“Ai mà chứ, chừng ngày mai hai đó chia tay cũng nên. Nhà cao cửa rộng dễ gì mà đặt chân .”
“Hồi cứ bảo thư ký của Lương Tây Kinh chẳng xinh tí nào, ngoại hình hết sức tầm thường, tối nay gặp mới thấy thực cô cũng lắm chứ bộ.”
“Không chỉ xinh mà vóc dáng cũng chuẩn.”
“Thế chẳng là chuyện bình thường ? Loại phụ nữ xuất như cô , nếu xinh , vóc dáng cũng chuẩn thì chắc Lương Tây Kinh cũng chướng mắt cô chứ.”
“ thật sự rốt cuộc Thi Hảo dùng thủ đoạn gì để cưa đổ tổng giám đốc Lương.”
“ cũng tò mò c.h.ế.t , rốt cuộc Lương Tây Kinh thích cô ở điểm nào?”
“…”
Nghe tiếng trò chuyện bên ngoài càng ngày càng xa, Thi Hảo cạn lời ngẩng đầu trần nhà.
Trong lúc nhất thời, cô cũng mấy cô nàng đang mỉa mai là khen ngợi nữa.
Thi Hảo nán trong phòng vệ sinh một lát mới ngoài, lúc gặp chạy đến đây tìm .
“Em ?” Lương Tây Kinh sốt ruột đến mặt cô.
Thi Hảo ngẩng đầu chỉ lưng : “Em vệ sinh, trò chuyện xong hả?”
Lương Tây Kinh nhân tiện nắm tay cô, ừ một tiếng: “Trò chuyện xong . Em mệt ? Có đến phòng của chúng nghỉ ngơi ?”
Thi Hảo suy nghĩ mấy giây ngoảnh đầu ngoài bầu trời đêm đen nhánh: “Lát nữa hẵng đến đó, chúng lên hóng gió một lát nhé?”
Lương Tây Kinh: “Em thấy lạnh ?”
Thi Hảo chỉ áo choàng khoác vai : “Em cái .”
Hai ngoài boong tàu du thuyền ngắm cảnh đêm.
Hồng Kông là một thành phố hết sức choáng ngợp lộng lẫy.
Ít nhất Thi Hảo cảm thấy như thế.
Hóng gió một lát, Thi Hảo ngoảnh đầu về phía đàn ông bên cạnh cởi áo vest khoác lên vai , bất đắc dĩ : “Em thật sự lạnh mà. Nhiệt độ hôm nay cũng cao đấy, lạnh mấy .”
Lương Tây Kinh: “Khoác , đừng để cảm.”
Thi Hảo : “Vậy còn ?”
Gió biển thổi tới, chiếc áo sơ mi trắng Lương Tây Kinh thổi dính sát cơ bụng của , khiến Thi Hảo thể lập tức thấy từng múi cơ bụng mượt mà và cơ bắp săn chắc cơ thể .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-270.html.]
Cứ thế một lát, Thi Hảo khẽ mím môi chầm chậm dời tầm mắt sang chỗ khác để thể tỉnh táo một chút.
Chẳng qua là cơ bụng mà thôi, cô từng vuốt ve bao giờ , đừng quê mùa như thể “ trải đời” thế.
Chú ý tới vành tai đỏ ửng của Thi Hảo, Lương Tây Kinh ngước mắt lên cô: “Sao tai em đỏ bừng ?”
“…” Thi Hảo hổ liếc một cái: “Em lạnh.”
Cô sẽ bao giờ chịu thừa nhận tai đỏ vì lén cơ bụng của nhé.
Lương Tây Kinh tin: “Thật ?”
“Dĩ nhiên .” Để đề phòng Lương Tây Kinh tiếp tục gặng hỏi, Thi Hảo nhớ tới tin đồn mà lúc nãy vệ sinh tình cờ thấy, thế là cô kìm nén mà hỏi Lương Tây Kinh: “Em thể hỏi một câu ?”
Lương Tây Kinh vẻ mặt nghiêm túc của cô: “Em hỏi .”
Thực thì Thi Hảo cũng như mấy cô gái , rốt cuộc Lương Tây Kinh thích hồi nào, tại thích .
“Anh… Thích em hồi nào?” Thi Hảo đáp án nên hỏi cũng thẳng thắn.
Lương Tây Kinh sững sờ, ngờ Thi Hảo hỏi câu .
Đôi mắt của thẳng mắt cô, hỏi bằng chất giọng ôn hòa “Em tò mò ?”
Thi Hảo lẩm bẩm: “Nếu tò mò thì em sẽ hỏi .”
Câu hỏi , thực chính Lương Tây Kinh cũng đáp án chính xác.
Anh nhớ chuyện quá khứ với Thi Hảo: “Em đầu tiên gặp em là hồi nào ?”
Thi Hảo: “Lúc em thực tập ở tập đoàn đúng ?”
Lương Tây Kinh: “Không đúng.”
Thi Hảo: “Hở?”
Lần đầu Lương Tây Kinh gặp Thi Hảo là hồi cô học lớp 7.
cũng thể là “gặp”, lẽ gọi là đầu tiên thấy Thi Hảo, đó là năm cô học lớp 7.
Hồi Thi Hảo học lớp 7, Lương Tây Kinh sắp nghiệp trung học phổ thông.
Lương Tây Kinh từ thời cấp 3 từng tới cái tên “Thi Hảo” nhiều nhiều .
Lương Hanh thích Thi Hảo, khi đưa Thi Hảo đến trại trẻ mồ côi, ông còn thường xuyên tranh thủ thời gian đến đó thăm cô.