Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 265

Cập nhật lúc: 2025-02-13 15:11:46
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh nắng mặt trời buổi chiều rực rỡ chói mắt, thời điểm câu lạc bộ cưỡi ngựa rộng rãi sáng sủa, chỉ mấy khách cưỡi ngựa.

 

Nghe thấy câu của Tiêu Bạch Hủy, Thi Hảo ngơ ngẩn đàn ông đang xoay xuống ngựa về phía . Cô cứ dõi theo bước chân của , trái tim khẽ rung động.

 

“Dì về phòng vẽ tranh đây.” Thấy con trai chỉ còn cách nơi hơn mười mét, Tiêu Bạch Hủy dịu dàng : “Hai đứa chơi vui vẻ nhé.”

 

Mi mắt Thi Hảo khẽ run rẩy: “Vâng ạ.”

 

“…”

 

Mấy giây , Lương Tây Kinh mặt Thi Hảo.

 

Anh đang định hỏi Tiêu Bạch Hủy rời nhưng chợt tinh mắt chú ý tới cảm xúc bình tĩnh của bạn gái . Anh cau mày, nâng tay lên sờ gò má của cô: “Sao ? Mẹ gì với em ?”

 

Thi Hảo ngước mắt lên chằm chằm .

 

Cô thấy cảm xúc sốt ruột trong mắt Lương Tây Kinh, bên tai ngừng vang vọng những lời của Tiêu Bạch Hủy.

 

“Hửm?” Lương Tây Kinh khom lưng đối diện với ánh mắt của cô: “Hảo Hảo?”

 

Thi Hảo đáp một tiếng “ừm” rõ, đó dang hai tay về phía : “Anh ôm em một cái .”

 

Lương Tây Kinh hiểu tại nhưng vẫn vươn tay kéo cô lòng .

 

Ngửi mùi hương Lương Tây Kinh, gò má của Thi Hảo đặt vai , trái tim trống rỗng thoáng chốc lấp đầy.

 

Hai ôm một lát, Lương Tây Kinh tiếp tục hỏi: “Mẹ gì với em ?”

 

“Bà gì hết.” Thi Hảo định hỏi kế hoạch kết hôn của . Cô về phía với vẻ mặt hết sức tự nhiên: “Bà chỉ với em rằng trình độ cưỡi ngựa của cao, đó hỏi em cưỡi ngựa , em bảo em .”

 

Thấy ánh mắt trốn tránh của cô, Lương Tây Kinh ngay cô đang dối.

 

Tuy nhiên cũng sốt ruột. Nếu Thi Hảo thì sẽ kiên nhẫn chờ cô, chờ đến khi nào cô , đương nhiên cô sẽ cho .

 

Nghĩ đến đây, Lương Tây Kinh mỉm hỏi cô: “Em học cưỡi ngựa ?”

 

Thi Hảo lo sợ: “Em sợ sẽ sẩy chân ngã xuống ngựa mất.”

 

“Không chuyện đó .” Lương Tây Kinh nắm tay cô tiến về phía sân cưỡi ngựa, an ủi cô bằng chất giọng dịu dàng: “Có ở đây mà.”

 

Anh sẽ để Thi Hảo sẩy chân ngã xuống.

 

Lương Tây Kinh chỉ đơn giản là một nhà lãnh đạo tài năng, mà còn là một thầy giáo tận tâm với nghề.

 

Ít nhất Thi Hảo cảm thấy như thế.

 

Suốt một buổi chiều, cô và Lương Tây Kinh đều chơi trong câu lạc bộ cưỡi ngựa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-265.html.]

Cô học cưỡi ngựa, còn Lương Tây Kinh thì dạy cô cưỡi ngựa.

 

Tần Yến vốn cũng mặt ở đó, chẳng qua cảm thấy kỳ đà cản mũi quá chói mắt nên chỉ xuất hiện một lát về phòng nghỉ ngơi .

 

Thi Hảo sợ độ cao, chẳng qua là tâm lý sợ hãi đối với những loài động vật hình thể lớn như ngựa.

 

Thế nên ngay cả việc lên ngựa cô cũng chuẩn tinh thần thật lâu mới dám trèo lên. Nếu là khác, lẽ sớm mất hết kiên nhẫn mà với cô rằng, rốt cuộc cô học .

 

Lương Tây Kinh sẽ đối xử với cô như thế.

 

Lương Tây Kinh cực kỳ kiên nhẫn, ngừng xoa dịu cảm xúc của cô, bao giờ thể hiện dù chỉ là một chút cảm xúc kiên nhẫn khó chịu bực bội.

 

Trước Thi Hảo cảm thấy Lương Tây Kinh thuộc tuýp cảm xúc cực kỳ định và vững vàng.

 

Đến hôm nay, cô càng tin tưởng sự thật .

 

Suốt cả buổi chiều đều hao phí ở sân cưỡi ngựa, thêm một thầy tận tâm và kiên nhẫn là Lương Tây Kinh, Thi Hảo dần dần học cách cưỡi ngựa.

 

Đến Tần Yến chạy tới sân cưỡi ngựa kêu hai về ăn tối, Thi Hảo vẫn còn lưu luyến nỡ rời .

 

Thấy vẻ mặt ngập ngừng của cô, Lương Tây Kinh : “Nếu em thích thì ngày mai chúng đến đây chơi tiếp.”

 

Thi Hảo sửng sốt: “Ngày mai chúng về hả?”

 

Lương Tây Kinh cụp mi mắt cô: “Em về ?”

 

Anh lo Thi Hảo sẽ cảm thấy thoải mái khi ở đây.

 

“Em cũng .” Thi Hảo ngước mắt : “Chủ yếu là .”

 

Lương Tây Kinh suy nghĩ trong chốc lát mới : “Chiều mai chúng về ? Buổi sáng dẫn em dạo xung quanh.”

 

Xung quanh là phong cảnh thiên nhiên tươi , cảm thấy Thi Hảo sẽ thích.

 

Đôi mắt Thi Hảo sáng lên, vội vàng đồng ý ngay tắp lự: “Vâng .”

 

 

Đêm hôm đó, Lương Tây Kinh và Thi Hảo nghỉ ở Tây Viên.

 

Tần Yến về nhà khi ăn bữa tối cùng họ.

 

Đa thời gian Tiêu Bạch Hủy đều ở trong phòng vẽ tranh. Lần vì Thi Hảo đến nhà nên bà mới dành nhiều thời gian để chiêu đãi hai họ, ru rú trong phòng vẽ tranh suốt ngày.

 

Sau bữa tối, Thi Hảo và Lương Tây Kinh dạo loanh quanh trong Tây Viên như đang tản bộ.

 

Ngoài trời quá lạnh nên hai chỉ dạo một lát nhà.

 

Dì Trình thu dọn phòng ngủ cho hai . Thi Hảo và Lương Tây Kinh sẽ ngủ chung một phòng.

Loading...