Khoảng thời gian chườm đá lạnh ngắn cũng ngắn, cả một phòng trang điểm im lặng như tờ, ngoại trừ giọng ai oán mấy vui vẻ của Quan Hề còn một âm thanh nào khác.
Qua một lúc Giang Tùy Châu mới buông lỏng tay. lúc , một tràng tiếng gõ cửa phá vỡ bầu khí yên ắng trong phòng trang điểm. Lý Thiến giật , vội vã mở cửa.
“Cho hỏi tìm ai ?”
Người ngoài cửa mỉm Lý Thiến, ý chỉ trong phòng: “Giang tổng.”
Lý Thiến: “À… Ở trong phòng, mời .”
“Không cần .” Chu Hạo nguyên động đậy.
động tĩnh bên của thu hút sự chú ý của ở trong phòng, Giang Tùy Châu sang bên đó, gói viên đá ném thùng rác, với Quan Hề: “Anh ở ngoài đợi em, lấy đồ xong luôn nhé.”
“Ừ.”
Giang Tùy Châu dậy ngoài, Quan Hề sờ bên má mát rượi dọn đồ của trong túi xách.
Lúc hai Lý Thiến và Tề Phi Phi mới dám bước tới.
Lý Thiến: “Quan Hề, là Giang Tùy Châu đó hả! Sao đến đây, hai , hai là…”
“Hai là một đôi hả!” Tề Phi Phi kìm nén trái tim đang kích động : “Trời ơi, cô , đối xử với cô quá. Thế nên, mấy cái tin tức mạng là giả ?!”
Uông Thanh sắc mặt xanh mét của Triệu Hiểu Nhu : “Tất nhiên là giả , cũng là ai đó, chụp mấy tấm hình bắt đầu đồn nhảm. Quan Hề với Giang tổng ở bên từ lâu, đến bước bàn chuyện cưới xin .”
Lý Thiến kinh ngạc: “Thật hả chị?!”
Uông Thanh: “Thật đó, chính miệng Giang tổng luôn, Quan Hề là vị hôn thê của .”
“Mẹ ơi…” Lý Thiến đáp: “Mặc dù kinh ngạc! trông hai cũng xứng đôi lắm!”
Tâm tình Quan Hề vỏ chai nước khoáng ném trúng lắm, thấy thế cũng chỉ bật .
Tề Phi Phi với Lý Thiến vẫn một màn ngoài , thậm chí kích động quá quên béng hỏi “Sao chườm mặt”: “Aizz, thì… Quan Hề, chúng ở sân khấu linh tinh cô đừng để ý nhé, chúng chỉ đùa vui thôi!”
“Phải đó đó, cái mà Giang tổng chúng như … Mất mặt c.h.ế.t mất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-158.html.]
“Yên tâm , coi là thật .” Quan Hề dọn xong đồ liền dậy, “Ờm còn việc , về nhé, hẹn gặp.”
“Ừ ừ !”
Bóng lưng mặc lễ phục thướt tha mất hút cánh cửa.
Tề Phi Phi thấy vẫn còn cảm thán: “Mẹ ơi, may là ở ngoài tán dóc vẫn gì quá đáng lắm.”
Lý Thiến: “Không , xem chừng Quan Hề cũng dễ chuyện, chúng đùa vui cô chẳng để ý .”
“Cũng …” Tề Phi Phi nghĩ ngợi , “Xem mấy cái tin tức đó là giả thật , xem phản ứng của Giang Tùy Châu kìa, mà còn đối xử với cô bao.”
Lý Thiến: “Giả là cái chắc, Giang Tùy Châu thể theo mấy nữa, vấn đề về thần kinh .”
Triệu Hiểu Nhu bên thấy câu như thể vả mặt ngay tại trận, tuy Quan Hề gì với cô , nhưng ánh mắt lúc cô bước cửa dọa cô một trận.
Đó chính là ánh mắt kiểu “Trong lòng rõ nhưng cũng chẳng đáng để tranh cãi với cô”.
“Ái chà, nãy thấy cảnh Giang Tùy Châu chườm đá cho Quan Hề , ngọt c.h.ế.t !”
“Đợi ? Sao chườm đá hả?”
“À… Không nữa, chắc sưng mặt ?”
“Ấy cũng hỏi xem!”
“Ban nãy hoảng quá trời, quên béng luôn!”
Hai Lý Thiến và Tề Phi Phi vẫn còn đang hứng chí bàn tán chuyện của Giang Tùy Châu và Quan Hề, nhưng sắc mặt của Triệu Hiểu Nhu càng ngày càng kém.
Những bức ảnh mạng là cô chụp, ban đầu lúc ở tầng hầm để xe lúc cô thấy Quan Hề và Du tổng mật, xong Quan Hề lên xe của Du tổng liền chụp ảnh video , lúc đó cô nghĩ, hai chắc chắn điều mờ ám!
Sau vụ , cô còn cố tình bảo quen trong phòng việc để mắt tới Quan Hề nhiều hơn, về đó với cô chụp tấm hình Quan Hề bước lên xe của trai lạ, mà khi đó bám theo còn phát hiện hai cùng một tiểu khu.
Nắm mấy tin tức , cô còn thể giữ chứ.
Cô và Quan Hề đều là blogger du lịch, nhưng từ khi Quan Hề xuất hiện, nhiều tài nguyên trong phòng việc đều cô (Quan Hề) lấy mất, mà dần dần nhân khí của Quan Hề vượt mặt cô . Tình huống nghiêng trời lệch đất thế xảy trong thời gian ngắn như , cô thể nuốt nổi cục tức .
Thế nên cô nghĩ kỹ , hôm nay trong ngày lễ lớn thế sẽ cho tung tin tức đó …