8.
Lăng mộ Trụ Vương chỉ là một đống cỏ dại, chẳng  gì để xem,  cũng  hề  cảm giác quen thuộc nào.
Người hướng dẫn viên thấy chúng   hứng thú, vội : "Phía  còn  một ngọn đồi của Hoàng đế, hang của Nương nương,  linh thiêng đấy!"
"Tên gì kỳ cục ? Cái khu du lịch   đàng hoàng  ?" C ả n h sá* Nhậm tức giận.
Hai  họ  cãi ,   về phía ngọn đồi ở xa, cảm thấy một sự quen thuộc lạ lùng. Vị trí  đang  khớp với cảnh tượng trong giấc mơ.
Cánh đồng  mắt từng là một quảng trường rộng lớn, một con đường thẳng tắp xuyên qua đường cao tốc, dẫn đến ngọn đồi ở xa. Hai bên đường thỉnh thoảng dựng một  hiến tế, chúng  bưng mâm vàng  về phía hang động, vị Đế quân  đài cao lạnh lùng ...
"Đi thôi!"  kéo cửa xe và  .
Một khắc , chúng  đến hang của Nương nương. Càng đến gần,  càng phấn khích.  ! Chính là nơi !
Trải qua ba ngàn năm phong sương, miệng hang  phong hóa, lộ  nhiều đá hơn. Bệ thờ bên trong cũng  đổi  ,   đặt tượng Phật lên, chất đầy những cây nến đỏ.
   đó chính là cái hang trong giấc mơ. Những  đang chuẩn  tế lễ nhảy múa ca hát.
"Họ đang  gì ?" C ả n h sá* Nhậm hỏi.
"Mấy  chị may mắn đấy, gặp lúc tế thần!"
Cơ thể  run lên bần bật: "Tế thần? Sao  ở trong hang động?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-khong-phai-la-nguoi-luws/chapter-7.html.]
"Thần  đến từ trời, họ sống  đất, ngay trong hang động , tất cả   ở vùng  đều ." Người hướng dẫn viên tự hào .
Trạm Én Đêm
 đột ngột túm lấy cổ áo  : "Anh , cái thứ sống trong hang động đó... là thần?"
" ! Là Thần Đất của chúng  mà!" Anh   một cách đương nhiên, "Trong  còn  một bí mật,  ngoại tỉnh như mấy  chị chắc chắn  . Mấy  chị  tại  Trụ Vương  dời đô ? Thủ đô của nhà Thương, vốn  ở chỗ chúng , mà ở Thương Khâu,  Thương gọi là 'Thiên Ấp Thương'.  một ngày nọ, vị thần mà Thiên Ấp Thương thờ phụng, chế* ! Bị vị thần ở Triều Ca của chúng  đánh bại! Thế là Trụ Vương dẫn theo Đát Kỷ, chạy đến chỗ chúng  xây dựng Kinh Đô."
"Không chỉ  một vị thần..."  cảm thấy  dường như  nắm  một manh mối  quan trọng.
Thực , năng lực của chồng   vượt xa phạm vi của con . Trong nhận thức của ,  và con  cũng là hai chủng tộc   khác .
  đây, năng lực    hình dạng cụ thể,  cũng   bất kỳ khái niệm nào về . Cho đến khi từ ‘thần’ bật  từ miệng của  hướng dẫn viên du lịch ở huyện Kỳ.
Chẳng lẽ, chồng , là một vị thần cổ đại?!
 như  mê hoặc, chạm tay  tảng đá khổng lồ chắn giữa đường. Một ký ức chợt ùa về trong tâm trí .
Xung quanh tối sầm , những ngọn đuốc lập lòe,    trở về đoạn kết của giấc mơ, trong cái bóng khổng lồ,  thứ gì đó "xoàn xoạt, xoàn xoạt" bò qua tảng đá.
   thấy.  thấy một đoạn thịt hỗn độn   hình dạng cụ thể, cẩn thận di chuyển  tầm mắt của . Sau đó dốc  lực biến hóa thành năm ngón tay. Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, đặt lên đầu ngón tay của .
"Thái Tuế đại thần, hôm nay ngài  thấy con chim năm màu bay ở ngoài ? Ngài nên  ngoài phơi nắng chút." Cùng với lời  trong trẻo của , trong hang động vang lên tiếng "cạch, cạch" đáp , như tiếng gió ngàn năm vọng về.
Và trong đầu  vang lên một giọng  quen thuộc: "Ta  thấy ..."
  sững tại chỗ. Nước mắt  tự chủ  tuôn trào. Đó là giọng  của chồng .