Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 429: Người đánh nhau là Giang Kim Ngân

Cập nhật lúc: 2025-10-15 17:42:02
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ngày , kỳ thi đại học kết thúc.

Giang Niệm cố ý chuẩn một bó hoa tươi, mặc cho Tiểu An Bảo một bộ quần áo mới, trang điểm xinh xắn đón Giang Kim Ngân.

Những ở thập niên 70 vẫn hiểu hết ý nghĩa của kỳ thi đại học, chỉ cảm thấy việc thể đại học là một việc ghê gớm.

là những xuyên như các cô thì quá hiểu ý nghĩa đặc biệt của kỳ thi đại học trong cuộc đời mỗi , đặc biệt đối với một học sinh nghèo khó, việc đổi cuộc đời thường ở kỳ thi đại học.

Ví dụ như Dương Sửa Hoa. Dương Sửa Hoa tuy thích những ngày tháng học ở trường y, nhưng cũng thể phủ nhận chính kỳ thi đại học đưa cô khỏi huyện nhỏ, thấy thế giới bên ngoài càng thêm tươi .

Cho nên, ngày cuối cùng của kỳ thi đại học của Giang Kim Ngân, Dương Sửa Hoa cho tiệm điểm tâm Cô Dương của nghỉ nửa ngày, kinh doanh cũng đến chúc mừng Giang Kim Ngân.

Giang Niệm và Dương Sửa Hoa cùng chờ ở cổng trường.

Dương Sửa Hoa lâu gặp Tiểu An Bảo, lấy món điểm tâm nhỏ tự tay đút cho Tiểu An Bảo ăn. Tiểu An Bảo ăn ngon miệng, chỉ ăn cạc cạc phát tiếng, còn khen điểm tâm Dương Sửa Hoa ngon, khiến Dương Sửa Hoa vui vẻ.

Giang Niệm trò chuyện với Dương Sửa Hoa, “Làm lỡ việc kinh doanh của cô chứ?”

Vân Vũ

“Chỉ là nửa ngày thôi, .” Dương Sửa Hoa từ khi mở cửa hàng trưởng thành hơn, trở nên vui vẻ và rộng rãi hơn, “Tiền thì kiếm hết, nhưng Giang Kim Ngân thi đại học cả đời chỉ một , coi như tự cho nghỉ nửa ngày, ngoài hít thở khí.”

Chỉ là... khí lạnh.

Gió lạnh tháng 12 thổi , lạnh thấu xương, nhịn run rẩy.

“Mẹ, lạnh lạnh.”

Tiểu An Bảo cũng thấy lạnh, bàn tay nhỏ cầm điểm tâm càng lạnh hơn, nhưng nỡ buông món điểm tâm thơm phức, nên chui lòng Giang Niệm, đặt bàn tay nhỏ chắn gió.

Dương Sửa Hoa kìm cảm thán, “Niệm Niệm, An An đáng yêu quá! Muốn trộm về nhà quá!”

Vừa , Dương Sửa Hoa rụt cổ rụt tay , đúng là lạnh thật. Quần áo hàng ngày cô mặc vẫn là những bộ Giang Niệm chuẩn cho, nghiêm túc thì là quần áo mùa thu. Ngày thường cô bận rộn ở bếp tiệm điểm tâm, nhào bột dùng sức , ở trong nhà, một chút cũng thấy lạnh, đôi khi còn nóng đến đổ mồ hôi.

Cho nên Dương Sửa Hoa cảm nhận sâu sắc cái lạnh của mùa đông bên ngoài, ngoài, mới rõ ràng cảm nhận mùa đông đến, gió bắc cứ thổi vù vù.

Giang Niệm trêu , “An An thì thể cho cô, nhưng cái cho cô.”

đưa món đồ chuẩn cho Dương Sửa Hoa.

“Cái gì ? Cô tặng quà cho ?” Dương Sửa Hoa đầy mong đợi mở , thấy một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ, một đôi găng tay mềm mại, và một chiếc mũ lông xù.

là bộ ba vật dụng mùa đông.

