Một giây , Lương Tây Kinh bế thẳng cô phòng tắm.
“Em chứ?” Anh hỏi.
Thi Hảo đỏ mặt, khẽ trả lời: “Ừm, đừng em.”
Vừa thấy Lương Tây Kinh, đầu óc cô tự chủ bắt đầu nhớ tới một hành động cực kỳ chủ động của cô trong buổi tối ngày hôm qua.
Thi Hảo nhớ rõ rằng tối qua cô uống nhiều rượu, mà cô thể ‘kích động’ đến mức dính chặt lấy Lương Tây Kinh như keo 502 như nhỉ, thậm chí còn dụ dỗ gọi là trai nữa chứ.
Nhớ đến đây, Thi Hảo chạy trốn.
Lương Tây Kinh cụp mắt, vành tai càng lúc càng đỏ của cô, giơ tay lên che miệng, hắng giọng: “Anh xuống lầu đợi em, chúng ăn tạm món gì đó hẵng ngoài nhé.”
Thi Hảo ậm ờ đáp: “Vâng.”
Thi Hảo một bộ quần áo thoải mái xuống lầu ăn điểm tâm.
Ăn xong, cô về phòng để trang điểm. Khi gặp Lương Hanh, mặc dù cần quá chú trọng về hình thức, nhưng Thi Hảo cảm thấy vẫn cần trang điểm nhẹ nhàng.
Trang điểm xong, Thi Hảo phòng đồ.
Cô sống ở đây một tuần, phòng đồ của Lương Tây Kinh càng ngày càng thêm nhiều quần áo của cô. Thi Hảo tủ quần áo suy nghĩ một chút, đó cô chọn một bộ trang phục mang phong cách trang nhã phù hợp với bản cô, lớn trong nhà chắc hẳn sẽ thích kiểu ăn mặc như thế .
Lúc ngoài, Lương Tây Kinh xử lý xong tin nhắn trong hòm thư điện tử, ngẩng đầu về phía cô.
Nhìn thấy trang phục của cô, nhướng mày lên: “Sao em ăn mặc trang trọng như ?”
Thi Hảo mặc theo phong cách công sở.
Chiếc áo sơ mi dài tay đường viền lá sen, chiếc váy kiểu đuôi cá, thế nào cũng thấy quần áo của cô vô cùng thanh lịch, giản dị.
Nghe hỏi , Thi Hảo ngại ngùng đáp: “Chúng gặp chủ tịch mà.”
Lương Tây Kinh đặt máy tính xách tay xuống, nhịn bật : “Ông để ý cái , bộ nào mà em cảm thấy thoải mái .”
Thi Hảo về phía với vẻ quá tin tưởng: “Em thực sự nên đổi trang phục ?”
Lương Tây Kinh kéo cô phòng đồ: “Em chẳng thích ăn mặc như thế ?”
Anh nhớ rõ Thi Hảo từng phàn nàn rằng cô thích mặc dáng váy như , cảm thấy tiện di chuyển.
Thi Hảo ngờ rằng, ngay cả một câu vu vơ của cô mà cũng thể nhớ rõ như .
Sửng sốt trong phút chốc, Thi Hảo ngẩng đầu Lương Tây Kinh: “Tổng giám đốc Lương.”
Lương Tây Kinh đang chọn quần áo cho cô, khi thấy cô gọi thì tức khắc sang chỗ cô.
Thi Hảo cố nín , chủ động ôm lấy : “Sao như chứ?”
“...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-238.html.]
Lương Tây Kinh cảm nhận xúc cảm đến từ bàn tay đang đặt eo , khẽ nhướng mày: “Em đến nhà ông nội nữa ?”
Thi Hảo: “Hả?”
Cô hề ý đó.
Lương Tây Kinh nheo mắt , ánh mắt sâu hun hút tha thiết cô: “Nếu em còn đến nhà ông nội thì hết buông , buổi tối về sẽ cho em ôm đến chán thì thôi.”
Thi Hảo: “...”
Cô im lặng một hồi, lặng lẽ lùi một bước: “Con học cách kiềm chế bản .” Cô khẽ càu nhàu: “Không nên đắm sắc dục.”
Lương Tây Kinh bình tĩnh cô một cách chăm chú, đôi mắt khẽ chớp: “Anh còn đòi bồi thường cho mấy tháng đấy.”
Anh tính là đắm sắc dục .
Thi Hảo chỉ câm nín.
May mắn , Lương Tây Kinh vẫn nhớ việc về nhà ông cụ ăn cơm.
Thi Hảo một bộ quần áo thoải mái hơn, hai ngoài, thẳng về nhà ông cụ.
Trước đây Thi Hảo từng đến nhà ông nội của nên cũng xa lạ gì với nơi đó.
Thế nhưng đây, cô luôn đến đó với tư cách là thư ký của Lương Tây Kinh, khác hẳn với .
Vừa nghĩ đến gặp Lương Hanh với tư cách là bạn gái của Lương Tây Kinh, Thi Hảo cảm thấy căng thẳng.
Cảm nhận tâm trạng căng thẳng của cô, Lương Tây Kinh khẽ , : "Em cứ thả lỏng , ông sẽ bắt bẻ gì em ."
Thi Hảo liếc : “Em mà.”
Thế nhưng vẫn thể kiềm chế sự lo lắng trong lòng.
Thi Hảo nghĩ ngợi một lát quyết định gì đó để dời sự chú ý.
“Em lướt Weibo một lát, cứ lái xe nhé.” Thi Hảo lấy điện thoại di động .
Lương Tây Kinh mỉm : “Được.”
-
Điều mà Thi Hảo ngờ tới là khi mở Weibo , đập mắt cô là cái tên Thẩm Âm đang top tìm kiếm.
Tin tức liên quan đến cô ở thứ hạng cao trong xu hướng tìm kiếm, trong bức ảnh, bên cạnh cô còn một đàn ông cao ráo rõ khuôn mặt. Nếu buổi tối ngày hôm qua Thi Hảo gặp Thẩm Âm nên cô mặc quần áo gì thì suýt chút nữa nhận .
Thi Hảo nhấp bức ảnh kĩ, hóa bên cạnh cô là Thẩm Minh Yến.
Chẳng qua là hâm mộ và cư dân mạng mà thôi.
Cô xuống phần bình luận, ai cũng thắc mắc đàn ông bên cạnh cô là ai, là bạn trai là trong gia đình.
Về phía Thẩm Âm, tạm thời vẫn phản hồi.