Chồng Của Tôi Là Người Cổ Đại [Cổ xuyên kim] - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:34:30
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe Đỗ Hạ , lòng Tống Gia Ngôn cũng giật : “Nàng qua ?”
Trước đó khi trò chuyện, Tống Gia Ngôn Đỗ Hạ .
Triều đại Khánh là thế giới mà nàng đến, nên Tống Gia Ngôn căn bản hề nghĩ rằng hai thế giới của bọn họ thể những nhân vật trùng lặp.
Đỗ Hạ chút chắc chắn mà lắc đầu: “Ta cũng nhớ rõ nữa, Hoa Hạ ngàn năm lịch sử, nổi tiếng thực sự quá nhiều, lẽ là trùng tên cũng chừng, chờ về lên mạng tra cứu là sẽ .”
Tống Gia Ngôn cẩn thận cuộn tranh , gật đầu.
Tống Quốc Công chọn hai bức thư họa, hai bản cổ tịch tặng cho con trai.
Thư họa Tống Gia Ngôn cẩn thận đặt án dài trong phòng, còn cổ tịch thì đặt ngăn kéo đầu giường.
Vì Tống Quốc Công “chịu chi lớn”, Tống Gia Ngôn cũng từ bỏ ý định dùng đồng hồ cây để đổi lấy tự do cho .
Đồng hồ cây thể tặng, thì chỉ thể tặng đồng hồ đeo tay.
May mắn bọn họ mua hai mươi chiếc đồng hồ đeo tay, khi Tống Gia Ngôn nhờ Tần thị giúp và Tống Quốc Công mỗi chọn một chiếc, để dành một chiếc cho nhị tỷ Tống Mẫn Huệ và nhị tỷ phu.
Mười sáu chiếc đồng hồ đeo tay còn , chuẩn mang tất cả cung hiến lên Hoàng thượng.
Chỉ hy vọng Bệ hạ thấy những chiếc đồng hồ đó sẽ vui vẻ, thể thoải mái chấp thuận thỉnh cầu từ chức của .
Tần thị và Tống Gia Ngôn hôm nay định sẽ cung, Đỗ Hạ cung, nên ở Lâm Phong Viện.
Lúc rời , Tần thị lo lắng những tấm vải vóc mang đến Đỗ Hạ cũng sẽ để yên đụng đến, còn quên dặn dò: “Tiểu Hạ, lát nữa chưởng sự phòng thêu sẽ đến đo may áo cho con, con nhớ để nha đầu Vân nhi giúp con trông chừng một chút.”
Đỗ Hạ ý rằng y phục của đủ mặc , nhưng Tần thị dường như nàng gì, căn bản cho nàng cơ hội từ chối, vội vàng kéo Tống Gia Ngôn rời khỏi Lâm Phong Viện khi nàng kịp mở miệng.
Nhìn bóng lưng Tần thị rời như sợ đuổi theo, Vân nhi bên cạnh Đỗ Hạ nhịn che miệng khẽ thành tiếng.
Đỗ Hạ mịt mờ sương khói đầu sang: “Ngươi cái gì?”
Vân nhi vội vàng nhịn nụ mặt, nghiêm chỉnh tán dương Đỗ Hạ: “Ta cô nương tài giỏi đó.”
Đỗ Hạ càng thêm khó hiểu, dám tin chỉ : “Tài giỏi? Ta ?”
Vân nhi gật đầu: “ , nô tỳ chính là cô nương đó. Phu nhân nhà là ai cơ chứ, Quốc Công phu nhân, mẫu của Hoàng hậu, ngoại gia của Thái tử, ở kinh thành , trừ hoàng tộc , ai thấy mà kính trọng ba phần? Duy chỉ cô nương, mới thể khiến phu nhân nhà thận trọng đối đãi như .”
Vân nhi ở chủ viện tuy là đại nha đầu tín nhiệm nhất, nhưng cũng là một trong những nha cấp cao nhất, nếu vị trí đại nha đầu của chủ viện đủ, nàng sớm thăng lên đại nha đầu hạng nhất .
Nếu như , Tần thị lai lịch của Đỗ Hạ cũng sẽ yên tâm để nàng đến chăm sóc (kiêm theo dõi) .
Thế nhưng sáng nay Tần thị đổi chủ ý, bảo Vân nhi chỉ cần phụ trách ăn mặc chải chuốt của Đỗ Hạ, còn những việc khác đều giao cho Tống Hải ( của ) xử lý, nhưng nàng đổi khác đến chăm sóc Đỗ Hạ, điều đó đủ để rõ nàng coi trọng nha Vân nhi đến mức nào.
