Con đường giờ tan tầm ùn tắc nghiêm trọng, đáng nhẽ Thi Hảo cần mất tận nửa tiếng để từ công ty về đến biệt thự.
hôm nay khi xe dừng thì là bảy giờ.
Chiếc xe dừng cổng biệt thự, Thi Hảo vội vội vàng vàng đẩy cửa bước xuống xe, cô thậm chí còn kịp chào tạm biệt tài xế một tiếng.
Lương Tây Kinh theo bóng lưng vội vã chạy trong sân của cô, khóe môi bất giác cong lên.
Anh lấy hành lý và cầm theo chiếc áo khoác cởi lúc nãy bước nhà một cách chậm rãi từ tốn.
Khi Lương Tây Kinh bước nhà thì thấy ai ở tầng một.
Anh ngước mắt lên tầng hai, cũng chẳng vội lên đó tìm . Anh cảm thấy khát nên phòng bếp và rót một cốc nước.
Đôi môi Thi Hảo cắn hai của chạm miệng cốc thì một giọng quen thuộc vang lên từ tầng: “Em cũng uống nước.”
“...”
Lương Tây Kinh ngước lên thì bắt gặp ngay ánh mắt của cái đang thò đầu khỏi cầu thang .
Anh khẽ nhướng mày, vẫy vẫy tay hiệu cho cô: “Em xuống đây uống .”
Thi Hảo đỏ mặt nũng nịu vài giây nhưng cuối cùng vẫn xuống lầu.
Thi Hảo còn kịp đến mặt Lương Tây Kinh thì đưa tay kéo cô ôm lòng.
Cùng lúc đó, cốc nước ấm cũng đưa lên miệng cô.
Thi Hảo cảm nhận lực từ tay của , lông mi của cô khẽ run run, đôi môi mấp máy, cô ngoan ngoãn cúi đầu xuống uống nước mà đưa tới.
Bởi vì quá khát nên Thi Hảo uống hết hơn nửa cốc nước.
Lương Tây Kinh liếc nước ít ỏi còn thừa , : “Không uống nữa ?”
Thi Hảo ừ một tiếng đáp .
Lương Tây Kinh cũng thêm gì nữa, ngửa đầu uống hết phần nước còn trong cốc.
Khi uống nước, yết hầu của chuyển động lên xuống một cách rõ ràng khiến cho Thi Hảo đỏ bừng cả mặt, nóng bừng cả tai. Cô thích yết hầu của Lương Tây Kinh, mỗi cô đều cảm thấy nó gợi cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-246.html.]
“Em đang cái gì ?” Lương Tây Kinh uống nước xong xuống thì bắt gặp ánh mắt né tránh của cô.
Thi Hảo lườm một cái, mạnh mẽ thẳng thắn : “Em bạn trai của em, cho em ?”
Khóe môi của Lương Tây Kinh khẽ cong lên, đặt ly nước xuống chiếc bàn phía lưng một cách thật chắc chắn, đó trầm giọng : “Đây, bạn gái của bao nhiêu cũng hết.”
Anh còn cố ý ngừng một lúc mới lên tiếng một cách đầy ẩn ý: “Em chỉ một chút thôi ?”
“...”
Thi Hảo đôi đồng tử đầy thâm thúy của thì lập tức hiểu ý nghĩa đằng câu đó.
Cô căng thẳng mím mím môi, chủ động đưa tay ôm lấy vòng eo săn chắc của : “Anh em tiếp tục chuyện ư?”
Nghe câu hỏi của cô, nụ khuôn mặt của Lương Tây Kinh càng hiện rõ hơn: “Hửm?”
Anh nghiêng đầu chằm chằm vành tai đang đỏ bừng lên của cô: “Chuyện là chuyện gì?”
Anh còn giả ngây giả ngô.
Thi Hảo tức giận lườm một cái: “Vậy thì em lên tầng tắm rửa đây.”
Sau khi việc cả ngày, Thi Hảo cảm thấy cả dơ dáy khó chịu.
Nghe cô , hai hàng lông mi của Lương Tây Kinh khẽ cụp xuống, khóe miệng nở một nụ hờ hững: “Em tắm cùng ?”
Thi Hảo đang định từ chối thì Lương Tây Kinh ôm lòng, trầm giọng : “Im lặng nghĩa là đồng ý nhé.”
“...”
Lần tắm chung hiếm , nhất định tắm thật lâu thật lâu mới .
Hơi nước bốc lên tạo thành một màn sương mờ mờ ảo ảo bao trùm lên bộ kính trong phòng tắm.
Trong căn biệt thự tĩnh mịch thỉnh thoảng vang lên những tiếng rên khe khẽ cho hổ đến đỏ mặt tía tai.
Chưa đến nửa đêm nên thi thoảng vẫn còn tiếng xe thể thao chạy như bay ở bên ngoài.
tất cả những điều hề ảnh hưởng đến hai đang tập trung kể về “những nỗi nhớ nhung” .
Sau khi khỏi nhà tắm, làn da trắng trẻo nõn nà của Thi Hảo đỏ hết cả lên.