Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 407: Có chút người đào hoa nở rộ ~❀
Cập nhật lúc: 2025-10-15 17:30:37
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Sửa Hoa giơ tay lên, chỉ chính .
Giang Mạch Miêu cau mày Dương Sửa Hoa, tuy rằng Giang Niệm đây là bạn học của cô, nhưng trong lòng Giang Mạch Miêu vẫn luôn chút nghi ngờ.
So với Giang Niệm và Tống Oánh Oánh, Dương Sửa Hoa trông quá gầy quá yếu, nhiều lúc mơ mơ màng màng, vẻ mặt đáng tin cậy chút nào.
Mấy ngày nay ở bệnh viện, Dương Sửa Hoa đang truyền nước, thì cũng là đang ăn uống, cơ thể , còn thích ngủ.
Tỉnh dậy ăn, ăn no ngủ, là một vô dụng.
Giang Mạch Miêu nhíu mày, “Cô?”
“Cô khinh thường tớ!” Dương Sửa Hoa lập tức cảm nhận sự coi thường của Giang Mạch Miêu, ưỡn n.g.ự.c , “Dù tớ cũng là đường đường sinh viên học viện y khoa...”
Nói đến giữa chừng, Dương Sửa Hoa thấy Giang Mạch Miêu nhăn chặt mày nữa, đột nhiên im bặt.
Cô chột liếc Giang Niệm, suýt chút nữa lỡ miệng.
Giang Mạch Miêu hỏi cô, “Cô là gì? Sao nửa chừng thôi?”
“Ý tớ là... Tớ kinh nghiệm chăm sóc trẻ con, yên tâm những việc thích, tớ thể chăm sóc Niệm Niệm.”
Dương Sửa Hoa là sự thật, cô ở đại học học thêm môn hộ lý trẻ sơ sinh, là môn học Dương Sửa Hoa đạt thành tích nhất.
Ngoài , Dương Sửa Hoa nguyên chủ cũng chăm sóc trẻ con, Vương Thiết Ngưu chính là do cô một tay nuôi nấng, xét về kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ, tất cả ở đây đều bằng cô .
Cho nên thích hợp nhất để giúp Giang Niệm chăm sóc trẻ con, tuyệt đối là Dương Sửa Hoa.
Đồng thời, theo việc Vương Đức Phúc và Dương Kim Phượng trừng phạt thích đáng, Dương Sửa Hoa là cô nhi nơi nương tựa, ở thế giới xa lạ , duy nhất cô thể dựa là Giang Niệm.
Đã như , Dương Sửa Hoa theo Giang Niệm về khu nhà tập thể, Dương Sửa Hoa chỗ ở, cũng giải quyết nan đề mắt của Giang Niệm, là một cách vẹn cả đôi đường.
Giang Niệm suy nghĩ một hồi, liền thông suốt, “Tớ tin tưởng Sửa Hoa.”
Tần Tam Dã lựa chọn tin tưởng Giang Niệm, “ A Niệm.”
Người cuối cùng yên tâm chỉ còn một Giang Mạch Miêu, Giang Mạch Miêu thế yếu, một chọi hai thua, cuối cùng đành chấp nhận sự sắp xếp.
Dương Sửa Hoa thuận lợi một phần “công việc”, và cả chỗ ở.
Cho nên một loạt chuyện , khi Giang Niệm cuối cùng xuất viện, Tần Tam Dã và Giang Mạch Miêu đang đường đăng ký ở quân khu khác, Tống Oánh Oánh đang chờ họ ở trong đại viện, chỉ Dương Sửa Hoa ở bên cạnh cô, hai chăm sóc ba đứa trẻ, cũng coi như thỏa.
Hai khỏi bệnh viện.
“Chị dâu!”
Giọng quen thuộc truyền đến.
Giang Niệm ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy Lục Thành.
Vết thương ở chân Lục Thành lành, tạm thời tháo bột, nhưng vẫn còn một thời gian nữa mới thể bình thường, nên ở ghế lái.
Người lái xe là một tiểu binh trẻ tuổi, cũng là của đội bay, Lục Thành túm đến tài xế.
Lục Thành ở ghế phụ, vẫy tay về phía Giang Niệm.
Lục Thành sớm tin Giang Niệm sinh con, lúc đó kích động, hận thể lập tức chạy đến bệnh viện xem các bé cưng mới sinh, nhưng kỹ thì là song sinh, là con trai.
Ồ, hứng thú.
Chỉ là bé trai thôi, gì mà .
Lục Thành dẹp ý tưởng đó , thành thật dưỡng thương trong phòng bệnh, cho đến khi Tần Tam Dã sắp xếp đến đón Giang Niệm xuất viện.
Lên xe, Giang Niệm giới thiệu, “Vị là bạn học của Dương Sửa Hoa, vị là chiến hữu của Tần Tam Dã, Lục Thành, còn ...”
“Chị dâu, em là An Dân, chị cứ gọi em là Tiểu An.”
