Triệu Chính Bình nheo mắt khắp cô từ xuống , đó dừng ở vòng n.g.ự.c của Ôn Ỷ: “Lời là sự thật đấy, đúng tổng giám đốc Tần?”
Ông đột nhiên gọi Tần Lâm – đang ở cách đó xa.
Nghe thấy giọng , Tần Lâm vốn đang bên cạnh để trao đổi với khác chợt ngước mắt lên, ánh mắt thẳng tắp của dán chặt Ôn Ỷ như xiềng xích.
Đôi mắt của sáng. Khi Tần Lâm thẳng Ôn Ỷ một cách chuyên chú, cô sẽ thể kiểm soát bản nên trở nên căng thẳng, thậm chí trái tim cũng đập nhanh hơn nhiều.
Tần Lâm thấy hàng mi đang run rẩy của Ôn Ỷ, đó tầm mắt di chuyển xuống dừng ở đôi môi mím chặt của cô.
Anh cô đang hồi hộp, xốn xang ngay mặt .
Sau khi nhận điều , tâm trạng của Tần Lâm lên một chút. Anh khẽ mỉm đáp câu hỏi của Triệu Chính Bình: “Tổng giám đốc Triệu sai.”
Tần Lâm thừa nhận Ôn Ỷ là một xinh .
Nghe , cô cảm thấy vui vẻ cho lắm.
Dù thì đây cũng chẳng là đầu tiên cô Tần Lâm những lời khen ngợi vẻ của như . Hơn nữa, dựa mối quan hệ đây của hai thì Tần Lâm nên rằng cô hề xinh – như thế mới phù hợp với tính cách của hơn.
Nếu Tần Lâm hùa theo những lời của Triệu Chính Bình như thì ngược , cô càng thể phỏng đoán đang âm mưu giở trò gì hoặc chi.
Không để Ôn Ỷ nhiều thời gian để suy xét, Triệu Chính Bình bèn yêu cầu trợ lý đưa danh của cho cô: “Khi nào thời gian, sẽ bảo trợ lý liên lạc với cô.”
Ôn Ỷ nhận lấy nó bằng hai tay: “Vậy cảm ơn tổng giám đốc Triệu cho một cơ hội nhé.”
Ánh mắt sáng rực của Triệu Chính Bình chòng chọc về phía Ôn Ỷ, sắc mặt tràn đầy ý : “Không gì. mong gặp phóng viên Ôn .”
Ôn Ỷ đáp .
-
Sau khi bữa tiệc kết thúc, lượt về.
Đợi đến khi những khác đều rời khỏi đó, Ôn Ỷ và Lý Thụy Chi mới lên xe rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-328.html.]
Tài xế của công ty đến đón bọn họ, tiên đưa Lý Thụy Chi trở về nhà, đó mới tới lượt Ôn Ỷ.
Sau khi lên xe, Ôn Ỷ đang định chợp mắt nghỉ ngơi một lát thì Lý Thụy Chi cất tiếng hỏi: “Cô lấy danh của tổng giám đốc Tần ?”
Ôn Ỷ im lặng một thoáng: “Vẫn .”
Lý Thụy Chi cau mày cô với vẻ bất mãn: “Ôn Ỷ , đưa cô đến bữa tiệc chỉ đơn giản là để cô lấy danh của tổng giám đốc Triệu và thể gặp mặt ông . Chẳng lẽ cô là cứng nhắc, ngờ nghệch đến hả? Cô chỉ quen và nhận danh của một tổng giám đốc Triệu, còn những khác thì cô quen và tìm hiểu rõ ?
“Không .” Ôn Ỷ cực kỳ tính nên giải thích: “Do tìm cơ hội nào cả.”
Lý Thụy Chi liếc cô, dáng vẻ như thể “chỉ tiếc rèn sắt thành thép”: “ thấy tổng giám đốc Tần hứng thú với cô mà, cô cơ hội chứ?”
Ba chữ “ hứng thú” thốt thì Ôn Ỷ lập tức thất thần: “Giám đốc , cảm thấy những lời của tổng giám đốc Tần chỉ là đùa giỡn thôi.”
“ mặc kệ bông đùa là nghiêm túc.” Lý Thụy Chi trợn mắt với Ôn Ỷ liếc cô: “Tóm , nhất là cô nên sáng suốt và mắt một chút . cho cô cơ hội mà cô còn thèm nắm bắt. Cô thăng tiến hả?”
Ôn Ỷ gì.
Lý Thụy Chi mắng cô vài câu, thấy Ôn Ỷ hề phản bác thì cũng chẳng còn hứng thú trách móc cô nữa.
Sau khi im lặng một lát, Lý Thụy Chi bèn vặn chai nước suối ở bên cạnh để uống một ngụm, đó hời hợt lên tiếng: “ đề nghị cô tranh thủ một chút để phỏng vấn Tần Lâm .”
Ôn Ỷ lập tức ngẩn và choáng váng: “ sẽ mà.”
Lý Thụy Chi ậm ừ cô: “Chắc cô cũng giống như , vì phỏng vấn để thu thập tin tức mà uống nhiều như ở quán bar chứ?”
Đôi mắt của Ôn Ỷ khẽ rung lên.
Lý Thụy Chi tiện đà hỏi tiếp: “Cô tại tổng giám đốc Triệu hề ép rượu trong bữa tiệc ngày hôm nay ?”
Triệu Chính Bình cực kỳ thích uống rượu.
Trong bữa tiệc , ông chính là yêu cầu khác chè chén nhiều nhất.
Không đợi Ôn Ỷ hỏi , Lý Thụy Chi trả lời : “Tần Lâm thích uống rượu nên trợ lý của đặc biệt nhắn nhủ trong bữa tiệc hôm nay . Không cho phép ép rượu.”
Tần Lâm chẳng cấm khác uống rượu nhưng cho phép bất kỳ ai mời rượu hoặc ép uống rượu trong bữa tiệc.