Nhắc đến chuyện , bản Đỗ Hạ cũng cảm thấy kỳ lạ, nàng nghĩ một lời lẽ đúng mực nào với mẫu của Tống Gia Ngôn, hai chuyện gì quá đáng ở Quốc Công phủ, tại thái độ của Tần thị kỳ lạ đến .
Thế nhưng đợi Đỗ Hạ nghĩ nhiều, chưởng sự phòng thêu dẫn theo hai thợ thêu và các công cụ đo đến Lâm Phong Viện.
Quả nhiên là chưởng sự của Quốc Công phủ, năng lực chấp hành thật chẳng gì để chê.
Những chuyện tiếp theo Đỗ Hạ cũng cần động não, nàng chỉ cần như một khúc gỗ, theo chỉ dẫn của chưởng sự mà đổi tư thế là .
Sau khi chưởng sự phòng thêu ghi chú tất cả các đo của Đỗ Hạ cuốn sổ nhỏ mang theo bên , liền bảo Vân nhi dẫn nàng chọn vải vóc.
Vân nhi ôm tất cả vải vóc trong tủ của Đỗ Hạ đặt lên bàn, chỉ các tấm vải bàn với nữ chưởng sự:
“Lâm nương tử xem bên , đây đều là những tấm vải phu nhân dặn dò may thành y phục cho cô nương. Bà hãy chọn một chút, hết hãy mau chóng may cho cô nương nhà mấy bộ thường phục mùa hè. Nếu thiếu gì bà cứ với , chờ phu nhân về phủ sẽ lấy và đưa đến phòng thêu cho bà.”
Những loại vải vóc Tần thị ban đầu đưa cho Đỗ Hạ đầy đủ, chất liệu như lụa là, the mỏng, gấm vóc, sa tanh, các loại vải khác chất đầy gọn gàng bàn.
Sau khi hỏi rõ sở thích của Đỗ Hạ, Lâm nương tử chọn một vài tấm vải phù hợp, chuẩn may gấp trang phục mùa hè cho nàng .
Khi Lâm nương tử ít nhất may gấp bảy tám bộ váy mới đủ mặc, phản ứng đầu tiên của Đỗ Hạ là lắc đầu từ chối.
Sau nàng còn qua giữa hiện đại và cổ đại, cho dù công bằng một chút, thời gian của nàng và Tống Gia Ngôn chia đôi, trong một năm nàng ít nhất nửa năm ở hiện đại, may nhiều y phục như thực sự quá lãng phí.
Thế nhưng Lâm nương tử thái độ vô cùng kiên quyết, thẳng thừng đây là phối trang cơ bản nhất của tiểu thư khuê các, ở kinh thành, những quý nữ yêu cầu cao một chút, cùng một bộ váy sẽ mặc ngoài thứ hai.
...Cái lý thuyết Đỗ Hạ mà vô cùng quen tai, suy nghĩ kỹ một chút, đây chẳng là nguyên tắc giới thượng lưu hiện đại tuân thủ – cùng một bộ lễ phục sẽ mặc ở nơi công cộng thứ hai đó ?
Ta đức hạnh gì, tài cán gì, mà ngờ trong vô thức đãi ngộ như .
Sau khi tiễn Lâm nương tử , Vân nhi thấy Đỗ Hạ vẫn còn mơ hồ, hiểu rõ tình hình, liền giải thích: “Cô nương, bảy tám bộ y phục chẳng nhiều , đây còn mới chỉ là trang phục mùa hè thôi. Y phục mùa thu đông của cô nương phu nhân đưa vải vóc đến phòng thêu , hiện giờ những trong phòng thêu dừng hết những việc gấp gáp trong tay, đang tăng tốc may gấp y phục và giày vớ cho cô nương đó.”
Đỗ Hạ , áp lực chất chồng như núi mà phất tay: “Đừng nữa, đừng nữa, ngươi càng càng áp lực.”
Tần thị tại đối với nàng như ?
Đỗ Hạ bao giờ tin thế gian sẽ tự nhiên vô cớ đối với khác.
Nàng nghĩ tới nghĩ lui chỉ nghĩ đến một khả năng – là vì nàng mang đến cho Tần thị các sản phẩm dưỡng da và đồ trang điểm.
