CHỒNG CON NHẶT VỢ NGƯỜI KHÁC VỀ CHIỀU CHUỘNG, TA HOÀ LY, NHẶT ĐỨA CON KHÁC VỀ NUÔI - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-11-30 04:39:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoá đó tới chỉ là một toán nhỏ phản tặc, nhưng vì binh lính triều đình tháo chạy, nên thành cướp bóc, đốt g.i.ế.c sạch; đó những tên giặc dường như kéo về phương Bắc.

 

Cùng ngày, về hang động, đưa An Thuận xuống núi.

 

Ta nhớ những lời Lý Cố đó, mò mẫm đến cổng thành, những t.h.i t.h.ể la liệt đất, hít một lạnh.

 

Xem , cái thành nhỏ , mấy ngày nay quan phủ ai quản lý.

 

Dặn dò An Thuận cẩn thận, lật từng t.h.i t.h.ể một.

 

Cuối cùng, thấy Lý thúc.

 

Ông c.h.ế.t thảm.

 

Ta nhắm mắt .

 

An Thuận đột nhiên chạy đến, kéo tay Lý thúc: "Ông ngoại, đầu ông bay mất ? An Thuận giúp ông nhặt về."

 

Thằng bé thực sự nhặt cái đầu về.

 

Ta suy nghĩ một lát, lấy kim chỉ , run rẩy tay khâu từng chút một cái đầu của Lý thúc .

 

Lúc An Thuận mới khúc khích : "Ông ngoại, ông thế mới . Mau dậy , dẫn Thuận t.ử mua kẹo."

 

dù thằng bé lay lắc thế nào, Lý thúc cũng thể dậy nữa.

 

Thậm chí những con ruồi bay lượn t.h.i t.h.ể ông.

 

Ta màng đến mùi hôi thối, nhặt một tấm chiếu rách cuộn t.h.i t.h.ể Lý thúc kéo ngoài.

 

Cuối cùng cũng tìm một chỗ vắng vẻ.

 

Ta đào hố nửa chừng, An Thuận chạy đến hỏi : "Mẹ, đào hố xong cũng chôn ông ? Giống như chôn và bà ?"

 

Thằng bé vẫn nhớ Xuân Nương.

 

Cổ họng nghẹn , một lúc lâu , mới nhẹ nhàng "ừm" một tiếng.

 

An Thuận im lặng một lúc, chạy đến, giúp đào hố, giúp chôn xuống.

 

Cuối cùng, thậm chí cần chỉ bảo, thằng bé cũng tự dập ba cái đầu mộ Lý thúc.

 

Ta xoa đầu thằng bé: "An Thuận ngoan lắm."

 

thằng bé ôm chặt lấy chân : "Mẹ, An Thuận ngoan, đừng bỏ rơi con."

 

Ta nhớ cảnh tượng ngày đó, An Thuận nắm chặt hòn đá liều mạng vì , những giọt nước mắt kìm nén bấy lâu cuối cùng cũng rơi xuống, ôm chặt thằng bé lòng: "An Thuận yên tâm, sẽ bỏ rơi con. Sau , chỉ hai con sống cùng thôi."

 

***

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-con-nhat-vo-nguoi-khac-ve-chieu-chuong-ta-hoa-ly-nhat-dua-con-khac-ve-nuoi/chuong-7.html.]

Ta đưa An Thuận lăn quần áo trong đất hết đến khác, bôi bùn bẩn lên mặt hết đến khác, trở thành bộ dạng nhếch nhác nhất thể, trộn đám tị nạn.

 

Rời khỏi thành Thanh Châu, chúng tiếp tục về phía nam.

 

Trên còn lương khô, chỉ còn ít khoai mì đào trong núi. Trên đường , chúng ăn hết khoai mì thì đào rễ cỏ, căn bản dám để lộ những lá vàng giấu trong quần áo.

 

Thỉnh thoảng, chúng lục lọi túi áo của c.h.ế.t, nếu tìm chút đồ ăn, thể cầm cự thêm vài ngày.

 

Cuộc sống cứ thế mà cầm cự qua ngày.

 

Trên đường, Nhiếp Chính Vương chịu nổi sự tàn bạo của hoàng đế, trực tiếp lật đổ hoàng đế và tự lên ngôi, dẫn dọn dẹp những kẻ tạo phản.

 

Loạn lạc binh đao dừng ở phía bắc, lan xuống phía nam.

 

Ta đưa An Thuận theo đám tị nạn một thành phố nhỏ ở phía nam, theo sự sắp xếp của huyện lệnh, xưởng thêu việc.

 

Miền Nam thật .

 

Không còn hạn hán, còn chiến tranh.

 

Có những hạt lúa trĩu bông, những con cá bơi lội tung tăng, và cả những con tôm mà từng thấy.

 

Sau năm ngày việc, nhờ chủ quán thuê cho một căn nhà nhỏ, cùng An Thuận dọn đó.

 

Tối hôm đó, khi nấu nước cho An Thuận tắm, thằng bé cương quyết chịu để giặt vứt bỏ quần áo bẩn của nó.

 

Ta kiên nhẫn hỏi nó lý do.

 

Nó ấp úng một lúc lâu, mới : "Mẹ con bảo, đồ trong áo là để con mua bánh ăn. Không cho ai cả."

 

Lúc đó mới hiểu, chắc là Xuân Nương để cho đứa bé tiền cuối cùng để phòng .

 

Ta dỗ dành mãi nửa ngày, nó mới chịu đưa áo cho . Sau đó, tìm thấy ba lá vàng trong đường may của áo.

 

Ta gộp những lá vàng của với ba lá vàng đó, và vài tháng , âm thầm mua ruộng đất, đăng ký ruộng đất đó tên An Thuận. Sau đó mua một cô bé hầu gái hiền lành, thật thà về.

 

Ba tháng , mang theo một bản vẽ và mẫu đặc biệt đến tìm chủ tiệm thêu, và thương lượng với ông một mối ăn.

 

Cuộc sống dần trở nên dư dả hơn.

 

Ta lấy lá vàng còn khi mua đất, mua một căn nhà nhỏ, mua thêm một cô bé hầu gái, cùng An Thuận chuyển nhà.

 

Căn nhà nhỏ sửa sang , trồng loại lan mà yêu thích nhất.

 

Kiếm tiền, cũng còn khổ sở nữa, mua chiếc quạt tròn hình hoa đào mà hằng mong ước. Tuy chiếc quạt năm đó, nhưng dù cũng lấp đầy cái lỗ trống trong lòng .

 

Ta còn dẫn An Thuận ăn kẹo hồ lô, một mua mười que, nó năm que năm que. Ăn xong ngày hôm An Thuận đau răng, dẫn nó gặp đại phu, hỏi nó còn tham ăn nữa . Nó hì hì cũng tham ăn.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Ta dẫn An Thuận và cô bé hầu gái lên núi hái nhiều loại thảo d.ư.ợ.c quý hiếm chỉ ở phương Nam năm đó, phơi khô cất trong nhà.

 

 

Loading...