Cô dừng một chút sang Thi Hảo, nở một nụ lịch sự: “Chào thư ký Thi.”
Thi Hảo khẽ gật đầu, cô chào hỏi hết tất cả một lượt mới xuống.
Nhìn thấy sự xuất hiện của cô, chỉ một Ngụy Nguyệt Đình mà những khác cũng đều kinh ngạc.
Ai ai cũng rằng Lương Tây Kinh chỉ một vị thư ký. Có từng cơ hội gặp mặt trực tiếp và đương nhiên cũng từng gặp gỡ cô.
Càng quan trọng hơn nữa là Lương Tây Kinh hiếm khi đưa vị thư ký tham dự bữa tiệc xã giao nhưng hôm nay hai họ đột nhiên cùng , khiến cho khỏi hoài nghi.
“Tổng giám đốc Lương, hôm nay trợ lý Dương chuyện gì ?” Một quen sơ sơ với Lương Tây Kinh hỏi.
Lương Tây Kinh: “Hôm nay bận công việc khác nên đến .”
Mọi đều tỏ bất ngờ.
“Chào thư ký Thi.” Tổng giám đốc Lưu từng gặp Thi Hảo, ông cô ha ha: “Đã lâu gặp.”
Thi Hảo khẽ nhíu mày: “Tồng giám đốc Lưu dạo vẫn khỏe chứ?”
Tổng giám đốc Lưu: “ vẫn khá .”
Ông Thi Hảo với một ánh mắt chứa đựng sự đánh giá và soi mói.
Tổng giám đốc Lưu mơ hồ nhớ rằng khi gặp Thi Hảo , cô cũng mặc bộ âu phục công sở màu đen . Đây là trang phục công sở của tập đoàn Lương Thị và nhân viên mặc khi .
Có điều, bây giờ là thời gian tan để tham dự tiệc xã giao, mà Thi Hảo cũng ăn diện thêm chút nào.
Vì cảm thấy bất mãn trong lòng, tổng giám đốc Lưu nhiều liếc mắt về phía cô.
Thi Hảo nhận điều đó nhưng cũng quan tâm.
Trái , Lương Tây Kinh âm thầm cau mày khi tổng giám đốc Lưu cứ hết đến khác về phía Thi Hảo.
Biểu cảm của Thi Hảo thấy, cô lén đụng đầu gối của ở bàn.
Lương Tây Kinh khựng đó mời rượu tổng giám đốc Lưu với vẻ mặt bình tĩnh như thường.
-
Chủ đề chuyện của bữa tiệc xã giao tối hôm nay là Khoa học và kỹ thuật y tế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-130.html.]
Hiểu của Thi Hảo về chủ đề nhiều lắm nên về cơ bản là cô chen câu nào. Cô yên lặng lắng và ghi chép những gì mà cô cảm thấy bản nên ghi nhớ.
Khi đồ ăn bàn vơi kha khá, Ngụy Nguyệt Đình Thi Hảo và hỏi: “Thư ký Thi, cô nhà vệ sinh với ?”
Thi Hảo ngơ ngác, vội vàng dậy: “Được chứ.”
Hai bọn họ dậy và rời , bữa tiệc vẫn đang tiếp tục.
Sau khi khỏi phòng VIP, Ngụy Nguyệt Đình đầu Thi Hảo, giọng điệu tự nhiên, hỏi cô: “Cô thấy chán ?”
Thi Hảo khẽ mỉm : “Cũng bình thường.”
Ngụy Nguyệt Đình gật đầu, nhẹ nhàng : “ ngờ rằng tối nay tổng giám đốc Lương sẽ đưa cô đến đây.”
Thi Hảo ngập ngừng, lờ mờ cảm thấy trong câu của cô hàm ý sâu xa.
Cô giả vờ như hiểu: “Dù cũng là thư ký của tổng giám đốc Lương mà.”
Ngụy Nguyệt Đình hiểu ý của Thi Hảo nên rõ hàm ý: “ mấy rằng tổng giám đốc Lương hiếm khi đưa cô tham dự tiệc xã giao, bình thường đều là trợ lý Dương cùng.”
“Ừm.” Thi Hảo thản nhiên : “Tửu lượng của lắm.”
Ngụy Nguyệt Đình hiểu vấn đề: “Tổng giám đốc Lương thật là con chu đáo.”
Thi Hảo gật đầu.
Hai bọn họ lượt nhà vệ sinh.
Khi chuẩn về phòng, Ngụy Nguyệt Đình dặm lớp trang điểm nên Thi Hảo ở bên cạnh chờ cô .
Ngụy Nguyệt Đình dặm lớp trang điểm trò chuyện với Thi Hảo: “Thư ký Thi, cô dặm một chút ?”
Thi Hảo bản ở trong gương, lớp trang điểm của cô đơn giản đến mức nhạt nhẽo. Lớp son nhạt màu mà cô dùng khi đến đây trôi ít khi dùng bữa.
Có điều lúc nãy Thi Hảo để túi xách của ở trong xe của Lương Tây Kinh, hiện tại đồ gì để dặm lớp trang điểm.
“Không cần .” Thi Hảo nhẹ nhàng .
Ngụy Nguyệt Đình đáp bằng một tiếng ừ và cũng gượng ép Thi Hảo.
Sau khi sửa sang lớp trang điểm xong, hai họ trở phòng VIP. Lúc cả hai đến gần cửa phòng VIP, Ngụy Nguyệt Đình bỗng nhiên gọi Thi Hảo : “Thư ký Thi.”
Thi Hảo nghiêng đầu: “Tổng giám đốc Ngụy chuyện gì với ?”