Thế nhưng những thứ đó tổng cộng đáng giá bao nhiêu tiền? Làm xứng đáng để Tần thị dùng long trọng thế mà hồi đáp?
Đỗ Hạ yên trong phòng vì những đãi ngộ đặc biệt nhận , còn trong hoàng cung – Tần thị cũng đang kéo đại nữ nhi Tống Mẫn Lan của trò chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-cua-toi-la-nguoi-co-dai-co-xuyen-kim/chuong-24.html.]
Là phụ nữ tôn quý nhất triều Khánh, Tống Mẫn Lan sở hữu gương mặt của một nữ tử uy nghiêm, nàng thừa hưởng tất cả ưu điểm của Tần thị và Tống Quốc Công, khuôn mặt trái xoan tinh xảo, ngũ quan sắc sảo, đôi mắt phượng liếc tự vẻ quyến rũ riêng.
Đương nhiên, đây là hình ảnh của nàng trong mắt ngoài.
Trước mặt Tần thị, tuy nàng vì phận của thể dựa dẫm nũng với mẫu nữa, nhưng cũng mật tựa Tần thị nhỏ giọng chuyện gia đình.
Những Tần thị cung đây, điều đầu tiên nàng quan tâm là sức khỏe và tình hình gần đây của Hoàng hậu, Thái tử và nhị công chúa.
Trong mắt Tần thị, nữ nhi gả hoàng gia, tuy hưởng hết vinh sủng thiên hạ, nhưng đồng thời cũng chịu đựng những ràng buộc do phận mang .
Người ở chốn thâm cung, sẽ bao nhiêu bất do kỷ, Tần thị cần hỏi cũng thể hiểu rõ.
Tống Mẫn Lan tôn quý Hoàng hậu, con trai cũng sớm lập Thái tử.
Thái tử cũng như nàng, từ nhỏ chí khí, Bệ hạ coi trọng sâu sắc, hiện giờ Bệ hạ mang theo bên học cách trị quốc.
Theo lý mà , địa vị của nàng vững chắc như , hẳn nên thở phào nhẹ nhõm , cần tự hạ thấp phận, lấy sắc hầu hạ như những phi tần khác.
Thế nhưng Tống Mẫn Lan thể vững vàng ở ngôi Hoàng hậu nhiều năm như , ngoài việc là vợ chồng thanh mai trúc mã với Bệ hạ, tình cảm sâu đậm, còn vì nàng đủ thận trọng.
Chỉ cần con trai nàng còn Hoàng thượng, nàng còn thành Hoàng thái hậu, tinh thần đó của Tống Mẫn Lan sẽ buông lỏng.
Nàng chính thê Bệ hạ kính trọng nhất, phụ nữ xinh nhất trong mắt Bệ hạ.
Sắc là vũ khí tính sát thương mạnh nhất của phụ nữ, câu đối với những phụ nữ trong cung càng đúng.
Tần thị giúp nữ nhi đắp mặt nạ, mở miệng : “Miếng mặt nạ hôm qua thử , vô cùng hiệu quả. Con mặt xem, trông mướt mát hơn nhiều so với ?”
Tống Mẫn Lan kỹ, tuy thấy rõ sự khác biệt, nhưng vẫn giữ thể diện mà gật đầu.
Sau khi nhận câu trả lời ý, Tần thị thỏa mãn, nàng tiếp tục : “Mặt nạ tổng cộng chỉ hai hộp, giữ một miếng nào, tất cả đều mang đến cho con .”
Tần thị hiểu bản tính của đại nữ nhi, nàng cực kỳ coi trọng dung mạo của , nên những thứ Đỗ Hạ mang đến , nàng đều ưu tiên dành cho Tống Mẫn Lan.
Tống Mẫn Lan với miếng mặt nạ đen sì dán mặt, bộ dạng của trong gương, nhịn mà bật thành tiếng.
Tần thị vội vàng ngăn : “Không , con xem con , miếng mặt nạ vốn dĩ đang phẳng phiu sẽ nhăn .”
Sau khi Tần thị sắp xếp miếng mặt nạ mặt cho nàng, Tống Mẫn Lan vì để công sức của mẫu uổng phí, dứt khoát úp chiếc gương đang cầm xuống bàn.
Chiếc gương cũng chẳng bằng chất liệu gì, thể soi rõ đến , nàng thấy trong gương là thể kìm mà chỉ .
Nếu nàng thể nhịn , thì đành mắt thấy thì lòng phiền .
