“Vậy khi những cảm xúc liệu nghĩ sẽ rời xa ngôi nhà đó .”
“Có lẽ , nhưng trong lòng cô lúc nào cũng rõ bên nào nặng bên nào nhẹ.” Tạ Diên cô, ánh mắt như thể thấu nỗi lòng cô, “Quan Hề, thật vốn dĩ chúng hề giống , từ nhỏ là con nuôi, nên vẫn luôn rõ ràng bản những gì, chịu đựng những gì. cô thì khác, mãi cô mới chuyện, thời thơ ấu của cô sống trong sự cưng chiều của nhà, nên khi sự thật cô mới càng cảm thấy mất mát, mới thể nào chịu đựng nổi những nỗi tủi hờn đó…”
Quan Hề siết chặt thành cốc: “Ồ…”
“ , trong lòng cô cái gì mới là quan trọng nhất. Ví dụ nếu cô cảm thấy những lợi ích hề quan trọng, những nỗi tủi cô thể chịu đựng nổi thì cô cũng chẳng cần cố chấp bám trụ cái vị trí đó nữa. Hãy quyết định để trái tim cô thể vui vẻ hơn.” Tạ Diên thẳng mắt cô, tiếp: “Vậy nên, cô từ bỏ dự án Nam Sơn là do cô thoát khỏi vùng an của bản cô đúng .”
“Anh đừng kể cho ai hết!” Quan Hề đoán trúng liền căng thẳng, “Đừng kể cho Tống Lê!”
Tạ Diên: “Cô là đừng kể cho Giang Tùy Châu?”
Quan Hề: “…”
Khiếp, con khủng bố thật, đến cái cũng đoán .
Tạ Diên bật : “Cô yên tâm , nhiều chuyện .”
Quan Hề thở phào một : “Cảm ơn ….”
Hai nhắc đến vấn đề nữa, chỉ ăn câu câu chăng bàn bạc về tiến độ dự án.
Có những lúc Tạ Diên âm thầm đánh giá Quan Hề, quả thực bây giờ dáng vẻ của cô khác so với đầu gặp: vẻ rực rỡ kiêu sa mang đậm tính công kích. Anh những xung quanh kể nhiều chuyện về cô, trong mắt , cô kiêu ngạo tùy hứng, cao cao tại thượng, để khác trong mắt.
đáng giá một con nhiều góc độ, giống như bây giờ Tạ Diên cảm thấy, Quan Hề cũng chỉ là một cô gái nội tâm mạnh mẽ nhưng đôi lúc vẫn sẽ hoang mang lo sợ.
**
Tám giờ tối, nhà Giang Tùy Châu đến chơi.
Đây là đầu tiên kể từ khi thương, bà Lý Nguyên Oanh đến thăm.
Giang Tùy Châu sô pha, sai rót cho Lý Nguyên Oanh. Hai nhiều, Giang Tùy Châu cũng tâm tư đón nhận sự quan tâm của , đối với bà đến thăm cũng chỉ cho tròn trách nhiệm của mà thôi.
“Lần chuyện liên quan đến Quan Hề con giải quyết một cách vô cùng thiếu lý trí.” Nói chuyện bâng quơ một hồi Lý Nguyên Anh liền .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-85.html.]
Giang Tùy Châu đáp lời.
Lý Nguyên Anh: “Con từng nghĩ đến việc nếu xảy chuyện ngoài ý , con sẽ trá giá bằng cái mạng của con ? Có đáng ?”
Giang Tùy Châu: “Tất nhiên con thể để bản xảy việc đó.”
Lý Nguyên Anh bật : “Tùy Châu, đây là việc tính xác suất, nhớ con bao giờ đặt bản cảnh nguy hiểm.”
Giang Tùy Châu nhấp một ngụm : “Mẹ gì.”
Lý Nguyên Anh: “Mẹ là, bảo con chia tay con chịu là việc vô cùng nguy hiểm, càng hoang đường hơn.”
“Quyết định của con cần can thiệp quá nhiều, con tự chừng mực.”
Bà Lý Nguyên Anh quả thực cần can thiệp quá nhiều chuyện của Giang Tùy Châu, vì bà coi trọng năng lực của , nhiều lúc bà cũng chỉ im lặng quan sát lạnh lùng phân tích chỉ bảo vài câu, “Tốt nhất con nên rõ ràng bản đang gì.”
“Vâng.”
Lý Nguyên Anh nâng chén lên uống, lát bà hỏi tiếp: “Gần đây Quan Hề vẻ thiết với vị con nuôi nhà họ Tạ ?”
Giang Tùy Châu ngạc nhiên, chắc chắn hỏi : “Tạ Diên?”
Thời gian gần đây nhà họ Tạ ngày càng nổi tiếng trong giới ở Đế đô, bản Tạ Diên cũng săn đón nhiệt tình. Nhắc đến nhà họ Tạ, suy nghĩ đầu tiên của nhiều là con trai ruột mà là con nuôi Tạ Diên.
“Trước khi đến đây ngang qua một nhà hàng, thấy Tạ Diên cùng Quan Hề đang ăn cơm ở đó.” Lý Nguyên Anh nhàn nhạt , “Nếu Quan Hề mà móc nối với bên Tạ Diên thì cũng giúp ích cho con bé hơn.”
Giang Tùy Châu sững sờ một hồi, hỏi : “Chỉ hai họ thôi .”
Vấn đề hai con quan tâm khác .
Lý Nguyên Anh , gật đầu: “Phải.”
Giang Tùy Châu nhíu mày, vẫn quên lúc gọi cô đến nhà , cô đang bận thoát nổi.
……
Quan Hề cảm thấy Tạ Diên là việc gì cũng rõ ràng rành mạch, hiểu bản cái gì, thể chịu đựng cái gì. Mà cũng sai, bản chất hai vốn chẳng giống , cô thể chấp nhận những bất công giống , nhẫn nhịn bao năm chỉ để thuận lợi hơn.