Dương Sửa Hoa lập tức hưng phấn hô, “Niệm Niệm, cô đối với quá! Đây là len lông cừu , sờ mềm quá.”

lấy khăn quàng cổ, mũ, găng tay , đội mũ lên đầu, quàng khăn cổ, đeo găng tay , gió lạnh thổi lạnh nữa, trong lòng đều ấm áp.

Dương Sửa Hoa lấy hết bộ ba vật dụng , nhưng trong túi còn một vật nhỏ. Cô cẩn thận cầm lấy, là một hộp thiếc nhỏ gần giống hộp kem dưỡng da muôn màu, bên trong là kem dưỡng, ngửi lên còn một mùi t.h.u.ố.c Đông y. Khiến nhất thời phân biệt đây rốt cuộc là kem dưỡng t.h.u.ố.c mỡ.

Dương Sửa Hoa nghi hoặc về phía Giang Niệm.

Giang Niệm , “Đây là kem dưỡng da tay tớ khi thêm d.ư.ợ.c liệu . Sửa Hoa, ... da tay đó, đây mùa đông giặt quần áo nấu cơm, cuộc sống quá khổ, hai tay từng nứt nẻ. Vết nứt nẻ sẽ tái phát, nhớ mỗi ngày bôi t.h.u.ố.c mỡ , dùng hết thì tìm tớ lấy. Nếu vết nứt nẻ tái phát, điểm tâm sẽ tiện.”

“Thảo nào gần đây thấy ngón tay ngứa, hóa là vết nứt nẻ sắp tái phát. Niệm Niệm, cô đối với như !”

Dương Sửa Hoa cầm lọ t.h.u.ố.c mỡ nhỏ, cảm kích .

Chuyện mà ngay cả bản cũng nghĩ tới, Giang Niệm nghĩ đến. Có bạn như , thật là phúc khí cô tu luyện từ kiếp .

Hai đang chuyện, tiếng chuông vang lên trong trường học.

Dương Sửa Hoa lập tức , “Niệm Niệm, kỳ thi đại học kết thúc !”

Buổi thi cuối cùng, cuối cùng kết thúc. Đây là duy nhất kỳ thi đại học tổ chức mùa đông, và cũng là sự khởi đầu của kỳ thi đại học bình thường trong nhiều năm .

Giang Niệm và Dương Sửa Hoa về phía cổng trường, Tiểu An Bảo cũng mở to đôi mắt đen láy sang.

Vài phút tiếng chuông, cổng trường mở , lượt học sinh từ trong trường. Thí sinh tham gia kỳ thi đại học nhiều trẻ tuổi, phần lớn là trưởng thành hai mươi mấy, thậm chí ba mươi mấy tuổi, cố gắng nắm bắt cơ hội .

Giang Niệm còn thấy cả bế con, tham gia kỳ thi đại học, con chờ bên ngoài để b.ú sữa. Cảnh tượng từng chỉ thấy trong phim truyền hình, nay xuất hiện sống động mắt cô .

Giang Kim Ngân trong tất cả thí sinh tham gia kỳ thi đại học, là trẻ tuổi hiếm hoi.

Mấy thi kết thúc, Giang Kim Ngân đều trong nhóm đầu tiên. Vì tuổi trẻ, Giang Niệm luôn thể thấy ngay từ cái đầu tiên.

hôm nay, dòng thi đại học hết đợt đến đợt khác, Giang Niệm thấy Giang Kim Ngân, cô khẽ nhíu mày.

Dương Sửa Hoa nhón chân, rướn cổ , nghi hoặc lên tiếng, “Vẫn ? Niệm Niệm, cô đừng lo lắng, chúng chờ một chút, đông nên ở phía . Thành tích Kim Ngân như , thi cử chắc chắn thành vấn đề.”

“Ừm, chúng chờ một chút.”

Giang Niệm kiên nhẫn chờ đợi.

Cứ như , khỏi trường hết đợt đến đợt khác, hết đợt đến đợt khác.

Những thí sinh cuối cùng phần lớn ủ rũ, mặt ba chữ “thi trượt”, thậm chí giơ tay tự tát một cái, nước mắt rơi xuống.

