Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 319: Quân Hiệu Khẩn Cấp

Cập nhật lúc: 2025-10-10 17:00:51
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Oánh Oánh bế Tiểu An Bảo từ trong phòng , để cô bé cũng ngước cái đầu nhỏ lên trời.

Cầu vồng bảy sắc, rực rỡ vô cùng, nền trời xanh lam, trông như một chiếc cầu bắc ngang trời.

Khi Tống Oánh Oánh Giang Niệm, cô phát hiện Giang Niệm, lúc còn ủ dột, giờ phút mặt lộ nụ rạng rỡ hệt như cầu vồng.

Quả nhiên là do thời tiết a...

Vân Vũ

Mọi thứ qua cơn mưa trời sáng, tâm trạng của phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i cũng lên.

Hoàng Quế Hương đến tay , cô mang theo một ít tôm phồng mới lò: "Gần đây ở nhà việc gì , buồn bực khó chịu, dọn dẹp trong ngoài một lượt, tìm thấy một gói tôm phồng trong tủ bát, chẳng hỏng chút nào. chiên lên , mới lò, vẫn còn nóng hổi đây."

"Ban đầu còn lo lắng, trời mưa mãi như thế , thể mang tôm phồng sang cho các cô ăn . Không ngờ bước khỏi bếp thấy tạnh mưa ! Cũng coi như là tạnh, ba ngày nay ẩm ướt, khó chịu c.h.ế.t, sắp mọc mốc cả ."

"Nhanh nhanh nhanh, tôm phồng của còn giòn, ăn nhanh thôi, ăn trong nhà ăn ngoài sân đây?"

Hoàng Quế Hương sốt ruột thúc giục.

Giang Niệm và Tống Oánh Oánh đồng thanh : "Ăn ngoài sân."

Khó khăn lắm mới đợi mưa tạnh, đương nhiên ngoài hóng gió, phơi nắng một chút.

Bàn nhỏ ghế nhỏ nhanh chóng mang , đó đặt lên cái thau tôm phồng lớn mà Hoàng Quế Hương mang đến.

Tôm phồng đủ màu sắc, lúc đầu là những lát nhỏ xíu, trông như miếng nhựa, nhưng bản tôm phồng chứa đầy keo, chỉ cần tiếp xúc với dầu nóng cực cao, tôm phồng sẽ lập tức nở như bắp rang, thành hình dáng cong cong như miếng khoai tây chiên.

Nó ăn còn thơm và ngon hơn khoai tây chiên.

Bốn với , cùng thưởng thức tôm phồng giòn tan, cùng trò chuyện, khôi phục sự bình yên vui vẻ ngày xưa.

Tiểu An Bảo: Ê ê a a, con cũng tham gia trò chuyện ~

Theo cơn mưa tạnh, một tảng đá lớn treo trong lòng Giang Niệm rơi xuống đất.

Bởi vì cô nhớ rõ thời gian cụ thể Tần Tam Dã gặp sự cố trong tiểu thuyết, nhưng chắc chắn là mấy ngày gần đây, mưa tạnh, cũng coi như đổi cái vận mệnh "thiết lập" cho Tần Tam Dã, xoay chuyển nhân sinh.

Tin vui đang chờ Giang Niệm chỉ một chuyện .

Tối hôm đó, Tần Tam Dã hiếm hoi về sớm.

Giang Niệm đang bên mép giường dỗ Tiểu An Bảo ngủ, từng chút từng chút vỗ lưng cô bé, Tần Tam Dã cho cô một tin tức đáng mừng.

"Anh kiểm tra ."

"Anh là..." Giang Niệm đột nhiên kích động.

Tần Tam Dã gật đầu: "Chiếc chiến đấu cơ trục trặc, kiểm tra ngày hôm qua, là vấn đề của thiết điện tử, nó liên tục phát tiếng máy móc trục trặc. Hiện tại giao cho Lục Tam Thúc, ông sẽ tháo chiếc chiến đấu cơ , kiểm tra cẩn thận, tìm nguyên nhân cụ thể."

"Thật hả, gạt em đó chứ?"

"Anh gạt em gì?" Tần Tam Dã nhịn , thông thường Giang Niệm sẽ hỏi câu hỏi ngây thơ như , cô thực sự quá lo lắng.

Đêm qua Tần Tam Dã về nhà, mắt Giang Niệm một mảng quầng thâm, rõ ràng là đêm qua cô cũng ngủ ngon.

Tần Tam Dã dịu dàng ôm lấy Giang Niệm, kề sát bên tai cô khẽ thì thầm: "A Niệm, ác mộng qua , cần lo lắng nữa, chúng sẽ luôn ở bên ."

"Ừm..."

Giang Niệm tựa sát Tần Tam Dã, khẽ gật đầu.

Lông mi dài cụp xuống, che khóe mắt đỏ hoe, cũng giấu nước trong đáy mắt.

Mấy ngày nay, chỉ Giang Niệm tự lo lắng đến mức nào.

May mắn , bây giờ chuyện qua cơn mưa trời sáng, việc đều đang phát triển theo hướng .