Sau khi đặt gương xuống, Tống Mẫn Lan cảm nhận từng trận mát lạnh do miếng mặt nạ mang mặt, mở miệng bảo đại cung nữ cận lấy chìa khóa kho chọn quà cho Đỗ Hạ.
Dặn dò xong cung nữ cận, Tống Mẫn Lan mới đầu với Tần thị: “Mẫu cũng thật là, chịu đưa Tiểu Hạ cung thì thôi , còn kể cho nhiều chuyện về nàng như , cố ý tò mò ?”
Tần thị bất đắc dĩ xòe tay : “Không đưa Tiểu Hạ đến, mà thật sự là cô nương , gan quả thực quá nhỏ, cung là lo lắng đến tột độ, thế là của con thương xót nàng, liền cần nàng cung nữa.”
Nhắc đến chuyện , Tống Mẫn Lan chuyện để .
“Tiểu tử Nguyên Tư cũng , thì vợ quên , thì , vợ quên tỷ, thật là uổng công thương yêu .”
Tần thị hì hì khuyên nhủ nữ nhi: “Con là tỷ tỷ, con hiểu cho . Ta thấy đây là như củi khô bốc cháy, càng bốc càng mạnh, hiện giờ đối với Tiểu Hạ lo lắng đến mức nào, con đừng để trong lòng. Những ngày còn dài lắm, sẽ thể gặp thôi.”
Tống Mẫn Lan chỉ lớn hơn Tống Gia Ngôn ba tuổi, nàng thấy rõ sắp đến lễ Thiên Thu (sinh nhật) tuổi hai mươi bảy , Tống Gia Ngôn thì mới qua sinh thần hai mươi bốn tuổi vài ngày.
Quốc Công phủ ít con, Tống Mẫn Lan và bọn họ là tỷ ruột cùng một , tuổi tác chênh lệch cũng nhiều, tình cảm sâu đậm hơn nhiều so với con cái nhà khác.
Những năm nay điều Tống Mẫn Lan day dứt nhất là, năm đó vì từ Thái tử phủ chuyển hoàng cung cảm thấy buồn chán, nên bảo từ bên ngoài sưu tầm thoại bản lén lút đưa cung để g.i.ế.c thời gian.
Nếu , Tống Gia Ngôn cũng sẽ va lão thái hậu điên loạn ở hậu cung.
Những năm nay Tống Gia Ngôn đối với nữ nhân biểu hiện cực kỳ chán ghét, thậm chí đại sự cả đời của cũng trì hoãn.
Mỗi khi Tống Mẫn Lan nghĩ đến chuyện , đều hận thể đào lão thái hậu từ hoàng lăng lên tán xương thành tro để trút giận .
Thế nhưng Tống Mẫn Lan thể .
Lão thái hậu tuy mẫu ruột thịt của Bệ hạ, nhưng cũng mấy năm ân tình nuôi dưỡng , lúc sinh thời tôn Thái hậu của triều Khánh.
Gà Mái Leo Núi
Nàng vì tính mạng của , vì tiền đồ của con trai, chỉ thể bao năm nay chịu đựng sự dày vò của chuyện đó, mà thể kéo khỏi cái bóng của chuyện đó.
Đây cũng là điều khiến Tống Mẫn Lan và tất cả những nội tình trong Quốc Công phủ day dứt nhất.
Chuyện đó gần như hủy hoại tinh thần của Tống Gia Ngôn, mà bọn họ, ngay cả việc đơn giản nhất – mở miệng giải thích cũng thể. Chỉ thể mặc cho những kẻ nội tình ở kinh thành vô tư lự, chút kiêng dè mà đưa những suy đoán ác ý về cơ thể và khuynh hướng t.ì.n.h d.ụ.c của .
May mắn trời cao cuối cùng cũng bạc đãi Tống gia bọn họ, hiện giờ Đỗ Hạ xuất hiện, Tống Gia Ngôn hề bài xích việc cận với nàng, cuối cùng cũng khiến bọn họ thấy một tia hy vọng.
Cứ như , vì một chuyện cũ năm xưa mà Đỗ Hạ , nàng sắp sửa nhận một đống lớn thưởng tứ từ Hoàng hậu.
Vật phẩm từ nội đình đều là kỳ trân dị bảo thật sự, tùy tiện lấy một món, cũng đủ để nàng ăn uống sung túc vài năm .
Cái gì gọi là một đêm phát tài, nàng đây chính là một đêm phát tài!