CHỒNG CON NHẶT VỢ NGƯỜI KHÁC VỀ CHIỀU CHUỘNG, TA HOÀ LY, NHẶT ĐỨA CON KHÁC VỀ NUÔI - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-30 04:39:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một nhóm lặng lẽ khỏi thành, vội vã về phía làng.

 

Tuy nhiên, vận may của chúng quá tệ, bao lâu thì gặp một toán loạn quân nhỏ lẻn phía .

 

Bên họ nhiều, chỉ hơn mười .

 

dân chúng xưa nay vẫn sợ binh lính, dù chúng ba bốn chục , vẫn vô thức dám chống cự.

 

Lòng nóng như lửa đốt.

 

Đột nhiên, trong đám đông hét lớn "Liều c.h.ế.t với bọn giặc !", xông lên.

 

Những còn , ai lanh lợi cũng xông lên theo.

 

Ưu thế về lượng thể hiện rõ.

 

Mọi chuyện lắng xuống, tay cầm hòn đá vẫn run rẩy.

 

Trên hòn đá là máu.

 

hơn chục đó đều c.h.ế.t.

 

Cuối cùng, Lý thẩm kéo một cái: "Mau thôi."

 

Nhóm loạng choạng, cuối cùng cũng núi.

 

Vừa núi, ai họ hàng trong núi thì tự tìm họ hàng, ai họ hàng thì cũng tự tản .

 

Lý thẩm dẫn chúng quanh co khúc khuỷu, chui một hang động trong núi.

 

Vào trong động, mắt là một thế giới khác. Cửa động nhỏ, bên trong động rộng, còn một hồ nước trong vắt.

 

Mấy ngã vật xuống đất, bàn tay dính m.á.u của mà ngẩn , run rẩy.

 

Rất lâu , Lý thẩm mới lẩm bẩm: "Chúng còn sống, , ."

 

Ta và bà , nở một nụ khổ.

 

Đêm khuya, chúng dám đốt lửa.

 

Vất vả cả đêm, đói meo, lấy bánh nướng , định chia cho mỗi một cái.

 

An Thuận chắc là đói quá, trực tiếp lao tới giật.

 

Lý thẩm giật , chút ngại ngùng, vỗ nhẹ m.ô.n.g nó một cái, ngượng giải thích với : "Kiều Nương, đứa cháu của ... đầu óc chút vấn đề... ngươi đừng để ý..."

 

Ta An Thuận đang tự gặm bánh, lắc đầu : "Vốn dĩ là để cùng ăn mà, thẩm thẩm thể đưa cùng là ơn lớn . Đừng những lời như ."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Lý thẩm , lấy cả bánh ngô lẫn bánh mì ngũ cốc của , chia cho mỗi một cái.

 

Trước khi ngủ, Xuân Nương vệ sinh.

 

Lý thẩm An Thuận động, cũng cho nàng ngoài, chỉ tay trong động: "Vào trong đó mà , giờ , thể câu nệ nhiều như ."

 

Xuân Nương gật đầu, mò mẫm trong.

 

Chẳng bao lâu, từ sâu trong động vọng một tiếng kêu t.h.ả.m thiết, chính là giọng của Xuân Nương.

 

Ta còn kịp phản ứng, Lý thẩm nhét An Thuận lòng , vội vã chạy về phía tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Xuân Nương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-con-nhat-vo-nguoi-khac-ve-chieu-chuong-ta-hoa-ly-nhat-dua-con-khac-ve-nuoi/chuong-3.html.]

 

Lòng thắt , đeo túi lên lưng, rút con d.a.o găm vẫn buộc ở mắt cá chân , ôm An Thuận định tới.

 

Suy nghĩ một chút, cái miệng hang hẹp, c.ắ.n răng đốt một bó đuốc.

 

Khi chạy tới, Xuân Nương ngã xuống đất, sống c.h.ế.t.

 

Lý thẩm đang vật lộn với một đàn ông cao gầy.

 

Ta siết chặt con d.a.o găm trong tay, đặt An Thuận sang một bên, lấy từ trong túi nửa cái bánh nhét tay nó: "An Thuận ngoan, đợi ở đây, dì giúp bà con."

 

Mặc kệ An Thuận hiểu , cầm con d.a.o găm lao tới.

 

khi đến gần, hai đang quấn lấy vật lộn, dám tay.

 

Cuối cùng, thấy đôi chân của đàn ông, c.ắ.n chặt răng, tìm cơ hội đ.â.m một nhát d.a.o đó.

 

Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên, đàn ông buông tay, kêu la ôm lấy chân .

 

Lý thẩm cũng nhân cơ hội vùng vẫy thoát , hòn đá nắm trong tay đập đầu đàn ông.

 

Bụp...Bụp...Bụp.

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng nhỏ.

 

Đồng thời, chạy tới ôm lấy Xuân Nương.

 

Trán Xuân Nương vỡ một lỗ lớn, m.á.u chảy ròng ròng, hoảng loạn, gọi Lý thẩm: "Thẩm thẩm, thẩm thẩm, mau qua xem Xuân Nương, xem Xuân Nương ..."

 

Lý thẩm dường như tỉnh , gần như bò tới ôm Xuân Nương lòng, thấy Xuân Nương thở nhiều hơn hít , nức nở: "Con ơi..."

 

Ta vội vàng bịt miệng Lý thẩm , nhanh chóng lục túi, run rẩy lấy t.h.u.ố.c kim sang rắc lên vết thương của Xuân Nương, tay quá run, đổ mất ít thuốc. Mãi mới rắc xong thuốc, xé áo lót sạch sẽ để băng bó vết thương cho nàng.

 

"Thẩm thẩm, , Xuân Nương chắc chắn ..." Ta lẩm bẩm.

 

Không cho Lý thẩm , cho chính .

 

An Thuận ăn xong bánh, cảm nhận điều gì, lúc cũng chạy đến ngừng gọi , ôm.

 

Ta vội vàng ôm lấy nó, nhẹ nhàng bịt miệng nó , lấy bánh dỗ dành nó.

 

lúc nó cũng cần bánh nữa, chỉ một mực , tiếng cuối cùng cũng nhỏ dần.

 

Xuân Nương cuối cùng vẫn cứu , chỉ hơn nửa canh giờ, tắt thở.

 

Lý thẩm bình tĩnh hơn vài phần.

 

mặt trắng bệch, ngẩn ngơ , dù cũng c.h.ế.t, c.h.ế.t như cũng , chịu khổ nữa, chỉ tiếc mấy loại t.h.u.ố.c của .

 

Ta mặt , mắt đỏ hoe.

 

Lý thẩm chỉnh quần áo cho Xuân Nương, dùng nước trong hồ lau sạch vết m.á.u mặt nàng , đặt nàng xuống đất.

 

Sau đó Lý thẩm cầm một hòn đá to bằng miệng bát, cầm bó đuốc trong động.

 

Ta chút yên tâm, đặt An Thuận đang đến ngủ say chỗ khuất gió, theo.

 

Ta Lý thẩm đập đầu đó từng nhát, từng nhát, m.á.u b.ắ.n tung tóe...

 

 

Loading...