Đến phương Nam mới , quả thật loại thảo d.ư.ợ.c ở cũng . Chỉ tiếc là năm đó chúng ở phương Bắc, cuối cùng là với cha .
Thời gian trôi chậm, nuông chiều trở thành cô tiểu thư cành vàng lá ngọc của nhà tú tài ngày xuất giá.
***
Lý Cố và Lý Hành xuất hiện mặt nữa là nửa năm.
Lần , thấy Kiều Uẩn Nương.
"Kiều Nương, sai . Lúc nên cứ che chở Uẩn Nương, để nàng chịu nhiều tủi hờn và khổ sở như . Xin nàng tha thứ cho , ? Sau , ba chúng sẽ sống với ."
Lý Cố , vẻ mặt tình sâu nghĩa nặng.
chẳng thèm , hất một chậu nước bẩn , vẻ mặt bình thản : "Lý Cố, đưa thư hòa ly cho ngươi . Ta và các còn bất cứ liên quan gì nữa, xin mời về ."
Lý Cố chịu .
Lý Hành cũng lóc gọi .
hề mềm lòng chút nào.
Ta ngờ Lý Cố mặt dày đến thế, ngày nào cũng đợi cửa nhà . Ta đến tiệm thêu, cũng đến; đến chợ, cũng đến; cũng theo.
Hàng xóm láng giềng bắt đầu xôn xao bàn tán.
Sáng sớm hôm đó, khi Lý Cố một nữa theo , , dồn hết sức tát cho một bạt tai.
Lý Cố tránh.
Hắn với , hơn một năm nay vẫn luôn tìm .
Hắn , ngày đó rời khỏi hang động, liền khắp nơi tìm , sợ sói núi ăn thịt, cũng sợ gặp những kẻ cướp loạn, còn sợ c.h.ế.t.
Hắn còn , Uẩn Nương c.h.ế.t , nàng sống những ngày tháng thấp thỏm lo sợ như , chủ động theo một quan lớn trong thành, nhưng quan lớn tiện tay thưởng cho thuộc hạ. Ngày hôm , t.h.i t.h.ể nàng vứt ở bãi tha ma.
Hắn , chuyện đây là sai, , nguyện đền bù cho gấp trăm , nghìn .
Trên mặt Lý Cố đầy vẻ đau khổ, hốc mắt thậm chí cũng đỏ hoe.
Lý Hành bên cạnh ôm chân nức nở: "Mẹ ơi, con chỉ của con thôi, đừng bỏ Hành nhi mà... hu hu..."
Ta họ, lâu lâu gì, cũng động đậy.
Cuối cùng, cả hai đều im lặng.
"Kiều Nương..." Nước mắt Lý Cố rơi xuống, với vẻ mặt thận trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-con-nhat-vo-nguoi-khac-ve-chieu-chuong-ta-hoa-ly-nhat-dua-con-khac-ve-nuoi/chuong-8.html.]
Ta từng thấy vẻ mặt như , nhưng trong lòng hề gợn sóng.
Ta thản nhiên : "Ngày đó, khi loạn quân thành, đang ở bên đường. Ta thấy ngươi che chở Kiều Uẩn Nương nhà, đóng cửa . Sau đó, lợi dụng lúc hỗn loạn, chạy về nhà. cửa chốt từ bên trong, dù đập cửa thế nào cũng ai mở."
Vẻ mặt Lý Cố cứng , đó đau khổ ôm mặt, xổm xuống đất thút thít.
Ta tiếp tục : "Nếu ngươi còn một chút lương tâm, thì đừng phiền cuộc sống yên bình của nữa. Lý Cố, phu thê chín năm, cộng thêm mạng sống của cha , nợ nhà họ Lý của các , nhà họ Vệ của trả hết ."
Ta đang định rời , thì thấy An Thuận đột nhiên lao như một quả pháo nhỏ.
Nó kéo phía , vẻ mặt tức giận Lý Cố và Lý Hành, quát mặt họ: "Cút ! Không bắt nạt của ."
An Thuận trong nửa năm nay lớn nhanh, thêm chăm sóc ăn uống kỹ lưỡng, thoáng cái cao hơn một chút.
Lúc , nó che chở phía , ngây một lúc, cảm thấy ấm áp trong lòng.
Đang định chuyện, thì Lý Hành xông lên đẩy An Thuận.
An Thuận phản ứng đẩy nó một cái, nó ngã xuống đất.
Lý Hành òa lên: "Mẹ ơi, thật sự cần con nữa ? Con mới là con trai của . Cái thằng ngốc con trai của ."
An Thuận dường như ngây , đầu : "Mẹ ơi, cũng gọi là ? Hắn là của con ?"
Ta dùng khăn lau mồ hôi trán cho nó, nắm tay nó nhà: "Không, quen , lẽ nhận nhầm ."
An Thuận nắm c.h.ặ.t t.a.y .
Phía , là tiếng xé lòng của Lý Hành: "Mẹ ơi, tại , tại đối xử với con như ?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
***
Ta phát hiện An Thuận hứng thú với các công việc thủ công liên quan đến nghề mộc và nghề đan lát.
Sau khi hỏi ý kiến của An Thuận, gửi nó đến xưởng mộc để học nghề.
Không vì tận mắt chứng kiến nhất qua đời mà kích động , An Thuận giờ đây tuy phần lớn thời gian vẫn ngây ngốc, nhưng còn ngu ngơ như nữa.
Điều giúp bớt việc, cũng khiến phần nào an ủi trong lòng.
Sau ngày đó, Lý Cố còn đến chặn đường nữa.
Lý Hành đến một nữa, vẫn lóc hỏi câu tại đối xử với nó như , với thái độ hỏi câu trả lời thì chịu bỏ cuộc.
Ta Lý Hành, thở dài một tiếng: "Lý Hành, chính con , con Kiều Uẩn Nương của con."
Nó hoảng sợ: "Không , con... con chỉ bừa thôi, con vẫn còn là trẻ con mà ..."