn suy nghĩ nhiều, nhưng hôm nay khi thấy Quan Hề cô cuốn hút, trong lòng khỏi nảy vài ý tưởng.
“Cái , chắc đúng thế.” Trương Tiến , “Quan Hề xinh như , tính cách cũng .”
“Tính cách cũng ?” Giang Tùy Châu nhếch mép, “ quen cô từ lâu, nếu mà theo đuổi cô , bằng để kể cho vài chuyện, để hiểu thêm về Quan Hề?”
Cái cầu còn , Trương Tiến gật đầu lia lịa: “Tốt quá, đội ơn em.”
Giang Tùy Châu ừ một tiếng, bình tĩnh : “Cô công nhận xinh xắn, nhưng tính tình lắm. Ừm… Phải là cực kỳ , dễ khiến phát cáu.”
Trương Tiến: “… Hả?”
Giang Tùy Châu tiếp tục : “Tính tình đại tiểu thư mà, giờ cô một khác dám bảo hai, chuyện nể nang ai bao giờ, cũng mắng mỏ khác, chuẩn tinh thần cô mắng mà dám đáp trả.”
“…. Cái , ờ thì ai cũng lúc tức giận cả.” Trương Tiến khan, miễn cưỡng , “Người mà, mắc tính cũng dễ hiểu, con gái nào chả dỗ.”
“, chuẩn đấy.” Giang Tùy Châu ngẫm nghĩ một lát : “Cách dỗ cô đơn giản.”
Mắt Trương Tiến sáng lên, cuối cùng cũng mấy lời ích.
“Thật hả? Dỗ thế nào?”
“Bỏ tiền là , mua túi xách mua đồng hồ mua trang sức để dỗ cô . Tất nhiên là mua một hai cái là mua mấy nhãn hiệu bình thường.” Giang Tùy Châu , “Anh xem bạn trai cũ của cô dỗ như thế nào ? từng kể, để kể cho .”
……