Cảnh tượng , khiến Giang Niệm và Dương Sửa Hoa đau lòng. Lẽ nào Giang Kim Ngân thi trượt, dám đối mặt với hiện thực, nên vẫn còn ở trong trường chịu ?

“Sẽ , sẽ như . Kim Ngân thông minh như , nhất định là chuyện gì trì hoãn, lát nữa sẽ thôi, nhất định sẽ .” Dương Sửa Hoa sợ Giang Niệm quá lo lắng, ngừng chuyện an ủi Giang Niệm.

Giang Niệm cau chặt mày, thẳng, “Không đợi nữa, chúng .”

Lời dứt, Giang Niệm nhanh về phía , Dương Sửa Hoa vội vàng theo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-429-nguoi-danh-nhau-la-giang-kim-ngan.html.]

Hai cùng trường học. Cái gọi là trường học chỉ là một tòa nhà hai tầng, tổng cộng bảy tám phòng học, một cái là thấy hết.

Các cô đồng thời qua, trong phòng học còn ai, giáo viên coi thi đều mang bài thi rời .

Dương Sửa Hoa lập tức , “Niệm Niệm, cô ôm con lên lầu tiện, lên lầu xem.”

“Được.”

Giang Niệm lượt đẩy cửa các phòng học tầng một, cẩn thận kiểm tra xem bên trong ai . Dương Sửa Hoa nhanh chóng chạy lên lầu hai, cũng lượt đẩy cửa từng phòng học.

Vài phút .

Giang Niệm và Dương Sửa Hoa gặp lầu, Dương Sửa Hoa chạy đến thở hồng hộc, bất lực lắc đầu với Giang Niệm.

“Không ...”

Thần sắc Giang Niệm trở nên nghiêm trọng, ngẩng đầu trường học trống rỗng, và bầu trời dần tối. Giang Kim Ngân luôn là học sinh giỏi, mấy giờ Giang Niệm tận mắt thấy phòng thi, thi xong thấy .

Không ở trong phòng học, thì sẽ ở ?

lúc Giang Niệm và Dương Sửa Hoa đang bất an, bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng quát lớn của bảo vệ cổng trường.

“Ê – mấy gì đ.á.n.h trong trường ! Mau dừng tay –”

Đánh ?!

Giang Niệm và Dương Sửa Hoa một cái, hai ăn ý theo hướng đó, đuổi theo bóng dáng bảo vệ cổng trường.

Đó là một hố cát bên cạnh sân vận động của trường, ba bốn bóng .

Bóng dáng Giang Kim Ngân đang ở trong đó.

“Kim Ngân.”

Giang Niệm sốt ruột kêu một tiếng, nhưng cảnh tượng tiếp theo cô thấy, vượt quá dự đoán của .

Bởi vì trong bốn đ.á.n.h , ba đều đ.á.n.h ngã, đất rên rỉ đau đớn, bò cũng dậy nổi, chỉ Giang Kim Ngân là đó.

Lúc Giang Kim Ngân trông như một con ch.ó dữ chọc giận. Tóc rối bời, kính rơi mặt đất, quần áo dính đầy bụi bặm, xộc xệch, nhưng lộ đôi mắt đen thẳm ôn hòa, trông bất kỳ tính công kích nào.

Cậu xổm xuống sờ soạng mặt đất, tìm thấy kính từ trong cát, dùng tay áo lau lau, đeo kính lên.

Giang Kim Ngân cuối cùng cũng rõ xung quanh, thấy Giang Niệm vội vã đến, vẻ mặt ngạc nhiên, ngoan ngoãn .

“Chị, chị đến đây, chị chờ em bên ngoài ?”

Lúc Giang Kim Ngân chuyện, những mặt đất ở chân , ngừng phát tiếng rên rỉ ái chà, a, đau... tạo thành sự tương phản rõ rệt với nụ ngây ngô mặt Giang Kim Ngân.

Đây là đứa em học giỏi của cô ? Ngày xưa Giang Mạch Miêu mới là hiếu động, đ.á.n.h , bây giờ đ.á.n.h là Giang Kim Ngân?

Không đợi Giang Niệm và Dương Sửa Hoa hỏi rõ chuyện, bảo vệ cổng trường bên cạnh quát lớn.

