"Cận Ngôn Từ, ..."
Bầu  khí mập mờ  là  ?
" Khương Lập Hạ, là em cầm tay   đấy."
Hai chúng  cứ nắm tay  như thế ,  ai  lời nào,  đến một cửa tiệm, Cận Ngôn Từ dừng bước.
"Là tiệm ." Anh dịu dàng  với .
Ngẩng đầu lên, thấy đó là cửa hàng mà   rủ  đến  ngày lễ tình nhân, lòng chua xót, hóa   vẫn luôn nhớ đến nó.
Anh  nghiêm túc chọn áo khoác cho ,  thể   mắt  của   ,   thử 3 cái mà mỗi cái đều  hợp với váy hôm nay  mặc.
Cô nhân viên vẫn còn  sức chào hàng,   thoáng qua giá,  chút líu lưỡi.
"Đều lấy hết, quét thẻ." Cận Ngôn Từ  chút do dự, đưa thẻ cho nhân viên bán hàng.
   lưng , giật giật góc áo : “Đắt quá, chúng  đừng mua nữa”
“Chỉ cần em thích là .” Anh cất tấm thẻ, nhờ nhân viên bán hàng cắt nhãn của một cái áo  mặc cho , “Em  thể luôn mặc áo khoác của  .”
Ồ, đúng , chiếc áo khoác của    giá hơn mười vạn, mua cho  áo mấy ngàn cũng   quá đáng.
“Anh đưa em về.” Cận Ngôn Từ .
"A? Đến cũng đến ,   xem phim ?" Quy trình hẹn hò thông thường,   xem phim   ăn tối , " mời   xem phim."
"Được." Cận Ngôn Từ  chút kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/choi-tro-that-hay-thach-ban-trai-cu-muon-giup-toi-li-hon/chuong-8.html.]
14.
Chúng  xem một bộ phim tình cảm, khi nam nữ chính hôn ,   chút  hổ liếc Cận Ngôn Từ một cái.
Anh  nghiêm chỉnh,  một chút nào mất tự nhiên mà xem phim.
Khương Lập Hạ, trong đầu ngươi đang suy nghĩ cái gì đó?!  nhanh chóng  , vỗ vỗ  mặt , buộc bản   xem hết bộ phim.
Cho đến khi hết phim,  còn đang mãi suy nghĩ,   tới đoạn hôn môi tại    liếc mắt  Cẩn Ngôn Từ? Thật mất mặt.
Chúng  nắm tay   tự nhiên, Cận Ngôn Từ  vẻ mặt   tự nhiên của , khó hiểu hỏi "Làm  ?"
"Không  gì, chắc là nóng quá, áo khoác mới  chút dày, haha..."  phẩy phẩy áo khoác, cố tỏ  bình tĩnh nhất  thể.
"Như  ." Cận Ngôn Từ trầm ngâm.
  còn tâm trạng để tiếp tục ăn tối nữa, nên  nhờ Cận Ngôn Từ đưa  về. Từ rạp chiếu phim  , trời cũng  tối, Cận Ngôn Từ lấy lý do để một cô gái tự  về  an , nên  đưa  đến tận cửa nhà.
"Đến nhà  , cảm ơn ."
   đóng của,  chống một tay lên cửa, tay  nâng cằm ....
Một lúc lâu ,  mới buông , lau  vết son, "Tối mai  đón em, ngủ sớm ."
Cận Ngôn Từ  xong liền rời ,  hóa đá tại chỗ  xe     xa.
Anh    thể  như ?!  che mặt  ở  giường, nhớ  từng chuyện xảy  hôm nay, giống như một giấc mộng.
Chẳng lẽ ở nước ngoài đều là như  ? Anh  đột nhiên trở nên như , giống như  biến thành  khác.