Quan Hề vấn đề đột nhiên xuất hiện cho ngây , tuy cô suy nghĩ chuyện từ lâu, nhưng về xảy quá nhiều chuyện linh tinh khiến cô quên béng mất.
Quan Hề: “Chuyện …”
Giang Tùy Châu cô : “Việc chúng con tự tính toán riêng, cần can thiệp nhiều.”
Lý Nguyên Anh: “Kết hôn chuyện nhỏ, cần chuẩn nhiều việc, nếu tính toán bắt đầu từ sớm.”
Giang Tùy Châu: “Con .”
Bà Lý Nguyên Anh và Giang Tùy Châu đều thuộc kiểu thích nhiều, chủ đề gì để nên bầu khí liền lạnh dần.
Tình cảnh bây giờ im lặng đến mức ngại ngùng.
Ánh mắt Quan Hề ngừng hiệu cho Giang Tùy Châu, cô thích nhất là tiếp bậc trưởng bối nghiêm túc quá, ở bên nhà cô mà gặp trưởng bối quy củ thế cô chỉ chào câu chuồn lẹ.
Giang Tùy Châu nhận tín hiệu, nhanh chóng lệnh đuổi khách: “Mẹ còn chuyện gì nữa .”
“Không còn, về đây.” Lý Nguyên Anh đặt cốc nước xuống, “Con tiễn xuống nhà .”
Giang Tùy Châu chắc chắn bà Lý Nguyên Anh còn chuyện , dậy dặn dò Quan Hề: “Em tự chơi nhé, lát về.”
Quan Hề lườm một cái, gì mà tự chơi nhé, mặt mà linh tinh gì …
“Bác gái thong thả ạ, tới con đến nhà thăm bác .” Quan Hề ngoan ngoãn chào.
Ngoài mặt thì như nhưng thực tế chẳng ý tứ gì là sẽ đến thăm cả.
Lý Nguyên Anh: “Được.”
Giang Tùy Châu tiễn bà Lý Nguyên Anh cửa.
Thang máy xuống, Lý Nguyên Anh : “Con với Hề Hề về với từ khi nào?”
Chuyện chia tay qua mắt bà Lý Nguyên Anh, nên Giang Tùy Châu cũng phủ nhận: “Mới đây.”
“Mẹ cho rằng con chia tay là chia tay hẳn.”
Giang Tùy Châu: “Chẳng lẽ mong con ở bên cô ?”
Lý Nguyên Anh: “Tất nhiên .”
Lý Nguyên Anh con trai nhà , tuy bà và con trai thiết như những cặp con bình thường khác, nhưng dù cũng là đứa con mang nặng đẻ đau, bà tự nhận vô cùng hiểu con trai .
Hồi nhỏ theo bố học tường tận cách hành xử lạnh lùng, bà vẫn luôn nghĩ rằng phương diện tình cảm cũng sẽ lạnh nhạt y như bố.
“Vì Quan Hề vẫn còn là Quan Hề của nhà họ Quan nên con mới theo đuổi con bé?” Lý Nguyên Anh vẫn hỏi tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-131.html.]
Thang máy xuống đến nơi, Giang Tùy Châu bước ngoài dừng , : “Cô Quan Hề thì con vẫn cô về.”
Lý Nguyên Anh giật , bà ngờ Giang Tùy Châu cũng loại lời : “Con yêu con bé Quan Hề .”
Giang Tùy Châu gì, ngầm thừa nhận.
Lý Nguyên Anh: “Con bé yêu con .”
Mặt Giang Tùy Châu vô cùng bình tĩnh: “Cái quan trọng .”
Anh , cũng ngầm thừa nhận mà hỏi bà.
Vì ngay lúc trong tim cũng đáp án chính xác, khi Quan Hề đề nghị chia tay liền dỗ cô về.
Cô quen ở bên cũng thích , điều thể nhận thấy.
là yêu , yêu đến .
Anh cũng so đo nhiều, chỉ cảm thấy cô đồng ý về là . Anh cho cô thứ cô , để cô thể ngoan ngoãn ở bên .
Mãi mãi đừng câu rời xa .
Lý Nguyên Anh: “Được , hai đứa ở bên là chuyện của hai đứa.”
Giang Tùy Châu đáp: “Nếu là chuyện của chúng con thì từ đừng nhắc đến nữa, chuyện kết hôn cô lúc nào thì , con theo ý của cô .”
Lý Nguyên Anh: “ nếu các con ở bên thì kết hôn sớm cũng .”
Giang Tùy Châu: “Mẹ gấp gì.”
Lý Nguyên Anh: “Sức khỏe của bố con càng ngày càng chẳng , hai trai của con mấy ngày nay âm thầm động chân động tay, chuyện chúng nó đang theo dõi con cần con cũng đấy. Nên con với Quan Hề kết hôn sớm một chút, bây giờ lưng con bé ông Quan Hồng chống đỡ, lợi cho con.”
Ánh mắt Giang Tùy Châu lạnh lẽo: “Con để cô dính líu mấy chuyện .”
“Con…”
“Việc kết hôn chúng con sẽ bàn , cần nhắc cũng cần lo nhiều.” Giang Tùy Châu bước thang máy, cực kỳ lạnh nhạt chào, “Mẹ về cẩn thận.”
…
Lúc Giang Tùy Châu về đến nhà Quan Hề vẫn sô pha ăn đồ ăn vặt. Cô thấy về liền ngoắc ngón tay: “Mẹ gì .”
Giang Tùy Châu xuống bên cạnh cô: “Không gì.”
Quan Hề mỗi miếng nhai một viên kẹo: “Này… Anh giống kiệm lời thật đấy. thỉnh thoảng một câu em tiếp lời thế nào.”
“Không tiếp thì cần tiếp nữa.” Giang Tùy Châu , “Em cần nhọc công lấy lòng bà .”