“Mấy là ai? Tại đ.á.n.h ? Mấy đây là trường học ! Hôm nay còn đang thi cử! Sao mấy thể gây rối trong trường...”

Dương Sửa Hoa trong thời gian kinh doanh học nhiều nhất là lẽ đối nhân xử thế. Cô thấy bảo vệ cổng trường nổi giận, vội vàng tiến lên , “Bác ơi, ngại quá, chỉ là trẻ tuổi quá bốc đồng, chút xích mích, , chúng cháu tự giải quyết . Làm phiền bác một chuyến, cháu chút điểm tâm ở đây, bác xem thích , nếu chê thì cầm ăn.”

Dương Sửa Hoa cố ý chuẩn một phần Bánh Trạng Nguyên, vốn định tặng cho Giang Kim Ngân, bây giờ vội vàng đưa cho bảo vệ cổng trường. Giang Kim Ngân vẫn là thí sinh thi đại học, thể lớn chuyện.

Bảo vệ cổng trường cũng là thời thế, cân nhắc hộp điểm tâm trong tay, khá nặng. Ông để một câu, “Thi cử kết thúc , mau về nhà , đừng gây rối nữa.”, đó rời .

Dương Sửa Hoa thở phào nhẹ nhõm.

Giang Niệm lo lắng hỏi Giang Kim Ngân, “Kim Ngân, thương chứ?”

“Chị, em , chị đừng lo lắng, mấy em thương .” Giang Kim Ngân ôn hòa, lời tàn nhẫn nhất.

Đừng Giang Kim Ngân gầy gò cao ráo, trông giống một mọt sách, nhưng gần đây ở ký túc xá viện nghiên cứu, mỗi ngày đều theo lính trong quân đội tập luyện buổi sáng. Từ chỗ chỉ thể kiên trì một phần ba, dần dần lên một phần hai, kiên trì bộ. Nếu cởi áo , bây giờ cũng thể thấy sáu múi cơ bụng.

Còn về việc đ.á.n.h ... Giang Kim Ngân từ nhỏ Giang Mạch Miêu đ.á.n.h , bên cạnh khuyên đừng đánh. Đó là vì nhà họ một bốc đồng đủ , nếu cũng xông lên đánh, thì còn ai phân biệt trái nữa.

Nhiều năm như , Giang Mạch Miêu đ.á.n.h , trong đầu học một đống kỹ thuật. Hôm nay là đầu tiên thực hành, học bá chính là học bá, lý thuyết và thực hành đều bỏ sót, thành vô cùng mắt.

Giang Niệm đặt Tiểu An Bảo xuống, đưa tay chỉnh tóc cho Giang Kim Ngân, vỗ vỗ bụi bặm .

Tiểu An Bảo học theo động tác Giang Niệm, cũng vỗ vỗ Giang Kim Ngân. Chỉ là cô bé nhỏ xíu, vỗ cũng chỉ chạm tới quần Giang Kim Ngân.

Giang Niệm xác nhận Giang Kim Ngân thương, chỉ mấy mặt đất hỏi, “Chuyện gì ?”

Giang Kim Ngân , “Bọn họ thấy em thi nhanh, nào cũng là xong đầu tiên, nên em cho họ xem đáp án trong lúc thi. Em chịu, nên thi xong họ tìm em gây phiền phức. Chỗ khác trong trường đông quá, em sợ ảnh hưởng , nên mới như .”

Giang Kim Ngân chỉ đ.á.n.h , mà còn là chọn địa điểm. Cậu ba tên côn đồ mặt đất, “Mấy đ.á.n.h đủ ? Nếu còn động thủ thì nhanh lên, em về nhà với chị em.”

Cái gì, còn đánh?

Giang Kim Ngân đ.á.n.h loạn quyền, tay đều nhanh, độc, chuẩn, chọn đúng chỗ yếu nhất và đau nhất cơ thể . Ba tên côn đồ hiểu gì, căn bản đ.á.n.h , đau đến lăn lộn đất, còn đánh, lập tức dậy, loạng choạng bỏ chạy.

 

 

 

 

 

Loading...