“Tiểu An, hôm nay phiền .”
“Không phiền phiền!” An Dân hớn hở .
Công việc tài xế của , là tranh giành từ các thành viên đội bay mới giành , tốn nhiều sức lực, còn thương, xanh tím bầm dập, những đó tay nể tình chiến hữu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-407-co-chut-nguoi-dao-hoa-no-ro.html.]
An Dân rướn cổ về phía , “Chị dâu, đây là song sinh ạ?”
Giang Niệm hé mở tã lót một chút, để An Dân thể thấy khuôn mặt nhỏ của các bé, họ đều là thanh niên kết hôn, ngay cả vợ cũng , càng từng thấy đứa bé nhỏ như .
An Dân kinh ngạc cảm thán, “ là song sinh, trông giống hệt .”
“Cậu nhảm gì thế? Nếu giống thì gọi gì là song sinh.” Lục Thành cũng đầu các bé cưng, nhưng chỉ liếc qua, nghĩ đến chúng là con trai nên hứng thú giảm bớt, ôm Tiểu An Bảo từ ghế lên, “Vẫn là An An nhà chúng nhất!”
“Chú Lục.” Tiểu An Bảo gần đây ăn rõ ràng hơn nhiều, gọi Lục Thành mềm mại, đặc biệt ngọt.
Lục Thành ôm Tiểu An Bảo, đặc biệt vui vẻ, bé gái thơm tho mềm mại quả nhiên là nhất.
mà... Bé gái tư táp sảng cũng .
An Dân liếc ghế , nhắc nhở, “Chị dâu, em lái xe đây.”
Chiếc xe theo đó khởi động, trọng tâm cơ thể lắc lư, chạy về phía .
Lục Thành dọc đường trò chuyện với Giang Niệm, từ tình trạng vết thương ở chân của , đến tình trạng sức khỏe của Giang Niệm, hỏi hỏi .
Hắn thoát khỏi bóng ma của vết thương ở chân, sảng khoái, “Chị dâu, chị cứ yên tâm , em nhất định sẽ bảo An An gọi em là cha nuôi, chị thể dạy con bé .”
Giang Niệm bộ dạng tự tin mười phần của , khỏi mừng thầm cho Lục Thành.
Lục Thành cố ý nhắc nhở, “Chị thất hứa đấy.”
Giang Niệm , “Được, sẽ dạy An An.”
Lục Thành , hài lòng nhướn mày, cũng hỏi, “Cô bé la hét ồn ào bên cạnh chị , tham gia tuyển nữ binh ?”
Theo lẽ thường mà , Lục Thành hẳn là chuyện , nhưng vẫn lấy giọng hỏi thăm mà nhắc đến với Giang Niệm.
Giang Niệm nghĩ nhiều, “Vâng, A Dã đưa Mạch Miêu , còn chờ kết quả kiểm tra sức khỏe.”
“Chỉ là cô bé đó, kiểm tra sức khỏe chắc chắn thành vấn đề.” Lục Thành nhướng mày, với vẻ tự tin mười phần.
Hắn nhớ đầu tiên gặp Giang Mạch Miêu, cô bé đó từ sườn núi lao xuống, một đ.á.n.h hai đứa bé trai đến mức tè quần.
Khả năng hành động và thể lực, cùng với sự linh hoạt, gì để chê.
Lục Thành cúi đầu, nắm tay Tiểu An Bảo lắc lắc, nhẹ giọng hỏi, “An An, con đúng ?”
Giữa và Tiểu An Bảo cất giấu một bí mật.
Lần , Giang Niệm đưa Giang Mạch Miêu, Tiểu An Bảo thăm bệnh nhân, đó Giang Mạch Miêu lén lút ngoài.
Lục Thành ở trong phòng bệnh, ôm Tiểu An Bảo bên cửa sổ, đều thấy hết.
Cô gái tóc ngắn hiên ngang, ánh nắng mùa hè sân huấn luyện, xoay tròn hết vòng đến vòng khác cố luân.
Lục Thành là thành viên đội bay, ai rõ hơn cảm giác cố luân là gì.
Đối với một là chóng mặt cuồng, là buồn nôn và ói mửa, nhưng đối với phi công như họ, đó là trạng thái gần nhất với bay lượn và tự do.
Hắn thấy một đôi cánh vô hình cô gái.
Giang Niệm và Dương Sửa Hoa đều phát hiện sự bất thường của Lục Thành, Tiểu An Bảo còn quá nhỏ hiểu những chuyện .
Chỉ An Dân đang lái xe một bên, đột nhiên cảm thấy sởn gai ốc, thấy Phó đội trưởng, ghét phụ nữ nhất, chủ động nhắc đến một phụ nữ.
Đã thể tham gia tuyển tân binh, thể là một cô bé nhỏ.
Không , chuyện quá !
Rõ ràng là mùa thu, đột nhiên cảm thấy đào hoa nở rộ.
Vân Vũ