CHỒNG THỰC VẬT VỨT CHO TIỂU TAM, BÀ ĐÂY KHÔNG THÈM CHĂM NỮA - 1

Cập nhật lúc: 2025-11-03 15:47:47
Lượt xem: 417

Đã đến năm thứ ba chăm sóc chồng thực vật, thì cuối cùng cũng tỉnh .

 

Tưởng rằng khổ nạn sẽ là hạnh phúc đoàn viên vợ chồng.

 

Không ngờ ngoại tình từ lâu, con riêng còn năm tuổi.

 

và chồng cãi kịch liệt, che chở cho con tiểu tam, lỡ tay đẩy rơi khỏi ban công.

 

Khi mở mắt nữa, về thời điểm trở thành thực vật.

 

“Con trai t.a.i n.ạ.n đường đến tìm cô, Tống Doanh, cô chăm sóc nó đấy!”

 

Phi!

 

Rõ ràng là đường về ly hôn với , còn quên trò chuyện mập mờ với tiểu tam qua điện thoại mới gây tai nạn!

 

 

“Ôi con trai đáng thương của ơi, cưới cái thứ vợ thế hả trời!”

 

Mẹ chồng Dư Lệ Bình vỗ đùi lóc: “Vốn dĩ là con gà mái đẻ, giờ còn hại con trai thành thế , chẳng tỉnh nổi nữa...”

 

Tiếng của bà the thé, chua ngoa, một đổ hết t.a.i n.ạ.n của Lâm Tuấn Thao lên đầu .

 

“Cô định tính ?”

 

Cha chồng Lâm Quốc Bình cau mày, ánh mắt đục ngầu .

 

nó tuổi già sức yếu, chăm nổi. Cô là vợ nó, chỉ thể giao cho cô.”

 

“Thuê ngoài yên tâm, hơn nữa cô là bác sĩ, chăm sóc cũng cẩn thận hơn, chỉ là công việc của cô bận...”

 

suýt thì bật .

 

Nghe như thể đang bàn bạc với , nhưng thực chẳng hề quan tâm nghĩ gì.

Ông thế chỉ một mục đích duy nhất ——

 

Bắt nghỉ việc, ở nhà chăm riêng cho thực vật Lâm Tuấn Thao!

 

Kiếp , Lâm Quốc Bình từng mấy lời .

 

Bởi chỉ cần chồng mở miệng, liền ngoan ngoãn tự nhận lấy trách nhiệm chăm chồng.

 

Khi đó vẫn sự thật rằng Lâm Tuấn Thao ngoại tình từ lâu.

Trong lòng , vẫn là chồng hiền lành, cùng từ thời áo đồng phục đến lễ cưới.

 

Chúng yêu nhiều năm, tình cảm sâu nặng, gặp t.a.i n.ạ.n thành thực vật, thể bỏ mặc?

 

Thế là hết lòng hết sức, chăm suốt ba năm.

 

Khó khăn lắm mới tỉnh , chuyện như bình thường.

Ai ngờ Hứa Nam Sương dẫn theo con trai năm tuổi của hai đến tận cửa.

 

Lúc đó mới , Lâm Tuấn Thao ngoại tình với Hứa Nam Sương từ năm thứ ba khi cưới.

 

Đứa trẻ năm tuổi!

 

Nói cách khác, khi nạo thai, chẩn đoán thể sinh con, thì bọn họ bắt đầu gian díu.

 

Đứa bé đó chỉ nhỏ hơn đứa con sáu tháng tuổi mất trong bụng nửa năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-thuc-vat-vut-cho-tieu-tam-ba-day-khong-them-cham-nua/1.html.]

 

Thậm chí, Lâm Tuấn Thao vội vã về cũng là do Hứa Nam Sương thúc giục, bảo nhanh chóng ly hôn với !

 

Hai bọn họ nôn nóng đến mức đường còn lái xe bàn cách thuyết phục ly hôn qua video call.

 

Kết quả là trời mắt, khiến t.a.i n.ạ.n trở thành thực vật.

 

Còn thì quá ngu ngốc, quá lương thiện, nhà họ Lâm lừa dối, hao tổn bốn năm trời, cuối cùng còn mất luôn mạng sống.

 

“Anh với em, trách thì trách , đừng trút giận lên Nam Sương và Gia Thụy!”

 

Bóng dáng che chở cho Hứa Nam Sương giận dữ quát vẫn còn rõ ràng trong đầu,

cảm giác đau đớn khi rơi từ tầng bốn xuống, khung mái tôn xuyên qua vẫn còn văng vẳng trong cơ thể.

 

“Thế , cô nghỉ việc, chuyên tâm chăm sóc Tuấn Thao.”

 

Lâm Quốc Bình vỗ bàn quyết định, chẳng thèm liếc lấy một cái, sang bảo vợ:

 

“Được , đừng nữa, giao cho Doanh Doanh , nó sẽ chăm sóc cho Tuấn Thao.”

 

Dư Lệ Bình mắng mỏ dậy, mắt đỏ hoe trừng : “Nếu con trai mệnh hệ gì, để yên cho cô !”

 

lạnh nhạt liếc bà : “Thương con trai thế, tự chăm ?”

 

Mắt bà trợn trừng: “Tống Doanh! Cô to gan thật đấy hả? Cô là vợ con trai , chăm sóc nó là thiên kinh địa nghĩa!”

 

sắp nữa .”

 

đôi vợ chồng già chua ngoa vô lý , nhếch môi lạnh:

 

“Ba, , Tuấn Thao xảy t.a.i n.ạ.n là vì lý do gì, chẳng lẽ hai rõ hơn ?”

 

“Ý cô là gì?!”

 

Dư Lệ Bình rõ ràng chột , đợi tiếp xù lông lên mắng chửi:

 

“Cô định gì? Lúc còn đòi ly hôn với con trai ? Cô hổ !”

 

“Câu để hỏi hai mới đúng!”

 

nghiến răng : “Cháu nội bế một năm , tiểu tam còn nuôi trong nhà, thế mà hai còn mặt dày đem thứ ô nhục đó ném cho chăm?!”

 

“Tuổi mà còn nhục!”

 

Dư Lệ Bình gào lên: “Tống Doanh! Cô bậy cái gì thế!”

 

“Cháu nào, tiểu tam nào, con trai đàng hoàng như thế, cô đừng viện lý do vớ vẩn để trốn tránh việc chăm nó!”

 

“Là bịa là thật, trong lòng hai tự hiểu rõ.”

 

Lâm Quốc Bình – từ đầu vẫn im lặng, mặt sa sầm: “Ba, vì lễ phép, con gọi ba cuối.”

 

“Con thể sinh, hai vì cháu nội mà cùng Tuấn Thao lừa dối con, con còn thể hiểu.”

 

giờ gặp t.a.i n.ạ.n thành thực vật, hai liên quan đến con, mà vẫn đổ hết lên đầu con, còn bắt con bỏ việc để hầu hạ ?”

 

khẽ nhạt, ánh mắt mỉa mai: “Sao, mắc nợ nhà họ Lâm chắc? trâu ngựa cho nhà các ?”

 

“Tuổi còn sợ báo ứng , ác quen ?”

 

Loading...