Quán lên món nhanh, món ăn lên hết Ngụy Tu Dương liền tự giác cầm muôi nhúng thức ăn nồi nước lẩu.
“Gần đây chị sống cùng với Quan Oánh .” Ngụy Tu Dương hỏi.
Quan Hề: “À… cũng tàm tạm.”
“Chị thấy chị khó ở ?”
Quan Hề còn nuốt miếng thịt dê xuống liền trừng mắt : “Nói vớ vẩn gì đấy, hỏi chị cảm thấy chị khó ở ?”
“Chị khó ở em , nhưng em rõ tính cách của chị, mới quen sẽ chị dọa xanh mặt chứ?”
Quan Hề: “…” Trầm mặc nuốt miếng thịt.
Ngụy Tu Dương như thấy, vớt thêm cho cô mấy miếng thịt dê: “Cái tính của chị thì chỉ em… bọn em mấy quen từ mới chịu đựng thôi.”
“Xéo.”
Ngụy Tu Dương : “À , Quan Oánh đến nhà ông bà nội lắm, chị .”
Ông bà nội của chính là ông bà ngoại của cô.
“Ừ, thì ?”
Ngụy Tu Dương: “Chị xem lạ , ông bà nội cũng nhiệt tình với chị lắm, mỗi năm cùng lắm chị gặp ông bà một , nhưng đến lượt Quan Oánh thì ông bà xem như cháu gái bảo bối .”
Ngụy Tu Dương ngọn ngành, chỉ cảm thấy lạ.
Quan Hề liền hiểu ngay, cô chỉ nghĩ đơn giản là ông bà ngoại thích , nhưng bây giờ rõ ràng . Hai mươi mấy năm nay ông bà nhiệt tình với cô là do cô cháu gái ruột của họ.
Còn vì gì nữa.
Cũng đúng thôi.
“Chắc do ngoan hiền, hợp với ông bà đó.” Quan Hề lạnh nhạt .
Ngụy Tu Dương càng thấy lạ hơn: “Thế .”
“Ừ ừ ừ, đừng chuyện nữa, mau bảo dọn đĩa vỏ tôm .”
“Được.”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-35.html.]
Dạ dày Quan Hề nhỏ, ăn vài miếng thấy no. Cô buông đũa, đợi Ngụy Tu Dương ăn xong tán dóc với .
“Chào chị, đây là món Tâm Ý Ngọt Ngào của cửa tiệm chúng em, mời chị thưởng thức.” Đột nhiên, phục vụ mang một đĩa điểm tâm đến.
Ngụy Tu Dương dừng đũa, đĩa mới mang lên. Là một đĩa bánh ngọt, nền kem trắng còn dùng mứt dâu thành chữ LOVE.
Mi mắt khẽ giật, nhân viên phục vụ: “Ngại quá, chúng gọi món .”
Ngụy Tu Dương trời phú cho khuôn mặt trai, lúc ngẩng đầu lên khiến cô gái đối diện e thẹn đỏ mặt: “À, đây là quà tặng cho chị, hôm nay là Valentine trắng, đôi tình nhân nào đến cửa tiệm cũng tặng.”
“Tình nhân?” Quan Hề đối diện chọc , “Mấy cô cái gì mà đoán chúng là tình nhân , một trai một gái với là thành tình nhân .”
Cô gái bắt đầu ngượng ngập: “Ôi? Hai … Không tình nhân ? Ngại quá ngại quá, , đĩa điểm tâm …”
“Để đó , cứ coi như chúng .” Ngụy Tu Dương với cô gái: “Cảm ơn nhiều.”
Cô gái thấy với liền sửng sốt một lúc, mặt đỏ tai hồng rời .
“Thu liễm chút, mặt chỉ thiếu điều lên mấy chữ “ phóng túng” thôi.”
Ngụy Tu Dương chấp cô, đĩa bánh mặt: “Trông cũng tệ.”
Quan Hề: “Đĩa bánh từ trời rơi xuống, còn cứ coi như chúng ? Ai với , đến chút lợi lộc của quán lẩu cũng tha.”
Ngụy Tu Dương: “Miễn phí cả một đĩa bánh đấy.”
Quan Hề liếc , cô cũng lười mắng thêm: “Vừa ngọt ngấy, chị ăn .”
Ngụy Tu Dương cầm dĩa chọc một miếng bánh kem bỏ miệng: “Em ăn.”
**
Thứ sáu tuần kế tiếp, đếm ngược bảy ngày nữa là quán bar của Chung Linh Phàm khai trương, đặc biệt mời bạn bè đến mở party chúc mừng.
Kim Khai Thành chiều chuộng bà xã, cho cô mở quán bar cũng để cô g.i.ế.c thời gian. Bà xã hưng phấn bừng bừng mở party, cũng đành cho đến trang trí quán bar thành một cái party chính hiệu, còn mời nhiều m.á.u mặt ở Đế đô đến tham gia.
Quán bar ở khu vực phồn hoa, khi qua một cầu thang dài dẫn từ đại sảnh tầng một xuống, còn hai tầng lòng đất nữa. Thạch bích phá cách đủ loại, dự đoán là đến lúc chính thức kinh doanh, nơi sẽ khiến nhầm tưởng đang bước động bàn tơ.
Chẳng qua là mở party chứ quán bar, đèn đóm sáng sủa, âm nhạc du dương, đến nỗi như động bàn tơ.
Chín giờ tối, đến dự tiệc náo nhiệt, tốp năm tốp ba tụ tập ăn uống tán dóc.
Lúc ghế dựa trong quán bar, Quan Hề cùng Chung Linh Phàm và mấy nữa đang chuyện phiếm.