Trận mưa kéo dài ba ngày ba đêm, Giang Niệm cũng lo lắng ba ngày ba đêm, buổi tối cuối cùng cô cũng thể ngủ một giấc ngon lành.

Tuy nhiên.

Giấc ngủ yên bình của Giang Niệm chỉ kéo dài nửa đêm.

Vào 1 giờ sáng, khi bộ đại viện chìm trong giấc ngủ sâu, đột nhiên vang lên một hồi quân hiệu (tiếng kèn/còi quân sự).

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-319-quan-hieu-khan-cap.html.]

Không tiếng gõ cửa nửa đêm, cũng tiếng gọi gấp gáp.

Mà là Quân Hiệu Khẩn Cấp!

Trong một đêm, đèn ở từng nhà trong đại viện đều sáng lên, mỗi căn phòng đều lòng hoang mang.

Có những thím ở trong đại viện 5 năm, trong 5 năm đó, ngay cả khi biên giới căng thẳng nhất, cũng từng vang lên loại quân hiệu khẩn cấp .

Rốt cuộc là chuyện gì, thể căng thẳng hơn cả chiến tranh?

"Oa oa oa... Oa oa oa... Oa oa oa..."

Tiểu An Bảo tiếng quân hiệu khẩn cấp cho sợ hãi, mở mắt òa lên.

Giang Niệm dậy bế Tiểu An Bảo lên, ôm lòng dỗ dành.

Một bên, Tần Tam Dã mặc xong quân phục trong thời gian ngắn nhất, giữa đôi mày căng thẳng sắc bén, nhanh chóng với Giang Niệm: "Là tình huống khẩn cấp, mấy ngày tới thể về , em ở nhà cẩn thận."

Thái độ của Tần Tam Dã đối với Giang Niệm luôn là ôn hòa, từng quyết đoán như thế .

Anh xỏ giày và định .

Gần đến cuối cùng, cuối cùng vẫn do dự một thoáng.

Tần Tam Dã nhanh chóng , cúi đến mặt Giang Niệm, hôn lên trán cô, cô thật sâu một cái: "Anh đây."

Tiếng quân hiệu, tiếng của trẻ con, cùng với các loại tiếng ồn ào truyền đến từ những hàng xóm xung quanh.

Tất cả đan xen , đều cho thấy đây là một đêm giống bình thường.

Giang Niệm bóng lưng Tần Tam Dã vội vã rời , cùng với thở định rõ ràng , trong khoảnh khắc cô dường như trở giấc mơ mấy ngày , cảnh cô thấy máy bay của Tần Tam Dã gặp nạn.

Sự hoảng sợ lạnh lẽo một nữa quét qua Giang Niệm.

"A Dã, khoan , em đưa ngoài."

Giang Niệm thậm chí kịp lo cho Tiểu An Bảo, tiên đặt đứa bé xuống giường nhỏ, đó chống bụng nhanh chóng bước xuống giường, chân còn kịp giày, vững lảo đảo lên.

Tần Tam Dã vốn , thấy động tác nguy hiểm như của Giang Niệm, thể .

"Cẩn thận. A Niệm, xỏ giày ."

Tay Giang Niệm nắm chặt cánh tay Tần Tam Dã, cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng vẻ ngoài vẻ bình tĩnh của đàn ông, phản ứng của tứ chi là cảm xúc nội tâm chân thật nhất.

Cô cảm nhận , nhưng lúc cản trở Tần Tam Dã, cho nên gì.

"Em đưa cửa."

Đây là yêu cầu nhỏ bé nhất, là điều cô .

Giang Niệm xỏ giày , ngay cả áo khoác cũng lấy, trực tiếp cùng Tần Tam Dã cửa.

Khoảnh khắc mở cửa, đúng lúc nhà bên cạnh cũng truyền đến tiếng mở cửa, chỉ Tần Tam Dã và Giang Niệm vội vã ngoài, mà còn Triệu Vệ Đông và Tống Oánh Oánh.

Vẻ mặt Triệu Vệ Đông trầm trọng, vô cùng nghiêm túc : "Tình huống cụ thể thế nào cũng rõ, mấy ngày tới cũng về, cô ở nhà cẩn thận, chăm sóc cho , cũng chăm sóc Tiểu Bắc."

Lời giống , Tần Tam Dã mới với Giang Niệm.

Tần Tam Dã và Triệu Vệ Đông đều hiểu rõ tiếng quân hiệu khẩn cấp nửa đêm ý nghĩa gì.

Một bên, Tống Oánh Oánh cũng phát hiện sự việc , đôi mắt khẽ run, căng thẳng Triệu Vệ Đông, rõ ràng nhiều lời , nhưng lúc thốt một câu nào.

Triệu Vệ Đông dùng thời gian cuối cùng, ôm Tống Oánh Oánh thật mạnh một cái, mặt Giang Niệm và Tần Tam Dã, đàn ông thô kệch đầu tiên màng ngại ngùng.

Anh ghé tai Tống Oánh Oánh khẽ thì thầm: "Đợi trở về."

 

 

 

 

 

Loading...