Ánh mặt trời đầu giờ chiều từ ngoài cửa sổ rơi phòng. Mấy vụn sáng rải xuống xung quanh Lương Tây Kinh, vẽ khuôn mặt tuấn của .
Chỉ trong chớp mắt, Thi Hảo đến mất hồn.
Lương Tây Kinh để ý đến sự đổi trong ánh mắt cô. Anh chỉ lạnh nhạt hỏi: "Thư ký Thư quên mất chuyện ?"
Thi Hảo kịp phản ứng: "Chuyện gì cơ?"
Lương Tây Kinh: "Bản kiểm điểm."
"..."
Thi Hảo nghẹn lời hít một thật sâu: " sẽ gửi hòm thư của ngay."
Lương Tây Kinh nhịn , khẽ nhếch chân mày lên: "Ừ."
Đi khỏi văn phòng tổng giám đốc, Thi Hảo bật máy tính lên gửi bản kiểm điểm xong từ tối qua hòm thư của Lương Tây Kinh.
Sau khi gửi chừng mười phút, cô nhận hồi âm của Lương Tây Kinh: "Viết ."
Nhìn hai chữ to đùng email, Thi Hảo nhẫn nhịn một lúc chịu nổi nữa mà mở WeChat lên hỏi Lương Tây Kinh tại cô . Rõ ràng là cô nắn nót một bản kiểm điểm mà.
Lương Tây Kinh: "Tự nghĩ ."
Thi Hảo nghiến răng nghiến lợi mở bản kiểm điểm kiểm tra xem rốt cuộc chỗ nào hợp ý Lương Tây Kinh.
Mới một đoạn, cô chợt nhớ tới một chuyện xảy hồi mới thăng chức lên thư ký của Lương Tây Kinh.
Chuyện lúc đó cũng y chang chuyện xảy ngày hôm nay, chỉ là hãm hại Thi Hảo thất bại vì cô sai sót ở chỗ Lương Tây Kinh khi các đồng nghiệp khác phát hiện vấn đề.
Lúc đó Lương Tây Kinh còn khen ngợi cô vì phản ứng nhạy bén, cho ý cơ hội lợi dụng.
Anh rằng cho phép thư ký của mắc sai lầm nhỏ nhưng sẽ cho phép thư ký của tạo cơ hội cho khác mắc sai lầm.
Thi Hảo sợ run . Bấy giờ cô mới hiểu tại ngày hôm qua Lương Tây Kinh phạt cô nặng như thế. Không là nghi ngờ khả năng việc của cô vấn đề mà là do cô quá sơ suất, cho khác cơ hội hãm hại .
Nghĩ đến đây, Thi Hảo hối hận thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-12.html.]
Xế chiều hôm đó, Minh Đào thu dọn đồ đạc rời .
Tập đoàn Lương Thị cho phép nhân viên mắc sai lầm ở nhưng quyết giữ nhân viên lúc nào cũng nhăm nhe hãm hại đồng nghiệp mắc . Chẳng qua công ty thông báo công khai lý do nghỉ việc của Minh Đào.
Cũng sẽ nhiều để ý đến sự rời của một trợ lý thực tập.
-
Sau hai ngày việc như bình thường thì đến cuối tuần.
Thứ sáu, mới tan Thi Hảo nhận tin nhắn từ Lương Tây Kinh hỏi cuối tuần cô bận gì .
Nghĩ đến việc sáng nay mới thấy Lương Tây Kinh đến công ty với chiếc áo sơ mi phù hợp với nhiệt độ thời tiết hiện tại hai ngày mặc hai chiếc áo cao cổ màu sắc khác , Thi Hảo cụp mắt bày vẻ mặt đắn trả lời : "Dự báo thời tiết tuần tới mấy ngày mưa nên em sắp xếp cho tổng giám đốc Lương mặc đồ cao cổ mấy ngày. Không tổng giám đốc Lương cho em cơ hội ?"
Gửi xong tin, Thi Hảo kết thúc chút công việc cuối cùng thu dọn đồ đạc tan .
Cô mới tắt máy tính, Lương Tây Kinh khỏi văn phòng.
"Thư ký Thi." Anh bình thản hỏi thăm cô bằng chất giọng trầm trầm: "Chuẩn tan đấy ?"
Thi Hảo xách túi, rơi tình cảnh tiến mà lùi cũng chẳng xong.
Cô tự hiểu Lương Tây Kinh đang cố ý nhưng vẫn thành thật trả lời: "Vâng, hẹn gặp tổng giám đốc Lương."
Dứt lời, cô nhanh chân về phía thang máy.
Song trời trêu ngươi, chân của Lương Tây Kinh dài. Ngay lúc Thi Hảo đang chờ thang máy, nhanh nhẹn bước tới bên cạnh cùng tiến trong với cô.
Chiếc thang máy dành riêng cho văn phòng tổng giám đốc Lương Tây Kinh thể sử dụng, trợ lý và thư ký của cũng thể sử dụng. Trên phương diện cực kỳ tình .
"..."
Hai một một trong thang máy. Thi Hảo ưỡn thẳng sống lưng, mắt thẳng về phía , hề liếc đằng dù chỉ là nửa cái.
Đột nhiên điện thoại di động trong túi xách của cô rung lên.
Thi Hảo qua kính phản chiếu trong thang máy thấy Lương Tây Kinh đang cụp mắt bấm điện thoại.
Cô chần chừ một lúc mới lấy điện thoại mở WeChat lên, ngạc nhiên chút nào khi thấy dòng tin nhắn khiêu khích gửi tới: "Anh mỏi mắt mong chờ, thư ký Thi ạ."